1 Trương An Hạ: là một côgái của công việc, có một thân hình và khuôn mặt đẹp, với một trí thông minh khỏi chê. Rất bảo thủ, không thích các cải cách đi theo khuynhhướng châu Âu.
2 Một tuần sau ngày phỏng vấn, cuối cùng An Hạ cũng được nhận vào ngày, cầm điện thoại trên tay cô chỉ tiếc là không hét lên cho thỏa sức thôi vì cô không ưa la hét.
3 Chương 3: THƯ KÍ HAY BÌNH HOA DI ĐỘNG? An Hạ làm trong công ty đã được nửa tháng, mọi người đều đã thân hơn với cô nhờ tính cách mẫn cán trong công việc.
4 Sáng hôm sau. An Hạ đi làm, nghĩ đến chuyện người đàn ông hôm qua cũng đủ khiến cô sởn gai ốc. Thật một đám suy nghĩ bằng nửa thân dưới. Quả thật giờ cô mớithấm thía câu nữ bước vào ngành showbiz thì từ nằm mà lên, còn nam thìtừ quỳ mà lên.
5 Một buổi sáng Chủ Nhật bình thường. An Hạ uể oải vươn vai ngồi dậy, ngáp một cái rõ to rồi leo xuống giường. Kéo tung rèm cửa ra, ánh mặt trời của buổi sáng dịu dàng chiếu vàophòng, không khí ấm áp lan tỏa xuống mặt đất.
6 Trùng hợp cái gì chứ? Cô thà chẳng có sự trùng hợp này thì hơn!!!Boss vẫn nhếch mép cười, đôi môi cong lên tạo thành một đường cong hoàn hảođến mức tuyệt diệu.
7 Buổi sáng. Ánh sáng ban mai nhẹ len qua các song cửa sổ chiếu vào phòng. Ánh sáng ấmáp của ngày mới rọi xuống mặt đất, xuyên qua các kẽ lá trong suốt nhưthủy tinh.
8 An Hạ mang nước ra, Boss đưa lên uống. Cô lén quan sát biểu hiện của Boss nhưng anh vẫn điềm nhiên uống, không có gì xảy ra cả. An Hạ mới nhẹ thở dài, chắc cô lo lắng thừa quá! Bác Lâm là mẹ Boss, đã là mẹ thì làm sao hại con được.
9 Những ngày sau đó An Hạ vẫn phải làm việc bình thường, nói đúng hơn là tích cực hơn trước. Ngoảnh qua ngoảnh lại thì đã sắp tới lễ Quốc Khánh rồi!Cô phải tổng hợp lại hết sổ sách.
10 Một buổi sáng bình thường. Dòng người tấp nập, mọi người vẫn đi làm những việc thường ngày và bìnhthường. Mẹ An Hạ cũng bình thường, bé Bin bình thường, mẹ Boss cũng bình thường theo cách riêng của bà và các ông bố vẫn bình thường.
11 Trương An Hạ đã chính thức câu được hai con cá to. Sau chuyến du lịch, An Hạ đã được hai vệ tinh theo dõi liên tục. -Chị An Hạ, chị nhất định phải đồng ý với anh Khanh Huy đó!- Trong giờ nghỉ buổi chiều, Loan liền nói.
12 Chuyện gia đình nhà họ Lâm thay đổi ý kiến đã trôi qua dược ba ngày, nhưng với An Hạ mọi chuyện chỉ như vừa mới diễn ra hôm qua, đã sống trong vị trí“con dâu tương lai của nhà họ Lâm” cũng được một quãng thời gian bây giờ bỗng chốc mọi thứ thay đổi đột ngột, An Hạ lại cảm thấy trống vắng mộtcái gì đó.
13 Một buổi sáng của những ngày đầu tháng 10. Khí lạnh giăng mắc ở mọi khoảng không gian, bầu trời được bao phủ bởimột gam màu xám xịt, u buồn. An Hạ chân vô thức bước trên con đường quen thuộc đến công ty, đầu óc nghĩ mông lung.
14 Boss nhếch môi cười:-Tôi nghĩ chắc cô không cần biết lý do đâu nhỉ?An Hạ bỗng cảm thấy bực bội với sự bá đạo, nghiêm cấm quá đáng đó. An Hạ lạnh giọng nói:-Nhưng đây là vấn đề của tôi và tôi cần biết lý do!Boss ngạc nhiên, ngẩng lên nhìn chằm chằm An Hạ rồi anh nói:-Cô cần lý do?-Phải!Boss ngả người ra ghế và cười đáp:-Nhưng tôi không thích!An Hạ đã cảm thấy hơi bực, giờ thêm cách nói chuyện này khiến cô chẳng thể nào nhịn được, bè nói:-Tổng giám đốc! Tôi xin nói một điều rằng tôi không thể làm điều này khi tôi không nhận được lý do chính đáng.
15 “Trong đầu em thỉnh thoảng vẫn nghe thấy thanh âm từ anh. Thanh âm dịu dàng đưa em vào cõi bình yên. ”Nhân sinh con người ngắn ngủi, sống từng ngày trôiqua không biết ngày mai sẽ ra sao, chết ngày nào.
16 “Em mong chờ một mùa xuân của những cảm xúc và sự bay bổng…Một mùa xuân có anh bên đời em. ”Thời gian lặng lẽ trôi qua, những ngày cuối năm đang đến gần trời bắt đầu trở lạnh, những cơn mưa cứ rả rích rơi kéo dài từngày này sang ngày khác và dường như không có dấu hiệu muốn dừng, khôngkhí lạnh cứ quấn quyện rồi len lỏi qua các lớp áo rồi vào da thịt củacon người.
17 “Cứ tưởng mình đã biết tất cả về anh. Nhưng…rồi em bất chợt nhận ra… em không hiểu gì về anh cả. ”Thời gian thoắt trôi như thoi đưa, ngoảnh đi ngoảnhlại đã gần sắp tới Noel rồi! Thới gian cứ lẳng lặng trôi đi, những ngàycuối năm mỗi một người đều bận bịu với công việc của riêng mình, nhịpsống vốn đã trôi nhanh giờ lại càng trôi nhanh hơn với tốc độ chóng mặt.
18 “Muốn giữ anh cho riêng mình như bản thân em lại không thể. Nước mắt em cứ mãi tuôn như chẳng bao giờ muốn dừng”20 năm trước. Bầu trời trong xanh cao vút, các đám mây lãng đãng trôi.
19 Chương 21: BEGIN NOW! “Hãy cùng chơi trò Sinh- Tử, để biết ai mới là kẻ mạnh nhất và là người tồn tại cuối cùng” An Hạ không ngừng khuấy khuấy li nước dâu đặt trước mặt.