61 Nhìn kỹ lại đám cỏ trước mắt Phùng Phá Thạch và Liệt Hỏa Ma Quân đã cháy rụi. Phùng Phá Thạch nhờ cang khí hộ thân, bằng không đã bị lửa thiêu đốt đi rồi.
62 Phùng Phá Thạch mở cánh cửa phòng đưa mắt nhìn vào đã thấy Lâm Phùng Chân đã nằm trên giường tự bao giờ. Phùng Phá Thạch từ lầu hồng của Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương tới thị trấn này vào buổi chiều.
63 Phùng Phá Thạch mở mắt ra thấy mình đang nằm trong một gian phòng ngập tràn ánh sáng huyền ảo từ ba hạt đại minh châu gắn ở trên trần soi xuống. Chàng toan ngồi lên nhưng bất động, các huyệt đạo trong người đã hoàn toàn bế tắt.
64 Sực nhớ tới bí chiêu Hấp khí huyền công của Địa Cốc Thần Tà truyền cho lúc trước, lão nhân có nói, luyện chiêu này có lúc sẽ sử dụng tới. . . Phùng Phá Thạch nhủ thầm : - "Hay là ta sử dụng bí pháp Hấp khí huyền công xem thế nào".
65 Vầng trăng đã xế tà. Ánh trăng đổ xuống cánh rừng bàng bạc. Một trận gió lạnh ào qua, Phùng Phá Thạch giật mình tỉnh giấc vu sơn. Chàng ngồi nhỏm dậy nhìn Phi Phụng vẫn còn đắm hồn trong giấc ngủ thần tiên.
66 Phùng Phá Thạch cúi xuống lau lệ cho Phi Phụng để tỏ lòng yêu thương cho nàng dịu bớt cơn đau lòng. Chàng ngọt ngào : - Phụng muội đã lầm rồi, tình yêu là tình yêu, thù hận là thù hận, hai các khác nhau.
67 Trên dãy bình nguyên rộng lớn đầy cỏ mọc, chu vi có ngoài sáu trăm trượng. Bình nguyên nằm ở phía ngoài Tổng đàn Thần Đạo giáo dưới vầng trăng tỏ rạng chợt thấy trên bầu trời năm chiếc bóng lao tới vùn vụt, nháy mắt đã đáp xuống sân cỏ như những vì sao sa.
68 Phía bên cạnh, Diêm Vương Tôn Giả đấu với Vô Ngã hòa thượng và Hồng Diện Tiên Nương trên ba trăm hiệp mà đôi bên vẫn trong cái thế quân bình. Công lực của Diêm Vương Tôn Giả xem qua chẳng kém gì Xích Phát Đại Ma Tôn bao nhiêu.
69 Xích Phát Đại Ma Tôn trở vào Tổng đàn Thần Đạo giáo liền tới Khoai lạc phòng. Lão mở cánh cửa ra, bước tới chiếc giường Lâm Phùng Chân nằm trên đó. Nàng bị lão Xích Phát Đại Ma Tôn điểm huyệt từ lúc còn bên Hồng Loan cung trước khi đem về đây.
70 Phùng Phá Thạch buông lỏng sợi dây cương ngựa, mắt ngắm cảnh sắc núi đồi hùng vĩ trong buổi chiều tà còn vương vít vài sợi nắng trên đỉnh núi xa xa. Trên nền trời xanh thẳm, một áng mây lang thang, một con chim lạc loài vỗ cánh bay về đâu, giống như cuộc đời cô độc của chàng.
71 Nghe xong câu chuyện của Phùng Phá Thạch, Mộc Trầm Hương vô cùng xúc cảm. Thiếu phụ nói : - Quả thật là phúc lớn cho dòng họ Phùng nên con mới gặp kỳ duyên còn sống để nối dòng.
72 Nắng chiều vừa tắt, người ngựa Phùng Phá Thạch và Mộc Trầm Hương đã vượt qua dãy núi đồi. Trước mặt là cánh rừng già trầm mặc. Hai con tuấn mã vẫn phi nhanh chạy vào cánh rừng già.
73 Chiều xuống hẳn, chỉ còn vài giọt nắng đáp trên lá cành cổ thụ xa xa. Bên cảnh điêu tàn của Phùng Sơn bảo, một ả thiếu phụ tuyệt sắc đứng im lặng trước ngôi mộ mọc đầy cỏ xanh chẳng hiểu từ bao giờ.
74 Phùng Phá Thạch cắn chặt vành môi đến bật máu vẫn chưa lấy được một quyết định cuối cùng. Triệu Phi Tần bị Diêm Vương Tôn Giả điểm vào á huyệt, không mở miệng ra được, chỉ còn cách trừng trừng hai mắt ứa máu nhìn Phùng Phá Thạch, như bảo chàng hãy hành động giết Diêm Vương Tôn Giả dù thiếu phụ chết cũng thỏa nguyện.
75 Bóng tiên dày đặc, kình lực nặng như trái đồi đổ ụp xuống đầu Phùng Phá Thạch. Phùng Phá Thạch hú lên một tiếng, thi triển ngay thân pháp "Di Hình Hoán Ảnh" chớp ẩn chớp hiện giữa hàng ngàn bóng tiên của Phổ Hiền đạo trưởng.
76 Bốn mắt của Ngộ Không thần tăng và Liễu Phàm đại sư sáng rực, gắn chặt vào nhau. Ngộ Không thần tăng quát : - Nhận chiêu! Ngọn hữu chưởng của lão Chưởng môn nhân từ từ xô tới trước.
77 Tiếng hí của con hùng mã khiến cho mười vị Chưởng môn nhân ngưng lại trận đấu. Tất cả ánh mắt nhìn về phía con hùng mã chở Phùng Phá Thạch chạy như một mũi tên rời khỏi cung.
78 Một thớt ngựa hồng trên lưng chở một gã thiếu niên mặt mũi đen sì dừng lại trước cửa khách điếm Tứ Phương. Gã thiếu niên mặt mũi đen sì vừa leo xuống lưng ngựa thì một tên tiểu nhị từ trong chạy ra.
79 Thần Phong đạo trưởng mở cánh cửa phòng ra, choàng tay qua lưng dìu Thạch Cơ Cơ vào phòng. Lão đạo nhân đóng chặt cánh cửa phòng lại, bế xốc Thạch Cơ Cơ tới chiếc giường trải nhung xanh, đặt ả nằm ngửa ra.
80 Đường quan đạo trăng soi sáng tỏ. Gã thiếu niên mặt mũi đen sì cho con tuấn mã đi chầm chậm, mắt nhìn lên dãy núi trùng trùng điệp điệp. Cảnh sắc vạn vật mơ hồ dưới ánh trăng khuya.