1 Lúc này đã cuối canh ba, trăng hạ tuần lên muộn chếch đầu Tây chiếu ánh sáng vàng yếu ớt vốn soi tỏa vào trong động, nhưng lúc này cả đám người cùng vào động làm che khuất cả những tia sáng hiếm hoi kia, trong động phút chốc càng tối đen hơn.
2 Cả bọn nghe Cam Huyền Thông chỉ tay la lên, thì đưa mắt nhìn. Phi Hồng Dực Sĩ nói ngay :- Lại có ngươi đến !Quả nhiên đúng vậy, từ dốc núi có ánh đèn lồng tiến đến.
3 Điều thứ hai khiến Phi Hồng Dực Sĩ kinh động, chính là đối phương còn thách mình ra hết chiêu, xem có thể đâm xuyên ngực hắn không ? Chứng tỏ đối phương chẳng coi mình vào đâu rồi !Phi Hồng Dực Sĩ lần nầy giận đến phát tiếng cười như cuồng nói :- Hảo, vậy thì Chúc đại hiệp thử tiếp bần đạo một kiếm này !Lời dứt kiếm vung, chỉ nhìn thấy đạo kiếm quang xẹt nhanh còn hơn điện hoa đâm thẳng vào huyệt Thiên Đột ở cổ Chúc Thiên Tùng.
4 Ngũ Xoa Chân Nhân thấy không có người đáp lại, cười gằn một tiếng, đột nhiên nhún chân phóng tới một bước dài, chiếc cương xoa lướt từ hông ra phát kình phong nghe rợn người.
5 Khi cả bọn trở lại Thiên Hoa Sơn trang thì trời đã sáng hẳn. Khách phòng phía Tây đã có dọn một bàn tiệc lớn, bọn họ phân ngôi chủ khách cùng ngồi quanh bàn.
6 Nhạc Tiểu Tuấn vào thành trước hết tìm đến con đường ngang ở Đông Thành, từ xa chàng đã nhìn thấy tấm biển hiệu đề mấy chữ Tiểu Giang Nam khách điếm. Lúc nầy trời chưa trưa lắm, khách ra vào khách điếm không đông, nên bọn tiểu nhị cũng không thấy ra ngoài đón khách.
7 Huy phu nhân nghe hỏi thì gật đầu đáp :- Đại ca ta muốn tướng công mang chiếc ngọc bội này đến gặp lão thân, chính muốn lão thân trợ giúp tướng công hoàn thành tâm nguyện của lệnh sư.
8 Lôi Đường vốn là một hoa viên thắng tích của Dương Châu có từ đời nhà Tùy. Thế nhưng về sau không được bảo quản nên dần dần theo thời gian trở thành một nơi hoang phế , cỏ mọc um tùm , dã thú làm hang ở khắp nơi.
9 Chính vào lúc nầy, liền thấy từ bên trong nguyệt môn có mười mấy bóng người vọt ra, lập tức vây kín bọn Nhạc Tiểu Tuấn, Tiểu Thúy và Chúc Xảo Xảo. Nhạc Tiểu Tuấn nghiêng đầu nhìn Chúc Xảo Xảo cười nói :- Chúc cô nương, tốt nhất cô nương bảo chúng đừng có manh động, nhỡ gây thương tích đến người cô nương, thì tại hạ biết ăn nói làm sao với Thánh mẫu ?Chút cảm xúc vừa rồi nhen nhúm khiến Chúc Xảo Xảo lặng hẳn, nhưng lúc nghe Nhạc Tiểu Tuấn nói một câu như ra lệnh thì cơn hận lại trỗi lên, bất giác hừ một tiếng lạnh lùng chẳng thèm nói một tiếng nào.
10 Hỏa Linh thánh mẫu bây giờ phát ra một chiêu kiếm kỳ ảo vô cùng , thế nhưng chẳng những bị đối phương ra kiếm hóa giải được , ngược lại cả người bà ta bị chấn động , kiếm cơ hồ như muốn vuột khỏi tay , thì bất giác giật mình thất kinh.
11 Bây giờ chủ tớ hai người chỉ còn biết nhìn nhau thở dài, Huy Huệ Quân lòng như lửa đốt, nhất thời chưa có chú ý. Tiểu Thúy bỗng nói :- Tiểu thư, kẻ bắt cóc Nhạc tướng công nhất định là người của Hỏa Linh thánh mẫu.
12 Lần nầy thì cô ta không còn cố kỵ nam nữ , ngồi xuống bên giường một cách tự nhiên , cởi áo trên cho chàng xem qua vết thương. Lúc này mới thấy trên ngực trái chàng một vết cháy xém dài chừng xích , rộng chừng hai thốn , vết cháy giờ tím bầm như thịt chín , tự nhiên trong lòng xót xa , mắt rướm lệ nói :- Ái , không ngờ bà ta lại hạ độc thủ !Vừa nói nàng vừa dùng ngón tay trỏ ấn nhẹ quanh vùng bị thương, hỏi :- Đau không ?Giọng nàng ngọt ngào trìu mến như chưa bao giờ có , khiến Hồ đại nương đứng sau lưng cũng thầm gật đầu.
