1
Chỉ tầm khoảng chừng nửa tháng, Tấn Thành đã dần khôi phục phồn hoa của ngày xưa.
Vào tháng chạp, tia nắng ban mai yếu ớt, gió thổi lạnh rung, người qua đường hối hả.
2 Trên tấm nệm trải giường màu đỏ thêu năm bức họa hoa trên mây, chăn gấm thêu hình phượng hoàng hướng về mặt trời, trên bề mặt chiếc gối có hoa văn cây thù du cùng màu sắc trang nhã tràn ngập hương Bội Lan, ngửi thấy mùi hương quen thuộc này, Tiêu Ngư mới từ trên giường ngồi dậy.
3
Editor: Maria Nyoko
Nguyên ma ma lau khô tóc giúp Tiêu Ngư, mới dùng cái lược ngọc Hòa Điền chải nhẹ nhàng. Tiêu Ngư có mái tóc đen bóng mềm mại, bóng mượt đến mức có thể soi gương, trời sinh đoan trang và được chăm chút yêu thương những năm gần đây.
4 Con vợ cả Tiêu gia phủ Hộ Quốc Công tam phòng, hiện nay do Tiêu Hoài làm đương gia, ông hành quân đánh trận đã quen, cả nhà trên dưới đều do ông định đoạt.
5
Editor Hoa Trong Tuyết
Tiêu Ngư một mực lo lắng cho an nguy của Triệu Hoằng, mãi cho đến một ngày có thánh chỉ, tân đế chính thức phong Triệu Hoằng là An Vương, ban phủ đệ của Triệu Dục cho Triệu Hoằng.
6 Tiêu Ngọc Chi dứt lời, bên trong phòng bắt đầu yên tĩnh, nàng ta sửng sốt trong chốc lát, sau đó cười cười nói: "Lục muội muội cũng đừng để ý đến lời của ta nói.
7
Edit: Đào Sindy
Tân Đế này xuất thân thấp kém, làm việc không có chút quy củ nào. Tuy đây là thánh chỉ tứ hôn, cần đích nữ Tiêu gia, lại không chỉ tên.
8
Edit: Loveyoumore3112
Nguyên mama thấy chén trà bên cạnh Tiêu Ngư đã có chút lạnh, liền rót lại một chén mới.
Nghe bọn họ bàn tán về Tân Đế, cũng mở miệng nói: "Thật ra lão nô có nghe người ta nói, Tân Đế khôi ngô oai hùng, tuấn mỹ phi phàm.
9
Editor: Maria Nyoko
Tiêu Ngọc Chi rất hưởng thụ, cũng cảm thấy mình thật là có phúc lớn.
Lại nhìn Tiêu Ngư bên cạnh. Phong quang vài chục năm thì tính sao? Không tới cuối cùng, ai cũng không biết được ông trời sẽ an bài như thế nào? Vốn tưởng rằng làm hoàng hậu sẽ nhất phi trùng thiên (một bước lên trời), làm sao biết, đang êm đẹp liền trở thành quả phụ, vậy cũng thôi đi, làm quả phụ cũng không yên ổn, toàn bộ hoàng gia đều bị lật đổ.
10 Bỗng nhiên tuyết rơi. Ngoài đình Bích Phù tuyết trắng phủ dày, như sương như muối, đi về phía nam là Vạn Xuân Đình, phải đi qua một Tuyết hiên đỏ thẫm, hai bên đường trồng thương bách cổ hòe, dọc đường điểm xuyết mấy bồn cây kỳ thạch.
11
Tiêu Ngư trở về Lâm Khê viện, rồi liền nói lời từ biệt với Triệu Hoằng, hắn lấy ra một tờ giấy nhét vào tay nàng.
Hắn nói mấy ngày nay hắn luyện viết chữ, nói là phải nhất định để cho nàng xem.
12
Edit: Đào Sindy
Rất nhanh đã có người bưng đồ vật ngự tứ nối đuôi nhau vào, đưa đến Lâm Khê viện của Tiêu Ngư.
Nhìn thấy hai hàng người đồng loạt bưng đồ trang sức châu báu, tơ lụa.
13 Rất nhanh Tiêu Ngọc Chi đã đi tới Lâm Khê viện, mang theo cả đồ vật được Hoàng Thượng ngự tứ lúc trước. Khoác một chiếc áo choàng đỏ làm bằng da sóc thêu hoa, bên trong là một thân hồng với đường viền kim văn lệ sắc, bộ dáng tự nhiên hào phóng, nàng ta nói với Tiêu Ngư: "Vật này ta trả lại chủ cũ, đây là danh sách, nếu như Lục muội muội còn lo lắng, có thể kiểm tra lại từng thứ một.
14
Editor: Maria Nyoko
Thánh chỉ của Tân đế rất nhanh đã đến phủ Hộ Quốc Công, chính thức định hôn kỳ, ngày đón dâu vào hai mươi tám tháng giêng, nghe nói là ngày hoàng đạo gần đây nhất rất may mắn, vạn sự giai nghi.
15
Đương nhiên Tiêu Ngư biết Tiêu Ngọc Chi không thể tin, chỉ là trong lòng vẫn có chút chấn động.
Dù sao. . . Đó cũng là dựa vào sức mạnh của nam tử để đánh hạ giang sơn, sao nàng có thể khinh thường được?
Tiêu Ngọc Chi đi rồi, bọn nha hoàn mới thu dọn lò sưởi, nhưng Tiêu Ngư hơi nhíu mày.
16
Chẳng mấy chốc sẽ đến ngày Tiêu Ngư xuất giá.
Ban đêm trước giờ xuất giá, La thị cố ý sang đây xem nàng. Chuyện muốn dặn dò tất nhiên là không quên tỉ mỉ giảng giải cho nàng nghe.
17
Editor: Maria Nyoko
Dưới cát phục đỏ thẫm là thân thể nam nhân tráng kiện.
Lông mày nghiêng dài chạm tóc mai, đôi mắt đen nhánh thâm thúy, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, màu da hơi đen.
18
Edit Hoa Trong Tuyết
Nến long phượng đỏ thẫm giống như nhảy múa bên ngoài màn trướng, khí thế nam nhân bá đạo từng bước ép sát, ép đến mức làm cho nàng thở không nổi.
19
Edit: Đào Sindy
Tiêu Ngư còn chưa trang điểm, thì đã nghe thấy một loạt tiếng bước chân, từ xa tới gần. Nàng nghiêng đầu nhìn, chỉ thấy một nam tử trẻ tuổi mặc long bào màu đen nện từng bước chân dài tiến đến.
20 Tiêu Ngư thấy đáy mắt y hàm chứa ý cười, mặt mày nhìn qua có vẻ rất ôn hòa. . . Y cười lên, dường như vốn không có dọa người như bình thường. Bởi vì làn da y hơi đen, lông mày hơi rậm, nhìn còn có chút chất phác thật thà.