1 Bên trong phòng kín của một nhà hàng vàng son lộng lẫy, có hai nhà đang bàn về việc hôn nhân. trưởng bối hai nhà vì hai đại gia tộc bọn họ có thể kết thành thông gia, vì xí nghiệp của hai nhà có thể liên hợp mạnh mẽ mà mặt mày hớn hở.
2 Edit & beta: Thư KỳTheo cửa sau khách sạn Tô Lệ Nhã đi ra vừa rồi vì giả làm phụ nữ có thai mà phần eo bị cương cứng, ngẫng đầu lên nhìn trăng tròn sáng quá mức, nghi hoặc nói: “Gần đây chất lượng không khí được cải thiện.
3 Chiêm chiếp” Tiếng chim hót thanh thúy dễ nghe nhưng đối với người say ngủ mà nói tuyệt đối là hoa thượng đẳng hào (mình hiểu nôm na là đối trội nhau nhưng không biết dùng từ để diễn tả nên mình để nguyên văn)Tô Lệ Nhã rốt cục chịu không nổi, lật người đứng dậy, hô to: “Là ai làm ầm ỷ a? Còn muốn người ta ngủ hay không a?”Mắng xong, nàng chớp chớp đôi mắt đẹp, nhìn cảnh sắc xung quanh.
4 “A Nhã, A Nhã, đến. ” giọng của Trình Thị rốt cục làm cho Tô Lệ Nhã ngưng cười. “Đến a!” Tô Lệ Nhã điều chỉnh tầm mắt đang nhìn trời xanh, đem tầm mắt hướng về phía trước.
5 Cứ như vậy Tô Lệ Nhã trở thành cháu gái Trình Thị. Trãi qua thời gian vài ngày, nàng rốt cuộc cũng rõ triều đại hiện tại. Triều đại này không phải không có trong lịch sử Trung Quốc, mà là chưa bao giờ nghe qua Long Viêm triều.
6 Cuộc sống nông thôn là phi thường vất vả. Làm việc đối với người thành thị như Tô Lệ Nhã mà nói là khổ không nói nổi. Vốn bàn tay mềm mại trắng nõn, xuất hiện rất nhiều vết chai.
7 “Ô ô ô” Gió lạnh thổi vào, cánh cửa cũ nát run run dữ dội. “Khụ khụ khụ” Trình Thị không ngừng ho khan. Tô Lệ Nhã bưng một chén nước ấm, nâng Trình Thị dậy nói: “Bà nội, uống miếng nước đi.
8 Tuyết đọng thật dày dần dần hòa tan, màu lục dần thay thế màu trắng thuần khiết, vạn vật tràn ngập sức sống. Cảm xúc bi thương của Tô Lệ Nhã cũng ra đi.
9 Tiền tài lực lượng thật vô hạn. Nó có thể kích phát tiềm năng một người. Thân cao 1m65, thể trọng Tô Lệ Nhã chỉ có 45kg, thế nhưng có thể cõng một người cao quá 1m80, nam nhân thể trọng tuyệt đối hơn 70kg về nhà.
10 “A Nhã, A Nhã…” một thanh âm không ngừng vang bên tai To Lệ Nhã. “Ân” Nàng kéo chăn tính đem thanh âm quấy nhiễu mộng của nàng ngăn ở bên ngoài. “A Nhã, A Nhã…” Thanh âm càng ngày càng vang, càng ngày càng thường xuyên.
11 Tô Lệ Nhã tiến lên đánh giá sâu gạo kia, cân nhắc như thế nào mới có thể cải tạo khối gỗ mục này. Bỗng nhiên, gương mặt suất chói mắt phóng đại lên. Tô Lệ Nhã cảm thấy khó thở.
12 “Tích tách…tích tách…” tiếng mưa rơi thường xuyên có quy luật, nghe vào tai thi nhân, có thể kích phát thi hứng, nghe vào tai nhạc gia, có thể phổ thành nhạc, nhưng vào trong tai Tô Lệ Nhã, lại đại biểu cho tai nạn.
13 Ánh thái dương chiếu xuống Tô Gia thôn nhuộm thành một tầng màu vàng duy mĩ, đầu mùa xuân những đóa hoa Vô Danh phấn hồng nho nhỏ trải dài trên đồng ruộng.
14 “A Kim, ngươi thoát quần ra, ta giúp ngươi bôi thuốc vào miệng vết thương. Nhớ rõ, chỗ nào có thương tích cũng phải lộ ra. ” Tô Lệ Nhã dặn dò xong, xoay người tìm cao dược trị thương.
15 “Kéo kéo kéo – kéo kéo kéo” A Kim cước bộ vui vẻ trên đồng ruộng, trong đầu quanh quẫn hình ảnh Tô Lệ Nhã đội vòng hoa lên đầu. A Nhã cười rộ lên đẹp quá nga! Ha ha, hắn muốn hái thiệt nhiều hoa tặng cho A Nhã, làm cho A Nhã mỉm cười.
16 Chạng vạng bầu trởi nhiễm đỏ, càng tôn lên bầu không khí yên tĩnh ở nông thôn. A Kim thật cẩn thận đem gạo nếp cao của một vị đại thẩm trong thôn cho hướng về nhà.
17 Thiếu, sẽ thêm vào sau. .
18 Trong nhà Tô Lệ Nhã khắp nơi đầy sắc đỏ dấu hiệu của việc hỉ sự. Tô Lệ Nhã nhìn bộ hỉ phục Tam tẩu mượn dùm người trong thôn cho nàng, nội tâm vô cùng cảm khái: Không thể tưởng tượng được nàng hai mươi tuổi đã lập gia đình, cho dù lần lập gia đình này chỉ là vì quyền lợi trước mắt.
19 A Kim bên này ngây ngô cười, bên kia Tô Lệ Nhã mặc hỉ phục một ngày đã chờ không nỗi, “Xoát” một tiếng kéo khăn trùm đầu xuống. A Kim vẻ mặt mang theo kinh diễm (kinh ngạc về dung nhan đẹp đẽ) nhìn dung nhan trang điểm qua son bột nước.
20 Tô Lệ Nhã nguyên bản đang trầm tĩnh trong mộng đẹp, bởi vì bị A Kim ôm chặt, ở trong mộng thấy mình bị một con mãng xà quấn quanh thân. Cái loại ghê tởm này, cảm thấy hít thở không thông, làm nàng liều mạng vặn vẹo cơ thể, muốn thoát khỏi mãng xà này.