13 Cải nhau một hồi, Thất Công Hoàng Công Độ như không chịu nói, thét lên :- Lão phu từ Thiên Phong sơn đến đây, lộ trình xa hơn ngươi, nhưng đến trước ngươi là sự thật trăm phần trăm !Bát Công Trương Công Quyền ré giọng nói :- Thôi đi, huynh đệ từ Cửu Tiên đường đến đây cũng chẳng gần hơn ngươi nhé ? Vã lại, ai biết được là sáng sớm hôm nay ngươi mới bắt đầu lên đường ?Thất Công Hoàng Công Độ cười vang nói :- A, đây mới gọi là không đánh tự khai, thì ra ngươi không phải lên đường sáng này !Thì ra bọn họ từ hai nơi rất xa ước định bắt đầu sáng này mới xuất phát chạy đến đây, như vậy là bọn họ thi thố cước trình, cho nên mới tranh luận xem ai đến trước.
14 Hồ Đại nương nhìn thấy Nhị tiểu thư bế Nhạc Tiểu Tuấn từ trên núi chạy trở xuống , thì nghênh đón hỏi ngay :- Nhị tiểu thư , Nhạc tướng công thế nào rồi , cứu được.
15 Hỏa Linh thánh mẫu là nhân vật nữ nỗi tiếng giang hồ, bà ta cơ trí hơn người, quyết chưa để kém một nhân vật nào khác. Lúc ấy nghe nhắc Nhạc Tiểu Tuấn là truyền nhân Thiên Sơn, trong lòng ban đầu có chút lo lắng, nhưng bà chợt nghĩ nhanh :- Tiểu tử này là truyền nhân của Tuyết Sơn Lão Tẫu, nếu như hắn mà làm con rễ ta, thì chẳng phải thế lực của ta càng mạnh hơn sao, tuyệt lắm !Nghĩ rồi khắp khởi trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn giữ nét lạnh lùng hỏi :- Theo Huê đại hiệp thấy thì nên thế nào ?Huy Khâm Nghiêu nói :- Vừa rồi khi thánh mẫu chưa đến, tại hạ nghe Thân cô nương nói Nhạc thiếu hiệp phục Tuyết Sâm Hoàn vào hỏa độc đã tiêu trừ, nhưng chừng như bị khí huyết nghịch hành, hiện tại Thân cô nương vội vàng đưa Nhạc thiếu hiệp lên Tuyết Sơn hẳn là cầu cứu Tuyết Sơn Lão Thần Tiên cứu chửa !Hỏa Linh thánh mẫu nghe thì nhíu mày, không tin nói :- Không có khả năng, một chưởng Hỏa Diệm Đao của lão thân lúc ấy chỉ dùng chừng ba thành công lực, xem ra thương tích không nặng lắm.
16 Toàn trường mọi người đều thấy rõ lão lãnh trọn một chưởng của Hỏa Linh thánh mẫu văng ngược ra ngoài xa xem ra không chết cũng trọng thương. Thân Phi Quỳnh nhìn thấy không khỏi lo lắng nhưng chợt kìm lại không để lộ ra mặt.
17 Trời những ngày cuối đông, hàn phong từ phương Bắc kéo về càng nhiều mang theo không khí lạnh khiến cả trời đất như muốn đóng cứng. Thế nhưng ở Nam Lăng Đồng gia trang ngược lại không khí nhộn nhịp ngay từ rạng sáng sớm, ngày mồng năm tháng chạp đã thấy người vào ra tấp nập, chỉ cần ai có chút hiểu biết về giang hồ thì đều nhận ra những nhóm người đổ về đây đều là cao thủ của các đại môn phái trong làng võ.
18 Phong Nam Sơn sắc mặt vẫn lạnh nhiên tợ hồ như không mấy tin tưởng ở chàng, lại lý luận :- Hảo ! Cứ xem như lời Nhạc thí chủ là thật, có nghĩa là lúc vị bằng hữu thí chủ tặng kiếm thì kiếm vẫn chưa gảy, như thế là tệ sư huynh vẫn còn tại thế ? Tệ sư huynh còn tại thế, thì kiếm này không thể một khắc ly thân, vậy mà thanh kiếm này rõ ràng nằm trong tay thí chủ, chuyện này nên giải thích sao đây ?Nhạc Tiểu Tuấn nhún vai đáp :- Điều nầy tại hạ không biết !- Do vậy mà bần đạo có một lời khuyên chân thành.
19 Thân Phi Quỳnh từ nảy giờ đứng xem, liên tưởng từ chuyện Kim Thiết Khẫu cho biết Tuyết Sơn có biến đến giờ liên tiếp mấy lần bọn họ bị cản đường, mà tợ hồ như đều chỉ do người của Không Động, hoặc gián tiếp hoặc trực tiếp ra tay.
20 Nhạc Tiểu Tuấn từ đầu đến giờ đứng im lặng bên cạnh nàng theo dõi, chàng nhận ra thái độ Lê Tẫu có vẻ thành thật, nhưng trong đôi mắt bà ta thỉnh thoảng cứ liếc láo liên, toát lên nét gian xảo giảo hoạt, nên lòng dạ sinh nghi.