1 Một thanh miến đao đoạn trường hồng, Một đôi mắt mù loà, một ý chí mạnh mẽ và sáng láng cộng với một trái tim nhân hậu. Nhân vật chính của câu chuyện: Nhậm sương Bạch mang một tâm tư nặng nề, phải thi hành những nhiệm vụ mình không muốn làm, giết những người mình không muốn giết để hoàn thành tâm nguyện cho kẻ mà chàng đã thụ giáo học thành một bản lãnh kinh nhân.
2 Ðầu thanh miến đao bằng phẳng, tỏa ánh Sáng ngời ngời, giữa thân đaodài chừng năm thước có một vệt màu đỏ như máu, hằn Sâu vào thân đao, nhìnthoáng qua vệt màu đỏ ấy chẳng khác nào vết máu ngưng tụ trên thân đao,vừa lạ lùng vừa đẹp mắt, nhưng đồng thời cũng đem lại một cảm giác yêuquái, rất lạ lùng.
3 "Ðại. . . Long. . . Ưng. . . Dương. . . ""Ðại. . . Long. . . Ưng. . . Dương. . . "Tiếng hô khai lộ của tiêu cuộc từ xa xa vọng lại, giọng hô cao vút, khí thếngất trời, chứng tỏ Sự tự tin của tiêu cuộc trên đường bảo tiêu của mình.
4 Nước Sông Thương hiền hòa chảy về đông, mặt Sông lãng đãng Sươngchiều, nơi cuối chân trời, những tia nắng cuối ngày Soi xuống mặt Sông ánhlên một màu ám vàng làm cho cảnh vật thêm phần u nhã.
5 Nhậm sương Bạch chầm chậm quay mặt về phía người cao lớn vừa xuấthiện, từ trong bản năng, một lời cảnh giác vang lên. Chàng chỉ nghe thấytiếng bước chân nhẹ nhàng, nhưng trực giác đã nói cho chàng biết, mối nguylớn nhất đã xuất hiện.
6 Trước một cánh rừng khô cháy, chẳng biết từ khi nào đã có ba người đứngbất động chờ đợi. Ba người này trông đều đã có tuổi, làn da thô ráp đầynhững nếp nhăn, trên gương mặt họ có thể nhìn thấy rõ ràng những nếp nhănSâu hoắm, chỉ nhìn qua cũng đủ biết đây là những nhân vật đã kinh qua hầuhết Sóng gió trên giang hồ!Người đứng bên phải cùng mình mặc áo vải, ống tay áo ống quần đều xắncao lên, chân mang giày cỏ, chiếc nón nan lật ngược ra Sau lưng, nếu trên vaivác thêm chiếc cuốc hoặc một chiếc đinh ba thì đúng là một lão nông chínhhiệu.
7 Trời vừa tờ mờ Sáng, đất trời hãy còn bị bao phủ bởi một màn Sương mờđục, trời lạnh thấu xương, không khí lạnh lẽo ẩm thấp, thời tiết này ngườithường tuyệt đối chẳng dám ra khỏi nhà.
8 Bảo là xế chiều Sẽ về đến nhà, nhưng mãi đến hoàng hôn ngày hôm SauChung Khứ Tầm mới về tới. vẻ mặt của Chung Khứ Tầm nặng như chì, lòng trĩu nặng ưu tư, về đếnnhà nhưng cả buổi Sau vẫn không hé răng nói nửa lời, chỉ ngồi bên bàn xuấtthần nhìn mâm cơm cho đến khi nguội lạnh.
9 Mục quang Thi Tâm Ngấn chẳng nhìn vào Chung gia huynh muội mà lạinhìn vào một điểm vô định xa xăm trong bóng đêm, trông y lúc này chẳngkhác nào một nhã khách đang nhàn hạ ngắm trăng, trong hoàn cảnh hiện tại,thái độ của y càng làm tăng thêm vẻ cuồng ngạo.
10 Một chiếc thạch kiều nho nhỏ bắc ngang con Suối, cách đầu thạch kiềuchừng vài chục bước chân có một căn nhà tường mái ngói ba gian, quanh nhàcó hàng rào trúc, từ cổng rào vào tới cửa nhà là một thông đạo lát đá xanh,khuôn viên Sạch Sẽ và khá kín đáo, chỗ này cách thị tập gần nhất ít ra cũngphải hơn mười dặm.
11 Một trận gió lạnh thoảng qua, tiếng lau Sậy bên bờ hồ lao xao chao động. Miến đao như con linh xà cuốn tới, luồng ngân quang kéo dài lướt xuốngmặt nước rồi thoáng ngưng tụ, vệt màu đỏ tươi bắn xẹt xuống vầng Sươngmờ ảo trên mặt nước, đứng trên bờ nhìn xuống, đao quang nhảy nhót nhưkhông phải là thực thể, mà là ảo ảnh hiện về từ tận cõi xa xăm nào đó, đâychẳng còn là đao pháp nữa, hầu như đã hóa thành ảo thuật, huyền diệu khôngthể tưởng tượng được!Tiếng nước khẽ xao động, nghe như tiếng châu ngọc khe khẽ va chạm vàonhau, thanh miến đao mềm mại đã thẳng đuột ra như thanh kiếm, trên lưỡiđao mười hai con cá lớn có nhỏ có xếp hàng đều đặn chật ních trên lưỡi đao,cá cũng xếp từ nhỏ đến lớn, con nào con nấy vẫn còn giãy đành đạch tươinguyên, ngoài ra, trên người Nhậm sương Bạch cũng chẳng dính một giọtnước nào!Khuyết Ly sầu đứng lặng người, một lúc lâu Sau lão mới lẩm bẩm nói:- Ngươi đã thắng rồi, thật không thể ngờ được, lão phu đã thất bại.
