61 Tử Vũ căn bản không thể nghe thấy tiếng gọi đó. "Ụa…"Thổ ra một búng máu tươi, ngụm máu đó không ngờ phần lớn lại là hắc khí, thân hình Tử Vũ không ngừng lay động theo một phương thức kì quái, khiến cho người ta có cảm giác bản thể của hắn là một tấm vải màu đen bùng nhùng, hiện tấm vải đó đang bị trăm người ngàn người lôi xéo xô đẩy vậy.
62 - Tử Vũ huynh…thân thể huynh…?Hỏa Điền một lần nữa thay mặt cho đám Lân Nhân, lên tiếng hỏi. Trong mắt của họ, Tử Vũ lúc này thân thể xiêu xiêu vẹo vẹo, như có như không, người chỗ đen chỗ đỏ thập phần quỉ dị, giống như một đám khí lưu tụ tập lại thành nhân hình vậy.
63 Nếu nữ tử ở trong tháp có mắt, hẳn đôi mắt ấy của nàng đang mở rất to để nhìn Tử Vũ. Nhưng nàng không có mắt, thế nên nàng chỉ khẽ nghiêng đầu, như là muốn dùng tai để tìm hiểu xem người mà nàng đã xác định là phụ thân của mình đang làm những gì.
64 "…Chàng hỡi, chàng ơi, chàng có biết?Bao ngày qua thiếp vẫn đợi, chờ, mong?Dù ôm trong lòng vạn nỗi nhớ nhungNhưng vẫn mỉm cười, vì có chàng, để tương tư trông ngóng…"Giọng Y Nhược đang cất lên cao vút như một cánh chim chao liệng giữa trời xanh, bỗng ngưng lại rồi đột ngột trầm xuống, hóa mình thành một chú cá nhỏ quẫy đuôi trong biển khơi bao la rộng lớn.
65 - Đi!!Tử Vũ trầm giọng khẽ hô một tiếng như để ra hiệu cho Đinh Đang, thân hình chầm chậm bốc lên cao, đến lúc chạm vào trần tháp lại giống như chạm vào một làn nước mỏng, từ từ xuyên qua.
66 Nửa dặm. Nửa dặm cuối cùng để thoát khỏi Cuồng Bạo Thâm Hải. Sao mà quá xa vời. "Uỳnh!!!"Một tiếng nổ trời long đất lở vang lên khi một quyền lăng lệ của Tử Vũ thẳng thắn va chạm vào cơn sóng thần vừa đổ ập xuống đầu hắn.
67 Bóng tối. Tử Vũ vốn rất quen thuộc với bóng tối, nhưng thứ bóng tối đang nhấn chìm hắn lúc này, thì đối với hắn lại xa lạ vô cùng. Tử Vũ phảng phất ngửi thấy mùi hôi thối của thịt rữa, mùi tanh tưởi của máu…và hắn biết, hai chân hắn đang bước trên một con đường làm bằng xác chết.
68 Bất an. Thập phần bất an. Từ lúc sắp rời Đông Phương lục địa, cảm giác bất an này đã xuất hiện bên trong Tử Vũ, khiến cho hắn không ngừng lo lắng và suy nghĩ về một người con gái.
69 Nếu bây giờ có một thứ gì đó không thể chạm đến Tử Vũ, thì đó, chính là ánh sáng. Hắn vốn không bao giờ phí sức vào những chuyện vô ích, nhưng hiện tại, đích thực hắc ám khí tức mà hắn đang tỏa ra dường như là không thể kìm chế, khiến cho không chỉ hắn hay tam nữ, mà còn nhận chìm cả con đường vào một màu đen huyền hoặc.
70 Vô Tận giới vốn rộng lớn vô cùng, sinh sống tại đó cũng có không biết bao nhiêu loài sinh vật, từ những dân tộc mang hình người như Nhân loại, Tinh Linh, Thú Nhân…cho đến những gia tộc chỉ có trong truyền thuyết như Long, Lân, Quy, Phượng.
