1 Ngày hai mươi tháng mười hai năm Khang Hi thứ hai mươi, Hoàng đế hạ chiếu sắc phong Đông Giai thị làm Hoàng Quý phi, làm chủ Trường Xuân cung.
Tấn phong Nữu Hỗ Lộc thị làm Quý phi, làm chủ Thọ An cung; tấn phong Đức tần Ô Nhã thị làm Đức phi, làm chủ Vĩnh Hòa cung; tấn phong Vinh tần Mã Giai thị làm Vinh phi, làm chủ Hàm Phúc cung; tấn phong Nghi tần Quách Lạc La thị làm Nghi phi, làm chủ Duyên Hi cung; tấn phong Huệ tần Nạp Lạt thị làm Huệ phi, làm chủ Chung Túy cung; tấn phong Mẫn tần Chương Giai thị làm Mẫn phi, làm chủ Vĩnh Thọ cung.
2 Tại Ngự hoa viên.
Thời gian này tiểu Thất đang học đi. Bởi vì chân không được tốt, thời gian tiểu Thất học bước muộn hơn so với những đứa trẻ bình thường, cũng đau đớn hơn so với những đứa trẻ đó.
3 Từ sau lần ở Ngự hoa viên đó, ta bắt đầu hành trình hàng ngày lục tục dẫn tiểu Thất đến Ngự hoa viên. Mặc dù lúc vừa mới bắt đầu thì hắn rất bài xích, nhưng ngoại trừ lần đầu tiên ra, cũng không khóc lớn ở trước mặt người ngoài nữa.
4 “Nương nương, vì sao Hoàng a mã không thích ta đây? Có phải vì ta không ngoan hay không?”
Nghe lời này, ta quả thực không biết nên nói với hắn như thế nào, hậu cung ngoại trừ Bát hoàng tử mới ra đời, tiểu Thất chính là người nhỏ nhất.
5 Nam thư phòng.
Hoàng đế trẻ tuổi Ái Tân Giác La Huyền Diệp ngồi trước bàn xử lý chính sự, nhìn những bản tấu chương không biết là viết những gì kia, sững sờ hồi lâu.
6 Buổi tối, Hoàng đế đi Vĩnh Thọ cung, nơi ở của Mẫn phi. Dùng bữa tối với Mẫn phi, vừa uống trà vừa nói chuyện phiếm với Mẫn phi xong. Đến thời gian đi ngủ, Mẫn phi biết Hoàng thượng tám chín phần mười là muốn ở lại, nhưng vẫn hỏi một câu ra miệng: “Hoàng thượng tối nay có muốn ngủ ở chỗ nô tỳ không?” Hoàng đế sau một buổi tối không ngừng đấu tranh tư tưởng, cuối cùng đã quyết định đi đến chỗ Thành tần ở thiên điện kia, hắn trả lời, “Không được, ái phi nghỉ ngơi sớm chút đi.
7 Năm Khang Hi thứ hai mươi hai, có thể xưng là một năm hoàng cung được “mùa thu hoạch”, cũng là một loại khẳng định cực lớn đối với một người nam nhân như Khang Hi.
8 Mặc dù lần đó Khang Hi có đến, nhưng bởi vì tiểu Thất tranh giường ngủ của Khang Hi, dẫn đến Khang Hi lại phải về chỗ Mẫn phi để ngủ, mà Mẫn phi cũng giống như đã sớm dự liệu rằng Khang Hi sẽ sớm trở về, căn bản chưa ngủ thật.
9 “Không cho phép ngươi đoạt nương nương của ta, không cho phép ngươi đoạt giường của ta, không cho phép ngươi đoạt điểm tâm mà nương nương làm cho ta, không cho phép ngươi đoạt đồ chơi của ta, không cho phép…” Sau khi nói ra một đống lớn “không cho phép”, tiểu Thất nói ra câu cuối cùng – cũng là câu quan trọng nhất: “Không cho phép ngươi khi dễ nương nương của ta.
