1 Dịch giả: fishscreen
Biên: Độc Hành
Gió thu khẽ vi vu, như khóc như than thở, càng làm tăng thêm sự tịch mịch và thê lương của ánh trăng.
Trong một ngôi miếu cổ bỏ hoang tại thành đông hoang phế, một ngọn đèn dầu chiếu sáng một góc đại điện khoảng chừng sáu bảy trượng.
2 Dịch giả: fishscreen
Biên: Độc Hành
Đêm dài thăm thẳm, gió thu càng mãnh liệt, từng đợt từng đợt gào thét trên những ngọn cây tùng bên ngoài đại điện.
3 Dịch giả: fishscreen
Biên: Độc Hành
Lang Thiên Như nhíu mày hỏi:
- Hoàng huynh! “Sát Nhân điện chủ” thật ra là ai?”
Trong lòng hắn thầm nghĩ: “Mình bị một chỉ của y đâm vào tử huyệt ‘Linh Cái’, mặc dù trước đó đã vận nội kình phòng bị, nhưng cũng bị hôn mê bất tỉnh, vì vậy sự tình sau này ‘Sát Nhân điện chủ’ xử trí Hoàng Cổ Lăng ra sao đều không hay biết.
4 Dịch giả: fishscreen
Biên: Độc Hành
Hoàng Cổ Lăng triển khai thân hình nhanh chóng lao đi. Giờ phút này trong lòng hắn ngập tràn cảm giác đau đớn thê lương.
5 Dịch giả: fishscreen
Biên: Độc Hành
Bầu trời trong xanh không một gợn mây, ráng chiều nhuộm đỏ một vùng hoang dã.
Ánh dương quang dần lẩn khuất sau những rặng núi phía tây, trong thoáng chốc lại là màn đêm bao phủ.
6 Dịch giả: fishscreen
Tây Môn Vũ Khiếu cười ha hả nói:
- Bội phục, bội phục! Rớt xuống thủy lao mà có thể một mình trèo lên, ngươi có thể xem như là người đầu tiên.
7 Dịch giả: fishscreen
Bỗng nhiên, một tiếng kêu thảm thiết vang lên:
- Không được giết phụ thân ta, ngươi không được…
Thanh âm như vu hạp viên đề, đỗ quyên khấp huyết.
8 Dịch giả: fishscreen
Lại nói Hoàng Cổ Lăng phi thân ra khỏi đại viện, nhất thời tâm linh bỗng trở nên minh mẫn. Hắn nghĩ đến nếu chạy trốn như vậy, đối phương nhất định sẽ đuổi theo.
9 Dịch giả: fishscreen
Hoàng Cổ Lăng tạm biệt Tây Môn Ngọc Lan, chuyển đến nhà trọ trong trấn bế quan tĩnh dưỡng hơn mười ngày. Trong khoảng thời gian này, hắn đã quyết định trước tiên sẽ đến “Hồng Thập Tự bang” tìm “Sát Nhân điện chủ” để báo mối thù giết sư phụ.
10 Dịch giả: fishscreen
Hoàng Cổ Lăng vừa nghe được tiếng cười khanh khách lẳng lơ, trong lòng đã biết là mỹ nhân áo lục kia tác quái. Hắn lập tức phi thân ra ngoài, tay trái nhấn một cái, tay phải giơ lên, chẳng biết làm cách nào đã ở trên mái nhà.
11 Dịch giả: Độc Hành
Chỉ nghe người mặc trường sam nói ra: "Hôm nay bất luận thế nào, đối phương cũng phải đưa ra một câu trả lời thuyết phục, nếu không không cứ chiến một trận sinh tử!"
Người mang trang phục bội kiếm khom người đáp: "Vâng! Minh chủ, Dương Hoàn tiểu tử kia không khỏi quá mức càn rỡ a.