1 – Em nghe thấy chưa? Anh ấy đến công ty rồi!
Thái Linh rối rít lay tay Phương An bên cạnh. Phương An vẫn đang tập trung vào màn hình vi tính, chỉ ậm ừ:
– Ai hả chị?
– Em nghĩ công ty mình có đến mấy tổng giám đốc chứ?
Phương An bấy giờ mới dừng tay lại, quay sang nhìn Thái Linh khẽ trách:
– Có mỗi vậy mà chị phải giật dộ cả lên như cháy nhà đến nơi đấy!
– Còn sốt hơn cả cháy nhà đấy.
2 Phương An thường có thói quen đi làm rất sớm nhưng hôm nay khi cô bước vào phòng mới phát hiện ra mình là người đến gần như muộn nhất phòng. Ngay cả Thái Linh ngày nào cũng đến suýt soát giờ làm cũng đã ngồi yên tại chỗ, vừa trông thấy cô đến thì bắt đầu liến thoắng:
– Good morning Ms An.
3 Phương An gặp Minh Nhân vào một ngày đẹp trời nhưng đó cũng là ngày đánh dấu một cuộc chiến dai dẳng giữa hai người. Hôm đó là ngày đầu tiên đến nhập học.
4 Đồng hồ điểm năm giờ mười lăm phút. Phương An nhanh chóng thu dọn đồ đạc trên bàn làm việc trong khi Thái Linh bên cạnh thì liên tục ngáp ngắn ngáp dài.
5 – An ơi, hôm nay thứ bảy mình về đi xem quần áo đi. Dạo này chị cứ thấy chả có đồ gì để mặc ấy.
– Mỗi ngày một bộ, một tháng đổi không trùng bộ nào mà vẫn kêu không có gì để mặc.
6 Giờ ăn trưa tại nhà ăn công ty, như thường lệ Phương An vừa thong thả nhai cơm còn Thái Linh thì thao thao bất tuyệt về chàng bạn trai mới.
– Hôm qua tận chín giờ tối rồi anh ấy còn chạy đến tận dưới nhà chị.
7 Sáng hôm sau, khi cả công ty xôn xao về việc Minh Nhân đã bay sang Úc chuyến đêm qua để đàm phán một hợp đồng thì Phương An không khỏi cảm thấy có chút kì lạ.
8 Thái Linh vì chuyện Phương An giấu cô nàng chuyện học chung đại học với Minh Nhân mà giận Phương An cả buổi. Cô phải giải thích rất nhiều rằng quan hệ giữa hai người họ trước giờ đều rất tệ nên mới không muốn nhắc đến thì Thái Linh mới bỏ qua cho cô chuyện đó.
9 – Anh nói có phải phần này chúng ta nên xem lại một chút không? Đại diện bên B vừa báo với em họ muốn chúng ta cung tiền cho họ sớm hơn, như vậy họ sẽ có thể cung cấp vật liệu sớm hơn kế hoạch hai tháng, điều này rất cần thiết để đẩy nhanh tiến độ của dự án.
10 Mãi cho đến khi có quyết định thuyên chuyển lên tầng mười tám làm thư ký cho Minh Nhân, Phương An mới có hiểu ra ẩn ý trong ánh mắt của Tường Vy lúc đó.
11 Từ ngày chuyển lên tầng mười tám, mỗi ngày Phương An đều phải leo lên leo xuống rất nhiều tầng. Bởi vậy mới qua có vài tuần làm việc mà cô đã gầy đi trông thấy, cái dáng vốn đã khẳng khiu lại càng khẳng khiu hơn nữa.
12 Phương An trở về thì bắt gặp Mạnh Quân ở dưới chân tòa nhà. Cái bóng vừa cao vừa gầy của anh trải dài xuống mặt đường, gợi lên một chút man mác buồn; anh ngẩng đầu cười với cô nhưng nụ cười cũng mang theo một chút buồn:
- Anh có việc đi qua khu này nên rẽ vào thăm em.
13 Vì tối hôm trước phải tăng ca muộn cộng thêm cả buổi sáng phải chạy tới chạy lui nên buổi chiều Phương An cảm thấy toàn thân mệt mỏi rã rời. Cô cố căng mắt ra để chống lại cơn buồn ngủ, nhưng chỉ được một lúc thì gục xuống ngủ thiếp đi.
14 Thật kì lạ là cho đến tận lúc hết giờ làm, Minh Nhân vẫn không hề đả động gì đến Phương An. Không giáo huấn, không phạt viết bản kiểm điểm, không đe dọa trừ lương,… Phương An khấp khởi mừng thầm.
15 Ngày hôm sau, mãi cho đến khi mặt trời đã lên cao và ánh nắng đã chiếu đến vị trí giường Phương An đang nằm, cô mới vật vờ tỉnh dậy. Đầu đau như búa bổ và cổ họng khô rát nồng nặc hơi rượu, Phương An lếch thếch bước ra khỏi phòng ngủ để tìm nước uống.
16 - Lại đây! Hôm nay tớ với cậu uống say một trận mới được.
Nam há hốc miệng khi thấy địa điểm Phương An hẹn gặp cậu là một quán nhậu. Bên trong quán khách khứa hầu hết là đàn ông đang nhậu nhẹt inh ỏi.
17 Một tuần mới của Phương An bắt đầu bằng hết bất ngờ này đến bất ngờ khác. Đầu tiên phải kể đến chuyện Tóc Đỏ đột nhiên đến Hưng Long thực tập. Chuyện sẽ chẳng có gì nếu không phải tên nhóc này không chịu làm việc tử tế mà cứ suốt ngày quấn lấy cô.
18 Quyển lịch bàn của Phương An không quá lớn, khổ ngang có lẽ chỉ nhỉnh hơn một phần hai tờ giấy A4 một chút thôi nhưng tất cả dự định công việc từ ngày đầu tiên cho đến tận ngày cuối cùng trong tháng lại được trình bày rất gọn gàng và tinh tế phần nào đã nói lên chủ nhân là một người không chỉ thông minh mà còn rất chỉn chu trong công việc.
19 Màn đêm đã buông xuống khá lâu. Những âm thanh ồn ào huyên náo của phố phường dần tắt hẳn, chỉ còn lại những ngôi nhà lặng lẽ im lìm với những con người đang chìm đắm trong những giấc ngủ say.
20 - An này, có phải tớ ngốc nghếch lắm không?
Tường Vy hỏi nhưng không nhìn Phương An. Tuy hai mắt cô vờ như đang chăm chú nhìn vào màn hình TV trước mặt nhưng đã ầng ậng nước mắt.
Thể loại: Dị Năng, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 5