1 Mở đầu:Nhật ký bí mật của người canh cửa lâu năm ở hoàng cung ──Tháng ba năm Tĩnh Quốc thức ba mươi bốn:Uẩn thái tử nơm nớp lo sợ 38 năm cuối cùng chờ đến một ngày này, như nguyện ngồi lên ngôi lớn, cải niên hiệu thành "An Thế".
2 Ba ngày sau con mèo Ba Tư màu trắng kia chết thảm thiết ở dưới một góc cây liễu trăm năm ở phía đông Ngự Hoa Viên, cái chuông trên cổ đã biến mất. Mặc dù trong cung đồn đãi kinh người, các loại âm mưu liên tiếp, nhưng Hạ Lan Ca Khuyết sớm đoán được chuyện sẽ phát triển như thế nên vẫn sinh sống như thường, mùng một lại sai người thông bẩm Lý ma ma ở phủ công chúa, sau đó xử lý toàn bộ công việc ở viện Ngự Sử, khi ánh trăng lên cao, ở trong tiếng chê cười của Lý ma ma, đi vào bên trong phủ công chúa, lẳng lặng đi về phía gian phòng trước giờ chỉ dành ình hắn.
3 "Công chúa Đông Nguyệt vạn phúc, kính chúc công chúa mọi chuyện hài lòng. ""Công chúa Đông Nguyệt kim an, kính chúc công chúa một đời bình an. ""Cám ơn.
4 Nhẹ nhắm mắt, Nam Cung Yến lẳng lặng ngồi trên giường ở tẩm cung điều khí, vẻ mặt nhìn như bình tĩnh, nhưng tâm trí của nàng thế nào cũng không dừng lại được, bởi vì ba chữ "Mân, đông, doãn" mà Vi quan kia để lại trước khi chết, cũng không phải là mấy từ không có ý nghĩa, mà là ám hiệu chuyên dùng của thám tử Ẩn cung, mặc dù số chữ không nhiều lắm, nhưng hàm ý đại biểu lại cực kỳ rõ ràng.
5 Trong hai tháng hành trình thăm người thân, mỗi ngày Nam Cung Yến đều đi theo Hạ Lan Ca Khuyết loay hoay bể đầu sứt trán, dưới mắt hai người đồng thời hiện đầy bóng đen, nhưng mấy vụ án tồn đọng như núi lại yên lặng kết thúc hết.
6 "Có người tới, công chúa diễm thám của ta, đừng quên tận tình phát huy kỹ thuật diễn của ngươi. "Gió đêm thổi nhẹ, lúc Nam Cung Yến đang bị Hạ Lan Ca Khuyết ở trong bóng tối từ sau lưng đoạt lấy thật sâu nên tâm trí hỗn độn, thì đột nhiên nghe được bên tai truyền đến âm thanh từ tính khàn khàn của hắn.
7 Giấc ngủ này của Nam Cung Yến kéo dài đến mặt trời về Tây. Cuối cùng ngủ đủ, nên thần trí nàng cũng tỉnh táo. Cảm thấy cả người yếu đuối, nhìn nhìn mấy dấu đỏ mập mờ trên cơ thể mình, hồi tưởng lại tất cả xong, nàng không nhịn được đưa tay chống đỡ cái trán, khuôn mặt nhỏ nhắn nóng bỏng đỏ bừng.
8 "Ta nói Đông Nguyệt à, không phải là ta nói ngươi, ngươi ngày ngày ở trong phủ cửa lớn không ra, cửa sau không gần, kiên quyết làm ình giống quả phụ hơn hết, có ý nghĩa sao?"Ngồi ở lều hoa vườn Đông Nguyệt, Nam Thanh với dáng vẻ đẹp hơn trước, trong vẻ diễm lệ còn ẩn hiện sự mềm mại đưa tay chống dưới cằm, vừa lười biếng nhìn Nam Cung Yến, vừa dùng tay chỉ phương hướng cửa chính của phủ công chúa Đông Nguyệt.
9 Trải qua nhiều ngày điều tra dò tìm, Nam Cung Yến rốt cuộc xác định vị trí hiện nay của Hạ Lan Ca Khuyết mất tích hơn nửa tháng. Nhưng lúc nàng giả trang nữ kỹ khỏa thân thành toàn thân trần truồng chỉ khoác một cái áo choàng đi, cùng một đám nữ tử cũng mặc trang phục y chang, bị dẫn vào trong một nham động bí mật thì tuy biết gặp được Hạ Lan Ca Khuyết sẽ không còn giống bộ dáng lúc đầu, nhưng nàng thế nào cũng không ngờ đến, xuất hiện tại trước mắt nàng sẽ là cảnh tượng khiến nàng đau lòng vô cùng.
10 Tuyết rơi lất phất như lông ngỗng bay nhẹ nhàng thành từng mảnh xuống trên cành khô, trên hồ băng, và trong hoàng cung to lớn cũng gần như không có ai đi lại, trong phòng bếp ở gian nhà khách trong phủ công chúa, có một bóng dáng yểu điệu gầy hơn trước rất nhiều đứng ở trong đó.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 155