Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bích Tiên Cửu Trùng Xuân Ý Vũ

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 31
Trong cái tên có chứa tên của năm nhân vật chính: Trang Bích Lam, Đường Thiên Tiêu, Đường Thiên Trọng (trùng âm với Trùng), Ninh Thanh Vũ, Nam Nhã Ý. Bích tiêu: chỉ bầu trời xanh.

Danh sách chương Bích Tiên Cửu Trùng Xuân Ý Vũ


Chương 1: Hậu Cung Sâu Thăm Thẳm, Rèm Cuộn Giấc Mộng Hoa Lê

1 Hành lang uốn như dải lụa, mái ngói cong vút như con chim rỉa mồi trên cao. Hoa và cây đan xen như ráng màu ngũ sắc được dệt giữa những đám mây màu xanh lục, làm ánh lên vô số những lầu son gác tía.


Loading...

Chương 2: Hồn Trăng Tan Biến, Sương Mù Ngập Đình Sen

2 Sau khi bước ra khỏi cửa, tôi đưa lời dặn dò bọn họ đóng cửa Tĩnh Nghi viện lại như cũ, đứng trên con đường lát đá ở phía trước cửa cung, tôi đưa mắt nhìn về hai bên.


Chương 3: Loạn Điểm Uyên Ương, Mây Chôn Đinh Hương Kết

3 Vào lúc hoàng hôn, tôi đã dọn vào ở trong cung Di Thanh. Kiến trúc của cung Di Thanh tuy nhỏ, nhưng khoảng cách đến cung Đức Thọ của Tuyên thái hậu và cung Càn Nguyên mà Đường Thiên Tiêu sống thường ngày đều không mấy xa xôi.


Chương 4: Lầu Ngọc Xuân Sâu, Rẽ Bước Ắt Tiêu Hồn

4 Mấy ngày tiếp theo, cuộc sống đột nhiên trở nên huyên náo, phiền phức lạ thường. Phủ Nhiếp chính vương không hề truyền ra bất cứ động tĩnh nào quá lớn, chỉ nghe thấy lời đồn thổi, Khang hầu Đường Thiên Trọng dường như không mấy hài lòng với vị phu nhân mới lấy về.


Chương 5: Tương Tư Chân Trời, Hồn Tan Cơn Mơ Cũng Tạnh

5 Phòng đàn hát ở cung Hy Khánh rất tĩnh lặng. Ý nghĩa của “tĩnh lặng” có thể hiểu là thích hợp để ẩn cư, cũng có thể hiểu là phải chịu ghẻ lạnh. Tôi bước đến trước cầm đài, nhẹ vuốt dây tơ, âm sắc nặng nề không thanh thoát, chắc hẳn đã lâu rồi đàn không được chỉnh dây.


Chương 6: Kiếm Lạnh Đao Sương, Hoa Xuân Đơn Chiếc

6 Giấc mộng tuy dài mà tiêu điều vô tận. Dường như tiếng sênh ca vừa dứt, khách lãng du rời đi, chỉ còn bộn bề những cánh hoa màu hồng tàn rụng, rơi xuống lẫn với đất bùn[1], kéo thành một khúc nhạc cuối xuân khác không có người thương tiếc.


Chương 7: Làm Lại Thơ Cũ, Chốn Xưa Xa Tận Chân Trời

7 Hai bên Thái hậu cùng Nhiếp chính vương tranh giành, trước mặt cũng như sau lưng diễn ra rất lâu rồi, nhưng sau khi Vũ Đế Đường Thừa Nguyên băng hà, hai người lại hợp lực thâu tóm triều chính hình thành nên một hiệp định ngầm.


Chương 8: Giáo Mác Ngợp Trời, Khí Thế Ngút Tầng Mây

8 Đôi vai của chàng dường như to rộng hơn trước kia, hoặc giả do tôi đợi chờ chàng đến mức héo hon, tàn tạ, không còn linh hoạt, vui tươi được như trước nữa nên mới giống như chiếc lá thu sắp lìa cành nằm gọn trong bờ vai của chàng.


Chương 9: Lại Gần Bên Ngươi, Hãy Để Ta Ngủ Trong Cơn Say

9 Vào buổi tối hôm ấy, Đường Thiên Tiêu mới tới, khuôn mặt hiện lên đôi chút mỏi mệt, nhưng khi nhìn thấy tôi, đôi mắt phụng lại xếch lên. Chẳng hề để tâm đang đứng trước mặt đám cung nữ, ngài đưa tay vỗ lên khuôn mặt tôi rồi cười nói: “Sao rồi hả? Mới có vài ngày trẫm không tới, nàng đã khó chịu vậy sao? Khuôn mặt sầm sì thế này là để cho ai ngắm đấy?”Giọng nói của ngài thản nhiên, trên mặt là nụ cười bỡn cợt, vui vẻ hân hoan như mọi khi.