12 Trong thạch động, bó đuốc bằng nhánh tòng vẫn nổ tí tách, tỏa ánh Sángchập chờn khắp thạch động, mùi dầu tòng nồng nặc bức mũi, Khuất Tịch vẫntư thế cũ, xếp bằng ngồi trên chiếc thạch đôn tròn to đùng giữa thạch độngtựa như từ khi Nhậm sương Bạch rời khỏi đây lần trước, lão chưa bao giờ rờikhỏi đó.
13 Bước chân con ngựa gầy của Nhậm sương Bạch chậm dần rồi dừng hẳnlại, còn cách chiếc thạch kiều trước mặt một quãng nữa, tuy nhiên Nhậmsương Bạch vẫn cảm nhận được một bóng người yểu điệu và cô độc đứng ởđầu cầu.
14 Cạnh thạch kiều, Nhậm sương Bạch tay dắt con ngựa gầy của chàng đitrước, Chung Nhược Tự đi Sau lưng, nàng bước nhanh lên một bước tiến SátNhậm sương Bạch hơn một chút, đưa tay vịn yên cương, trên gương mặtthanh tú kiều mỵ của nàng cô đọng nét Sầu, nét u buồn lo lắng, thần Sắc trôngthật ảm đạm.
15 Chiếc Khổng tước linh của Nghê Lệ Thi từ từ đưa tới trước mặt DịchHương Trúc, áp hẳn vào má đối phương, động tác của nàng cực kỳ chậmchạp, đương nhiên là nàng cố ý làm như vậy để làm tăng thêm nỗi Sợ hãitrong lòng Dịch Hương Trúc, gia tăng áp lực lên tinh thần đối phương.
16 Người xưa có câu "thiên hữu bất trắc phong vân", quả nhiên chẳng Saichút nào, thế Sự biến thiên, luôn vượt xa Sự Suy đoán của con người. Như tìnhhình của Nhậm sương Bạch và Dịch Hương Trúc hiện thời, Nhậm sươngBạch đi ra ngoài dắt ngựa, bước tiếp theo nữa là đỡ Dịch Hương Trúc lênngựa rồi hai người đi tìm lương y chữa thương cho nàng, ấy vậy mà việc xảyra lại không đúng như vậy.
17 Quấn chăn ngồi co ro trên chiếc chõng tre, Dịch Hương Trúc ngưng mụcnhìn tuyết rơi ngoài cửa Sổ, tuyết hoa giăng giăng đầy trời, hết lớp này đếnlớp khác nhẹ nhàng rơi xuống, đều đều như không bao giờ dứt, tuyết cố nhiênlà lạnh, tuyết rơi ngoài trời nhưng cứ rơi thẳng vào tâm khảm con người,khiến người ta cảm thấy vừa lạnh lẽo vừa cô tịch.
18 Nhậm sương Bạch vẫn đứng bất động Sát tường, hai mắt cụp xuống nhìndưới đất, trông chàng lúc này thật nhàn nhã, chẳng hề có dấu hiệu gì cho thấychàng Sắp đối mặt với một trường ác đấu, cục diện trước mắt, đối với chàng,đúng là không có trong mắt chàng.
19 Ðứng về phía Nhậm sương Bạch mà nói, bất cứ ai trong hai người xuấttrận đều như nhau, bởi lẽ Sớm hay muộn gì chàng cũng lần lượt quyết chiếnvới từng tên một, phải nhổ hết gai góc trên đường đi để đi cho đến đích, haynói cách khác là phải dùng cách Sát phạt thật mạnh tay để lôi cho kỳ đượcThôi Công Ðức và Ngao Trường Thanh ra mặt, thậm chí chàng còn mong chocả hai tên đồng thời xuất thủ để mau chóng kết thúc bước đầu của kế hoạch.
20 Gian liều cỏ và ngọn đèn dầu leo loét chơ vơ giữa tư bề hoang lương lạnhlẽo. Nhậm sương Bạch trầm mặc ngồi nhấm nháp nước lã trong chiếc bầubằng da dê, nước lạnh ngắt, nuốt qua khỏi cuống họng vẫn còn cảm thấy cảmgiác lành lạnh chạy dài xuống tới dạ dày, quả đúng là ngày lạnh uống băng,lạnh vào đến tận tâm khảm.
Thể loại: Kiếm Hiệp, Tiên Hiệp, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Dị Giới
Số chương: 50