10 Quãng thời gian sau đó, tình cảm của tiểu Tứ và tiểu Thất rất tốt, tiểu Tứ sẽ răn dạy những nô tài xem thường Thất đệ của hắn, mà tiểu Thất cũng sẽ chia sẻ điểm tâm và đồ chơi của mình cho Tứ ca; buổi sáng mỗi ngày tiểu Tứ sẽ dạy tiểu Thất học thơ từ, cũng lại nói cho hắn biết ý tứ được biểu đạt trong những câu thơ đó; xế chiều mỗi ngày tiểu Tứ cũng sẽ cùng huấn luyện với tiểu Thất, mỗi khi tiểu Thất ngã sấp xuống, tiểu Tứ đều yên lặng nâng hắn dậy.
11 Một bóng dáng be bé nhẹ chân nhẹ tay chuồn vào trong phòng bếp nhỏ, nhón chân lên, mặt nhỏ bẩn bẩn vừa vặn cụng vào cạnh bàn, nhìn thấy trên bàn có một mâm lớn, trên mâm bày đầy một đống bánh, nóng hổi thơm lừng, giống như đang vẫy gọi hắn, đúng lúc này bụng hắn cũng vang lên vài tiếng “ọt ọt”, nuốt nước miếng, hắn lau đôi tay nhỏ cũng bẩn bẩn vào y phục, đưa tay về phía bánh, lúc vừa đụng đến…
“Giỏi cho tiểu tử, thì ra là ngươi, cứ bảo làm sao mà bánh nương nương của ta tự làm lại thiếu nhiều như vậy, hóa ra đều là do ngươi ăn.
12 Có lẽ ngay từ đầu Lương quý nhân thực sự là vô dục vô cầu (không chút ham muốn), nhưng mà khi nàng đã nhận được quá nhiều, khi mà nàng phong quang vô hạn (vô cùng nở mày nở mặt), nàng sẽ mất đi ý muốn ban đầu của mình; lúc nàng được người tôn quý nhất trên đời này nhìn thấy, chút không muốn rời xa trong mắt kia, nàng nở nụ cười, cười đến vô cùng thoải mái lại cũng rất đắc ý, nàng cho rằng vận mệnh của nàng đã thay đổi rồi, nàng cũng có thể trở thành một Đức tần thứ hai, thậm chí địa vị càng cao hơn so với Đức tần.
13 *Chú thích: tên chương đã được sửa, thêm dấu ngoặc kép (") vào chữ "Ăn" để làm rõ nội dung chương
Edit + beta: Tiểu Lăng Tình (Ngân Lam)
Thời gian trôi cực nhanh, hai năm qua đi, cuộc sống vẫn trôi qua giống như thường ngày, ngoại trừ tiểu Bát thường tới đây ăn nhờ ở đậu, cùng với Lương quý nhân mượn danh nghĩa tiểu Bát đến chờ Khang Hi, còn có Khang Hi luôn đến dừng chân ra, hết thảy vẫn như thường.
14 “Nương nương, phúc tấn là cái gì vậy a, tại sao đại ca phải thú (cưới) phúc tấn thế?” Hôm đó tham gia yến thú thê của đại a ca xong, tiểu Thất vừa về đến nơi liền hỏi Như Quân vấn đề này.
15 Tiểu Thất phải đi học, Như Quân thật sự là không nỡ rời con, không nỡ rời a. Từ khi thấy tiểu Tứ rạng sáng 3 giờ mỗi ngày đã dạy, buổi tối bảy giờ mới đặt chân về, Như Quân liền đau lòng.
16 Ngay tại lúc Như Quân cho rằng Khang Hi nên kết thúc màn diễn thuyết, ai ngờ…
“Hôm nay phủ nội vũ đã báo lên rằng gần đây ngự thiện phòng có nạn chuột, vừa rồi lúc lâm triều trẫm đã để cho tất cả các đại thần cùng hợp mưu hợp sức nghĩ biện pháp diệt chuột, ngăn chặn tai họa.
Thể loại: Truyện Teen, Ngôn Tình
Số chương: 24