1 Bốn năm rồi, cuối cùng tôi vẫn phải đến thành phố ấy, cuối cùng vẫn không thể trốn tránh. Không trốn tránh được hay là không muốn trốn tránh? Suy nghĩ và tình cảm của con người phức tạp như vậy, làm sao có thể hiểu tường tận? Không thể nào cắt đứt, và càng gỡ thì càng rối.
2 Tôi không ngủ được, sự xuất hiện đột ngột của Triển Vân Dịch khiến tôi không kịp trở tay. Những ngọt ngào, những buồn đau kia, và cả những dịu dàng, thương yêu cũng như những ngang ngược của anh nữa, tôi đều không thể gạt đi được.
3 Nếu được làm lại, tôi sẽ vẫn lựa chọn rời xa Vân Dịch, rời xa người con trai tôi yêu tha thiết, cho dù tình yêu tôi dành cho anh là khắc cốt ghi tâm. Sáng sớm hôm sau, đoàn phim lại đến con ngõ hôm trước.
4 Nếu Vân Dịch vẫn cứ đối xử với tôi giống như trước đây, thì có lẽ lấy Ninh Thanh cũng không phải là một lựa chọn tồi. Tôi cứ thấy xấu hổ mãi về suy nghĩ này của mình.
5 Sao trời, âm nhạc, người con trai nặng tình thương yêu và muốn cùng mày chung sống đang ở bên, đang chuẩn bị dốc bầu tâm sự. Vậy mà trong cảnh tượng đó, mày lại ngủ ngon lành, ngáy khò khò, còn nghiến răng ken két nữa.
6 Hợp đồng kết hôn với Ninh Thanh? Hai năm? Dùng một cuộc hôn nhân để kết thúc triệt để mọi thứ? Tôi lấy chồng rồi, Vân Dịch chắc chắn sẽ hết hy vọng. Sau hai năm tôi rời khỏi Ninh Thanh, tìm đến một nơi không có ai quen biết làm lại từ đầu.
7 Trước khi đi, tôi trở về nhà một lần nữa, thu dọn đồ đạc. Vân Dịch, em phải đi rồi, sau này không quay lại nữa. Nơi này, cứ coi như anh chưa từng ở. Em chưa bao giờ quen anh.
8 Có những lúc con người ta không thể bước sai, sai rồi sẽ không thể hối hận, không thể làm lại được. Những việc bản thân tôi làm, quyết định tôi đưa ra, đã định trước rằng tôi mãi mãi mất anh rồi.
9 Vân Dịch thích sạch sẽ, đối với người phụ nữ của mình càng như vậy, anh không dễ dàng để người khác chạm vào, dù chỉ một chút. Ý thức bảo vệ của anh rất lớn, ý muốn chiếm hữu lại càng lớn.
10 Anh gửi bộ quần áo hoa tới không phải để chấm dứt quan hệ với tôi, mà là để tôi ghi nhớ, nếu tôi lấy chồng thì cũng chỉ có thể lấy anh. Anh nói tạm biệt, thực ra tạm biệt còn có nghĩa thứ hai, đó là tôi nhất định sẽ gặp lại anh.
11 Triển Vân Dịch, nhược điểm của anh là đã quá tự tin, quá kiêu ngạo. Anh không đồng ý bất kỳ nhượng bộ nào, chỉ muốn tôi ngoan ngoãn quay về bên anh vô điều kiện.
12 Còn tôi, ngoài việc tôi thích Vân Dịch khi đó, Vân Dịch những lần viết thư cho tôi, còn thích Vân Dịch của hiện tại. Bất luận anh có độc đoán bất chấp lý lẽ hay không, bất luận anh có tức giận với tôi hay không, thì tôi vẫn thích anh.
13 Có người nói, ở một thành phố xa lạ, dù chỉ có một người bạn thôi, sẽ không còn cảm giác xa lạ với thành phố đó nữa… Có lẽ lần này mới là lần tôi thực sự mất anh.
14 Buổi sáng sớm với những bông tuyết bay lất phất, một mình tôi lặng lẽ khóc trong căn phòng. Nếu tôi không gặp lại anh, nỗi đau trong tim đã không bị khuấy động.
15 Vân Dịch lấy một điếu thuốc ra hút, ăn cơm xong liền hút thuốc sao? Tôi cũng rút một điếu ra châm lửa, và nhìn thấy anh hơi nhướn mày. Đây là lần đầu tiên Vân Dịch tận mắt thấy tôi hút thuốc.
16 “Bắt đầu từ bây giờ, anh chỉ yêu một mình em, cưng chiều em, làm tất cả mọi việc thỏa mãn yêu cầu của em, tất cả lời nói với em đều thật lòng, không bắt nạt em.
17 Anh thận trọng gỡ vương miện và vòng bạc xuống, chạm lên chiếc khuy trên vạt áo tôi, những ngón tay run run. Anh dừng lại: “Tử Kỳ, hôm nay suýt nữa em làm anh ngất đấy”.
18 Ngoại truyện : Tâm sự của Triển Vân Dịch 1Em mặc chiếc áo màu trắng đính bạc thêu hoa ấy đứng trong phòng, ánh nắng chiếu trên chiếc áo hắt lại những tia sáng lấp lánh, giống như nàng tiên bước ra từ vầng thái dương.
19 Ngoại truyện : Tâm sự của Triển Vân Dịch 2Ngày em cưới, anh bay sang Anh. Dốc toàn bộ tinh thần và sức lực vào cuộc đấu với người nhà họ Triển, vào việc tranh đoạt gia sản.