1 Edit: Bạch Diệp Phi YênSông AMAZON chảy qua địa phương, luôn có rất nhiều cây cối sinh trưởng, rậm rạp lại cao ngất. Khí hậu nhiệt đới mưa nhiều càng khiến cho bên trong hoang dại, động vật mọc thành từng bụi, chưa từng thấy qua.
2 Edit: Bạch Diệp Phi YênChờ Phong Du Nhiên lấy lại được ý thức, một cỗ hương vị cay mũi làm nàng khó chịu. Mơ mơ màng màng mở mắt thật to, chỉ thấy khắp nơi đều là một mảnh trắng xóa.
3 Editor: Bạch Nguyệt Phi YếnMỗi này Phong Du Nhiên luôn chăm sóc ình mập thêm một tý, cái kia nam nhân từ lần trước không còn xuất hiện nữa. Không xuất hiện càng tốt!Chỉ có một người tự xưng là bảo mẫu hàng ngày đến đưa cơm, bất quá nàng là một người mới.
4 Editor: Bạch Nguyện Phi YếnRất nhanh, đồ uống đã đến. Phong Du Nhiên một bên quấy ca phê, chẫm dãi tổng kết nói:”Ngươi ngũ quan rất suất hẳn cũng có rất nhiều tiền…” Liếc mắt lên quần áo của hắn, rõ ràng không phải bộ quần áo bình thường.
5 Edit: Bạch nguyệt phi yến“Đi” Long Thuấn Quân nhíu mày, ở đây đang có rất nhiều người nhìn nàng hắn thật không muốn, kéo Phong Du Nhiên hướng của chính đi.
6 Edit: Bạch nguyệt phi yếnLong Thuấn Quân sửng sốt, lại không được khẽ cười lên. Xoay người dùng tốc độ nhanh nhất giải quyết những người này. Lúc sau, Phong Du Nhiên cùng Long Thuấn Quân nhìn mấy người té trên đất rồi nhìn nhau cười.
7 Edior: Bạch nguyệt phi yếnMay mắn là Phong Du Nhiên còn nhớ rõ bệnh viện của mình ở, lúc nàng trở lại phòng bệnh đúng lúc bác sĩ đến kiểm tra. - Bác sĩ Vương, tôi có thể xuất viện chưa?- Phong Du Nhiên quần áo cũng chưa thay, vẫn mê hoặc lòng người, ở trên giường khát vọng hỏi.
8 Editor:Diệp Gia Vân + Diệp ƯuBeta:Diệp ƯuTần Tề khó lắm mới được về nhà một lần, nghĩ đến thời điểm mở cửa ra là thấy ánh mắt dịu dàng và khiêm tốn của Ôn Uyển Nhân nhìn mình, ngay cả biểu tình ghét bỏ đều làm ra.
9 Editor: Diệp Ưu + Diệp Băng BăngBeta-or: Diệp ƯuMỗi lần đi làm Ôn Uyển Nhi luôn cố gắng quan sát hắn, muốn biết mẫu người hắn thích, hi vọng trở thành mẫu người mà hắn thích.
10 Editor: Diệp Gia VânBeta-or: Diệp Ưu“Điềm Điềm, ngươi chuẩn bị tốt một chút. Tập đoàn Phụng Thiên có khả năng đến đây bất cứ lúc nào, lần này chúng ta phải nắm chắc hạng mục này” Quản lí phòng thị trường Dương Hoán đẩy cửa ban công ra, đứng tựa cửa liền hướng về khu làm việc nói.
11 Editor: Diệp Ưu“Quản lí. . . ” Người ở quầy tiếp tân đứng trước cửa ban công gõ nhẹ vài tiếng, nghe được tiếng bên trong đáp lại, mới đẩy cửa ra. “Quản lí, đại biểu tập đoàn Phụng Thiên đã đến đây.
12 Edior: Diệp ƯuTần Tề mặc dù rất phong lưu nhưng đối với công việc rất chân thành, công ty có thể phát triển tới bây giờ là nhờ hắn có quan hệ rộng. Dùng từ “Điên cuồng làm việc” để hình dung hắn là không phải, không có thể nào công việc hàng ngày chiếm dụng suốt 24 giờ của hắn được.
13 Edior: Diệp ƯuNgày thứ hai“Quản lý, đây là hợp đồng đã kí. Ngươi xem một chút? ” Phong Du Nhiên đem hiệp ước ngày hôm qua ký cùng Đường Phong đặt ở trên bàn quản lý, mỉm cười nói.
14 “Các đồng chí, hôm nay chúng ta cùng tập đoàn Phụng Thiên ký hiệp ước! ” Dương Hoán ra khỏi phòng làm việc hướng mọi người lớn tiếng tuyên bố. Mọi người sửng sốt, đầu tiên nhìn về phía Phong Du Nhiên sau đó cười một tiếng.
15 Long Thuấn Quân không vui đem Phong Du Nhiên kéo vào ngực, nhẹ nhành cắn vành tai của cô, mút trừng phạt. . “Nữ nhân, xem em còn dám chạy hay không ?!”“Ha ha.
16 Phong Du Nhiên tâm tình tốt trở về nhà, vào sân, mở cửa liền hô to. “Trương mụ, ta muốn ăn tổ yến cháo Bách Hợp!”Không có ai đáp lại. Phong Du Nhiên xoay người, sau đó ngẩn người, thấy Tần Tề đang ngồi trên ghế salon vẻ mặt xanh mét nhìn mình.
17 Buổi trưa, Phong Du Nhiên bị một đống nữ nhân trong phòng lôi kéo tới quán cà phê bên đường. Nhìn quán cà phê trang trí ấp ấm nhẹ nhàng, Phong Du Nhiên dở khóc dở cười nói những người khác: “Không phải chúng ta vừa ăn no sao?”“Chúng ta không phải tới để ăn, mà tới để nhìn soái ca.
18 Long Thuấn Quân nhìn qua cửa sổ trong suất thấy Phong Du Nhiên, trực tiếp đem mô-tơ Harley dừng trước quán cà phê, đẩy cửa rồi đi đến. “Du Nhiên. . . ”Phong Du Nhiên hướng hắn khẽ mỉm cười, “Tại sao giờ lại tới?”“Vốn nghĩ ghé công ty nhìn em một chút rồi đi, không nghĩ tới em lại đi ra ngoài.