71 Trình Tưởng đã chết. Trình Tưởng đã chết. Trình Tưởng đã chết…Tử Vũ lặp đi lặp lại cái suy nghĩ đó trong đầu, tái diễn đi tái diễn lại khung cảnh hai cái chết của Trình Tưởng, tự dằng xé mình bởi nỗi đau vô bờ bến đó.
72 - Khốn kiếp thật… cái gã Tử Vũ này là thần thánh phương nào chứ, tại sao lại đột nhiên xuất hiện ở chốn này!???Một bóng đen cứ liên tục bước qua bước lại trong căn phòng tối, hiển nhiên là đang có tâm trạng bồn chồn lo lắng vô cùng.
73 Nhã Dạ đột nhiên tỉnh lại. Cách đây vài tháng, nàng bị Phiên Văn lừa nhốt vào trong một căn phòng tại Hắc Ám Ngọc Tháp, một nơi có khả năng kiềm tỏa mọi năng lượng của nàng, tước đoạt ý nghĩ muốn chạy trốn của nàng, là một loại kết giới cực kì mạnh mẽ.
74 - Minh Thần tôn quý, tiểu nữ Giang Thiên Nhạn, Lạc Việt Nhị Công chúa, xin được gửi tới người lời chào thành kính nhất!Ngay khi nhìn thấy cái bóng dáng cô ngạo của Tử Vũ bước ra khỏi Hắc Ám Ngọc Tháp, Giang Thiên Nhạn đã khẽ nhún mình, dùng thứ nghi thức mà trước kia nàng chỉ dùng khi đứng trước những pho tượng của Lạc Thần, chào hắn.
75 Cương thi biết suy nghĩ? Lịch Đế? Tộc nhân? Những thứ này cứ liên tục xoay chuyển trong đầu Tử Vũ, khiến cho hắn không khỏi cảm thấy mông lung. doc truyen tai.
76 - Công chúa, thuyền sắp cập bến rồi!Nghe thấy thanh âm kính cẩn của A Quân, Thiên Nhạn vốn đang ngồi trầm ngâm trong phòng liền giật mình tỉnh lại. Kể từ khi rời khỏi Ám Lâm Chi Thành, nàng vẫn cứ luôn như vậy, không chỉ vì lo lắng đến nguy cơ trước mắt của quốc gia, mà còn vì sự xuất hiện của Tử Vũ.
77 - Lí Thiên Hành, ân oán giữa chúng ta, cuối cùng cũng có thể kết liễu được rồi…Căn đại sảnh lạnh ngắt, ở trên sàn la liệt xác người, máu tươi vương vãi khắp nơi, hiển nhiên là nơi đây vừa trải qua một trận chiến cực kì khốc liệt.
78 - Cung nghênh Lịch Đế!!!!- Cung nghênh Lịch Đế!!!!!!Không gian vốn đã trở nên u ám trong vài ngày gần đây của Quyện Long thành bỗng chốc bị chan đầy bởi những thanh âm khàn đặc, nghèn nghẹn của hàng vạn những bộ khô cốt, cương thi… Lúc này, toàn bộ Bất Tử tộc, chỉ ngoại trừ binh đoàn tiên phong của Thiên Phạt, đều đã tề tựu tại Quyện Long thành để chào đón vị chúa tể của chúng, Lịch Đế.
79 - Bẩm báo tướng quân, những kẻ ở phía bên kia bình nguyên đột nhiên phát sinh dị biến. Bởi vì Tử Vũ không hề che giấu khí tức, thế nên đám Bất Tử tộc ở trong quân doanh đã sớm phát hiện mấy người bọn hắn.
80 - Thám Miên tướng quân, Trúc phu nhân có chuyện cầu kiến!Đang lúc mấy người Tử Vũ cùng Thiên Phạt, Thám Miên và một cài chức đầu lĩnh khác của quân phản loạn nói chuyện, một thanh âm nghèn nghẹt đột nhiên vang lên bên ngoài doanh trướng.