21 Hàn Thiên Dật đưa tay dụi mắt nhìn lại thì thấy nét mặt Lục Sắc Vi đã trở lại lúc ban đầu, ngây thơ trong sáng, giống như chuyện vừa rồi căn bản chưa hề xảy ra.
22 Nối tiếp anh em của Lưu gia, Lãnh Lăng cũng nhanh chóng đến bên Lục Sắc Vi, quan tâm hỏi han. Trong lúc nhất thời, Lục Sắc Vi lại trở lại thành tâm điểm của mọi người khi mà bản thân được một đám đàn ông có thân phận cao quý vây quanh.
23 Bữa tiệc cuối cùng cũng kết thúc. Việc đầu tiên Âu Tử Tuyết làm sau khi về nhà là quẳng bộ đồ dạ tiệc và đôi giày cao gót chết tiệt kia qua một bên. Sau đó tẩy trang và lao vào phòng tắm ngâm mình một lần nữa.
24 Tiêu Nhân dắt Âu Tử Tuyết đến trước thư phòng, cười tủm tỉm đẩy cô vào, sau đó nhanh nhẹn lủi đi. Anh hai của cậu, cái gì cũng giỏi, chuyện gì cũng thông minh, duy chỉ có chuyện tình cảm là vô cùng mù mờ.
25 Tiêu Nhân vẻ mặt đau đớn như chết cha chết mẹ, khó khăn lắm mới quay đầu đi chỗ khác được. Cậu mếu máo nói với Âu Tử Tuyết:
-Chị xinh đẹp, mau cất kĩ nó đi, nếu không em sẽ không nhịn được mà ăn hết mất.
26 Sáng hôm sau, Âu Tử Tuyết thức dậy từ khá sớm, khiến cho dì La, Chu quản gia, Cùng Âu Tử Kỳ, Âu Thiên Lãnh há hốc mồm kinh ngạc, vội nhìn ra ngoài xem có phải hôm nay mặt trời mọc từ phía Tây không.
27 Tiêu Lãm nghe xong cũng trầm ngâm một hồi, thấy cô có vẻ lo lắng liền mở miệng an ủi:
-Không sao đâu, mọi chuyện sẽ suôn sẻ thôi mà.
Âu Tử Tuyết miễn cưỡng gật đầu, hít sâu một hơi lấy lại tinh thần, sau đó mỉm cười chân thành nhìn Tiêu Lãm:
-Cảm ơn anh rất nhiều.
28 Thuyết phục Lãnh Lăng thành công làm tâm trạng Âu Tử Tuyết trở nên đặc biệt tốt, quyết định đi mua đồ ăn về làm ăn mừng. Nhưng còn chưa kịp đi thì điện thoại chợt reo lên.
29 Tại một hòn đảo nhỏ thơ mộng nằm trên vùng biển nhiệt đới xinh đẹp, một đôi nam nữ trẻ tuổi đang cùng nhau ngồi trên bãi biển ngắm trăng, khung cảnh hết sức lãng mạng và hữu tình.
30 Hàn Lãng sắc mặt nghiêm trọng kéo Hàn phu nhân né qua một bên. Lục Sắc Vi vẻ mặt đắc ý vì kế hoạch đã thành công, tay cầm khẩu súng giơ lên trời bắn một phát.
31 Lúc đó quả thực rất bất ngờ, viên đạn đen thẫm lạnh lùng xé gió lao đi, mục tiêu chính là ngực trái của Âu Tử Tuyết. Hai mắt Âu Tử Tuyết hơi loé lên, ánh nhìn khoá thẳng viên đạn.
32 Âu Tử Tuyết đã mở lời, những người còn lại tất nhiên là không tiện từ chối, lần lượt đồng ý. Diệp Thần rất nghi ngờ, nếu hắn dám nói không thì lát nữa cô sẽ đem hắn xử đẹp mất.
33 Sáng sớm ngày thứ tư, tất cả cùng leo lên thuyền riêng của Hàn gia trở về. Âu Tử Tuyết, Diệp Thần, Hàn Thiên Dật, Lãnh Lăng và Tiêu Lãm nằm lăn trên giường ngủ như chết.
34 Có lẽ vì đã biết bản thân đã bị phục kích, Lục Sắc Vi cùng Lục An đều hành động rất nhanh. Đầu tiên Lục Sắc Vi lấy cớ bị Hàn Thiên Dật từ chối, muốn giải toả tâm trạng, rủ hai anh em Lưu gia lên núi ngắm cảnh, sau đó một mẻ hốt gọn.
35 Huyết Ân nhìn chằm chằm Nguyệt Băng, sau đó cắn răng quát:
-Nguyệt Băng, cho dù hôm nay em nói gì đi nữa thì anh cũng phải giết chết cô ta. Thức tỉnh huyết mạch!!!!!!
Tức thì, một luồng huyết quang bốc lên từ người Huyết Ân.
36 Trong một căn phòng thanh lịch, đơn giản. Trên chiếc giường lớn đặt trong phòng, có một cô gái đang nằm yên giấc. Cô gái đang ngủ rất xinh đẹp: khuôn mặt trái xoan, ngũ quan cân đối hoàn mĩ, làn da trắng mịn, tóc đen dài để xõa tự nhiên.
37 Hàn Thiên Dật nấp sau cột điện nhìn lén thì thấy đột nhiên ùa ra bao nhiêu là trẻ con, vẻ mặt vui vẻ, bao quanh cô gái. Một giọng nói ấm áp chợt vang lên:
-Tiểu Ngọc, con đến rồi.
38 Loay hoay suốt nửa ngày trời, cuối cùng Âu Tử Tuyết cũng đã lên xong thật chi tiết kế hoạch huấn luyện của mình. Việc còn lại chỉ còn bắt tay vào luyện tập mà thôi.