1 Mặt trời đễ lên. Trong một ngôi biệt thự lộng lẫy. Một quý bà rất đôn hậu tay cầm chổi lông gà đang tiến lại căn phòng với giọng nói chim bay chó chạy: - TIỂU MỸ !!! CON CÓ DẠY KO THÌ BẢO ? HẢ? - ưm.
2 6 năm sau. Cái tên 2 tiểu thư nhà họ Dương dần dần bị mọi người lãng quên. Cũng chẳng ai biết đến sự tồn tại của hai chị em nó nữa.
3 Hôm nay là ngày đầu tiên nó hoc ở trường mới sau kì nghỉ hè. Trên con đường tới trường vào một buổi sớm chớm thu dịu nhẹ, lá đỏ bay xào xạc trên đường.
4 Trên cầu gió mát như đàn. Có 2 nhóm người đứng đối diện nhau. Phía chân cầu có 1 nhóm đang ngồi trên những con xe phân khối quan sát 2 nhóm kia! -Haha! Thủ lĩnh Hắc Quỷ chúng mày đâu, sợ ko dám đến hả ? - 1 tên mẵt mũi bặm trợn nói.
5 Một buổi sáng thật đep, tiết trời trong xanh mát mẻ thế mà chị Chi nhà ta vẫn còn ngủ. { Tg: Dậy thui. Nướng cháy giường bây giờ! Chi : Biến.
6 " Reng. . . . reng. . . . reng" - chuông báo hết tiết vang lên. Nó chạy thẳng xuống canteen mua bánh ngọt ăn. Phải lấp đầy cái bụng đói meo trước đã, có thực mới vực được đạo mà, sáng dậy muộn nó đã kịp ăn gì đâu, ko ăn nhanh ông bao tử đình công thì chết.
7 3 chiếc xe dừng lại một cách điệu nghệ tại một quán cafe rộng rãi, thoáng mát. Trước cửa quán trồng 2 hai dãy hoa anh trà trắng rất đẹp ( chém). Phía trên còn có tấm biển làm bằng đèn led trắng nhấp nháy dòng chữ " Bạch Tuyết ".
8 Nó thổi phù may mắn rồi rơi vào trạng thái gà mắc tóc: - Ơ. . . hơ! Cảm. . . cảm ơn! Mà. . . " cậu chủ" là sao? - Thì tôi. . . Hữu Duy chưa nói hết câu thì Đinh Huy đã nhảy vào chặn họng cậu: - Thì Hữu Duy là chủ của cái quán này đó.
9 Nhiều ngày sau đó. * TẠI BIỄT THỰ HÀN GIA. - Này Duy, tối nay tới Bar Night đi. Nghe nói hôm nay quán đó khai trương đó. Thuê cả nhóm nhảy nữa đó.
10 Nó bước ra khỏi quán bar lững thững đi dạo phố đêm. Giờ này hãy còn sớm, nó muốn đi dạo, muốn ngắm cảnh đêm, cái bóng tối dịu dàng trong ánh trăng cho nó cảm giác dễ chịu vô cùng.
11 Như thường lệ, tụi nó đến viện thăm mẹ xong thì đường ai nấy đi. Nó phải tới trường sớm vì hôm nay là lễ khai giảng. Quên ko nhắc vì mấy hôm học trước đó là học thêm thôi.
12 Tối hôm đó, Hữu Duy một mình đi tới quán bar. Cậu uống rất nhiều rượu và cũng thấm say. Cậu cũnh ko biết vì sao mình lại buồn mà đi mượn rượu giải sầu.
13 Gần 1 tuần ở nhà "dưỡng thương", Hữu Duy ko chán mà vui là đằng khác. Why? Why? Chẳng là ngày nào nó cũng đến nhà Huy giúp cậu. ( Duy vẫn ở nhà Huy đến khi nào nguyên dạng mới về nhà).
14 Nó bất chợt ôm chầm lấy Hữu Duy, giọng có phần nũng nịu: - Anh yêu à. Anh đi đâu em tìm nãy giờ. - nó nói rồi thì thầm vào tai cậu " làm ơn giúp tui một lần.
15 Cuối cùng thì ngày " giải oan" cho nó cũng đến. Hôm nay Hữu Duy đi học lại khiến đám fan nữ náo loạn lên. Như đã hứa thì cậu sẽ đứng ra đính chính vụ mi môi lần trước chỉ là một tai nạn thôi.
16 - Tôi nghĩ thằng bé đã đủ lớn để biết sự thật rồi - Ông Trương Hoàng Nhật nói với vợ. - Chẳng có chuyện đấy đâu. Con tôi là con tôi - Bà Lệ Hoa nghiêm mặt nhìn chồng.
17 Mấy tên kia thấy nó đã gục thì cười ha hả. Chúng tiến lại gần phía nó, tên tóc vàng lại vướt má nó rồi nháy mắt với tên còn lại, một tên vác nó trên vai, đang chuẩn bị bỏ đi thì một con BMW đen chặn ngay trước mặt chúng, Hữu Duy bước ra khỏi xe, mặt tối sầm lại khi thấy thấy tên kia đang vác nó trên người, cậu gằn giọng : - Bỏ tay bẩn thỉu của bọn mày ra khỏi người cô ấy.
18 2 tuần trước. Trong phòng hội trưởng hội học sinh. - Hội trưởng. Anh gọi em có việc gì vậy? - 1 cô gái cao trên mét6 cười gượng với người con trai trước mặt.
19 Một buổi sớm thu nhè nhẹ gió, con đường tới nghĩa trang đã vắng người nay còn vắng hơn. Hai hàng cỏ bên đường đã thoát cái xác màu xanh và giờ trông chúng như một đám rơm khô khốc hết sức sống.
20 - Sao lại tới sở thú? - Nó ngơ ngác hỏi. - Có sao đâu. Vui mà. Hữu Duy dẫn nó đi lòng vòng xem hết con vật này đến con vật kia. Nó tức nhất là lúc đi ngang qua chuồng khỉ, nó bị Hữu Duy đẩy sát vào dào sắt.