Chương 10: Hương Thơm Khó Giữ, Xuân Lạnh Lỡ Mùa Hoa

10 Hai chúng tôi đã từng là bạn bè, cùng chung hoạn nạn suốt một thời gian dài, đương nhiên cũng chẳng có gì phải giấu giếm nhau, sau khi dẫn tỷ tỷ vào trong buồng ngủ, thấy mấy cung nữ dâng trà đã lui xuống, tôi liền cười nói: “Nhã Ý tỷ tỷ, ở đây không còn người ngoài nữa, mau cởi áo ngoài ra, đừng để nóng bức sinh mụn nhọt”.


Chương 11: Nhã Ý Ngời Ngời, Cành Vàng Thoát Khỏi Lồng Son

11 hiếc xe ngựa càng ngày càng rồi xa hoàng cung, không khí nặng nề bí bách cũng dần dần biến mất, thay vào đó là tiếng rao bán huyên náo ngoài phố chợ, tiếng đàn sáo hát ca ở những nơi thanh tao, tiếng hò reo hoan hỉ của đám trẻ con thơ ngây.


Chương 12: Tiếng Ngựa Hý Vang, Nguyện Cùng Bóng Xưa

12 Đột nhiên trái tim tôi đập như trống, tiếng xe ngựa còn chưa kịp ngừng lại, tôi đã vội vã vén rèm lên nhìn ra phía ngoài, chợt thấy chiếc xe đã tiến vào một khu rừng rậm, kỳ bí.


Chương 13: Phong Ba Bão Táp, Tim Quặn Đớn Đau

13 May mà lúc này phía trước đã truyền đến tiếng vó ngựa. Cố gắng chợp mí mắt đẫm nước, tôi mơ hồ nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đang cưỡi trên con tuấn mã, cả khoảng đường bùn nước bật tung, đang nhanh chóng tiến về phía tôi.


Chương 14: Tiếng Dịch Gió Xuân, Ca Biệt Mộng Hàn

14 Thiên trường địa cửu nợ tương tư, đành gửi theo dưới nấm đất vàng. Thật ra đây cũng chưa chắc đã không phải là một niềm hạnh phúc. Trăm năm trôi theo dòng nước, vạn sự như thể hoa rơi.


Chương 15: Hoa Rụng Đêm Lành, Mộng Đoàn Viên Càng Hiếm

15 Tôi thấp thỏm lo lắng, thật lòng không biết đến buổi tối sẽ phải ứng phó thế nào. Ngồi bên cạnh hắn, nói là dùng bữa, nhưng ngay đến một ngụm canh cũng chẳng có tâm trạng mà uống.


Chương 16: Ngọa Hổ Tàng Long, Mưu Quyền Đoạt Vị

16 Ngay chiều hôm đó, Đường Thiên Trọng trở về sớm hơn mọi khi, nhưng sau khi về liền gọi Vô Song đến thư phòng, đến giờ cơm tối mới cùng nhau quay lại. Nếu như ngài đã không hứng thú gì với những món ăn tôi nấu, tôi cũng chẳng thèm tốn công vô ích, thậm chí còn chẳng thèm nhìn xem có những món ăn gì, lặng lẽ tựa vào bên cửa sổ ngây người ngắm nhìn sắc trời sang thu u sầu, buồn man mác.


Chương 17: Hương Tàn Biến Thành Tro, Nuối Tiếc Tiễn Gió Thu

17 Tôi hoàn toàn có lý do tin rằng, lúc đầu Đường Thừa Sóc truyền tôi đến gặp không hề có ý định tốt đẹp gì, chắc hẳn đã nghe lời thị phi của ai đó, dự định thanh lý môn hộ thay cho người con trưởng vô tình, đột ngột thay đổi thành đa tình của mình.


Chương 18: Hoa Trong Mưa Gió, Cỏ Nào Không Lay Động

18 Tôi cảm thấy phải rất lâu sau mới tỉnh lại từ cơn mê man, lúc ngẩng đầu lên, Đường Thiên Trọng đang khoác tấm áo trên người ngồi trước giường, đầu tóc rối bời, rõ ràng là vừa mới khoác y phục vào.


Chương 19: Lặng Cười Tiêu Diêu, Nhìn Thấu Hồng Trần

19 Cuộc đời tôi lại dần trở nên náo nhiệt, sôi động. Đường Thiên Trọng không những khôi phục thói quen hàng ngày đều ở lại Đình sen, mà thời gian ở lại càng ngày càng lâu thêm, đến mức các đại thần bên ngoài dần dần đều phái người đến Đình sen báo muốn cầu kiến ngài.


Chương 20: Sương Lạnh Đêm Dài, Đường Về Dấu Tích Nào Đâu

20 Ngày hôm sau, tôi vẫn còn hiện tượng lồng ngực bí bách, đau nhói, thân thể mỏi mệt, cố gắng lắm mới thức dậy được nhưng cũng lại nằm bệt trên chiếc giường trúc.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Vợ Yêu Của Ông Trùm Mafia

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50




Mỹ Nhân Nghi Tu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 92


Ra Tường Ký

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 70



Phù Dao Hoàng Hậu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 46


Anh Không Thương Tôi

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10