1 Bên trong một căn biệt thự rộng lớn, một cô gái khoảng tầm mười bảy, mười tám tuổi vẻ mặt đau khổ cố gắng nuốt hết cuốn tiểu thuyết ngôn tình trên tay.
2 Tại phòng Vip số 1 bệnh việnlớn nhất thành phố X, một cô gái tầm mười bảy, mười tám tuổi, khuôn mặt tái nhợt nằm yên trên giường bệnh. Cô gái này có khuôn mặt rất xinh đẹp.
3 Ngoài cửa chợt vang lên tiếng bước chân, Âu Tử Tuyết không do dự phóng thẳng lên giường, giả vờ như chưa tỉnh lại. Hai tai tập trung lắng nghe. Nghe tiếng bước chân hình như là của nhiều người, hơn nữa dường như rất gấp gáp.
4 Loay hoay một hồi lâu, ba người Âu Tử Tuyết đã sắp xếp xong mọi chuyện. Âu Tử Tuyết khệ nệ vác vali ra khỏi phòng bệnh, dường như có chút chật vật. Thực ra cô cũng không thấy nó quá nặng, có điều lại quá to.
5 Loay hoay một hồi lâu, ba người Âu Tử Tuyết đã sắp xếp xong mọi chuyện. Âu Tử Tuyết khệ nệ vác vali ra khỏi phòng bệnh, dường như có chút chật vật. Thực ra cô cũng không thấy nó quá nặng, có điều lại quá to.
6 Sau khi nhờ anh hai vác dùm mớ đồ đạc lên phòng, Âu Tử Tuyết không do dự nằm dài lên giường, hai mắt bắt đầu dò xét căn phòng. Chiếc giường kingsize màu xanh biển nhạt, tường sơn màu trắng tạo nên sự sáng sủa và sạch sẽ cho căn phòng, quả thật rất hợp ý cô.
7 Âu Tử Kỳ đang định mở miệng thì bên trên đột nhiên vọng xuống một âm thanh.
-Là ai mới sáng ra liền ồn ào như vậy? Không để cho người khác ngủ nữa à?
Tất cả đưa mắt nhìn lên, chỉ thấy Âu Tử Tuyết không biết khi nào đã đứng đó, khuôn mặt ngái ngủ, vươn người ngáp một cái.
8 Hàn phu nhân khẽ thở dài, ánh mắt mong chờ nhìn Âu Tử Tuyết, do dự một hồi liền hỏi:
-Tuyết nhi, việc này thật không thể cứu vãn sao?
Âu Tử Tuyết hơi gật đầu, vẻ mặt có chút ôn hoà, đáp:
-Hàn cô, việc này tự nhiên không thể thay đổi.
9 Âu Kỳ Tuyết chép miệng nhìn bộ ngực của mình trong gương, cảm thấy thật may mắn. Hoàn hảo, không có lớn lắm, dùng vải quấn cẩn thận một chút thì không lo bị vướng víu rồi.
10 Trời sinh Âu Tử Tuyết cũng không phải kẻ hay để ý nhiều, mới đi được một đoạn, cô đã quẳng chuyện vừa rồi ra khỏi đầu. Thực ra vừa rồi cô có chút thưởng thức nam nhân đó, định cùng hắn kết bạn một hồi, nhưng mà hắn không chịu thì thôi vậy.
11 Suốt mấy ngày liền cắm luôn trong nhà vạch ra kế hoạch vạch mặt nữ chính, đồng thời tiêu diệt đống truyện mua về kia, Âu Tử Tuyết cảm thấy người có chút nhũn đi rồi.
12 Quay trở lại chỗ nhà kho bỏ hoang, Âu Tử Tuyết đang cùng nam nhân yêu nghiệt "đàm luận nhân sinh".
-Hắn đâu có đẹp bằng ngươi, vì sao lại muốn trao lần đầu cho hắn?
Nam nhân yêu nghiệt vô cùng tự luyến trả lời:
-Tất nhiên là hắn không đẹp bằng tôi, nhưng ngoài tôi ra thì hắn đẹp nhất rồi, miễn cưỡng chọn cũng được vậy.
13 Âu Thiên Lãnh ngồi trong thư phòng của mình, sắc mặt âm trầm nhìn số tài liệu trước mặt. Âu Tử Kỳ ngồi bên cạnh sắc mặt đồng dạng cũng cực kém, đập mạnh tay lên bàn, nghiến răng nghiến lợi nói:
-Rốt cuộc thì Nam Cung gia và Diệp gia muốn gì đây? Cư nhiên cùng nhau hợp tác chèn ép chúng ta.
14 Mất gần một tiếng đồng hồ càn quét hết khu thực phẩm, Âu Tử Tuyết mới hài lòng trở về nhà. Nhưng lúc đi ngang qua khu trang sức, ánh mắt cô gần như là ngay lập tức bị hút vào một ô kính sang trọng.
15 Âu Tử Tuyết mang theo tâm trạng rất vui vẻ, nhưng không ngờ vào nhà lại thấy không khí có phần quái lạ. Âu Tử Kỳ và Âu Thiên Lãnh cùng lúc biến sắc, sợ cô nghe được thứ gì không hay.
16 Hôm qua cùng anh hai và ba thức đến hơn mười hai giờ đêm nên sáng nay Âu Tử Tuyết dự định ngủ nướng đến thật thoải mái, ít nhất là trước mười giờ sẽ không rời giường.
17 Xe chạy một đường băng băng tới biệt thự Âu gia. Bảo vệ vì đã được dặn trước nên để cho Tiêu Lãm thuận lợi đi vào. Chu quản gia trông thấy Tiêu Lãm thì hai mắt cơ hồ sáng lên, cực kì nhiệt tình dắt hắn lên phòng Âu Tử Tuyết.
18 Âu Tử Tuyết trong lòng vui vẻ, cả ngày hôm đó cứ mơ màng mỉm cười, khiến Âu Tử Kỳ và Âu Thiên Lãnh thiếu chút đưa cô vào bệnh viện kiểm tra, thật khiến cô dở khóc dở cười.
19 Âu Tử Tuyết cùng Diệp Thầnđi rất nhanh. Khoảng chừng mười lăm phút sau, cả hai cuối cùng cũng đến nơi. Lúc tới nơi, Âu Tử Tuyết hai mắt cơ hồ sáng rực lên, vô cùng thích thú đánh giá xung quanh.
20 Sang ngày tiếp theo, Diệp Thần một mực bồi Âu Tử Tuyết đi chơi, đem toàn bộ công việc quẳng qua một bên. Đồng thời trong một ngày này, tài liệu về Âu Tử Tuyết chất trên bàn Diệp Thanh cũng ngày một nhiều.