1
Trầm Thư Kính gặp Tịnh vương gia Trác Thiếu Kình vào ngày đầu năm mới năm nàng mười lăm tuổi.
Khi nàng theo mẫu thân vào cung vấn an Thái Hậu, vừa bước chân vào Ngự Hoa Viên, ngẩng đầu liền nhìn thấy Trác Thiếu Kình.
2 Trầm Thư Kính mơ màng từ trên cao nhìn xuống, trông thấy thân thể mình đang được một nam tử không rõ ngũ quan thận trọng ôm lấy, đại não đã chết tựa như đình trệ một lúc.
3 Trải qua tất cả một trăm ngày đêm chịu đau đớn khủng khiếp tra tấn, đến ngày cuối cùng Trầm Thư Kính cảm giác bản thân nếu còn sống thì có lẽ đến cả sức để thở cũng chẳng còn.
4 Thế nên năm đó bà gả vào Trầm quốc công phủ mới khiến Trầm quốc công Trầm Tường liên tục sủng ái. An thị nắm tay Trầm Nhị tiểu thư Trầm Ánh Cầm đi đến trước mặt Trầm Thư Kính, dịu dàng nói: “Kính nhi, con một phen lấy đi mất ba hồn bảy phách của mẫu thân rồi.
5
Tô Tịch lớn lên trong Tô gia- một đại gia tộc mà nam nhân không hề tam thê tứ thiếp nên tâm tư có phần đơn giản, lãnh đạm.
Nhưng khi bước vào Trầm quốc công phủ, từng ngày từng giờ chứng kiến gia đấu bên trong, bà muốn giữ thiện lương cũng chẳng thể nào.
6
Mùi hương từ túi thơm ngang hông theo chuyển động mà toát ra từng đợt mùi thơm quyến rũ.
Nữ nhân này, đời này nhất định không phải là ngọc trong ao.
7
Tô gia- một trong ngũ đại gia tộc Bình Tây quốc.
Tô gia ba đời đều xuất thân từ võ tướng, tay nắm trọng binh của triều đình, là quyền thần đắc lực dưới tay Hoàng đế.
8 Tô Tịch quen thuộc mọi ngõ ngách Tô phủ, một đường đi thẳng đến viện của Lão thái thái. Lúc cả đám người đến nơi thì trong phòng đã truyền ra không ít tiếng cười đùa như chuông bạc, lại xen kẽ vài tiếng cười trầm thấp của nam nhân.
9
Tiệc mừng thọ lần này của Lão thái thái Tô gia thật sự có rất nhiều người đến, từ chúng phụ nhân tiểu thư đến quan lại triều chính.
Ai không đi được cũng nhất định sai người mang lễ vật đến.
10
Phượng hoàng lửa tròng mắt đỏ như màu máu, đôi cánh mỹ miều mạnh mẽ cử động từng nhịp bay, lao vun vút về phía Trác Thiếu Kình.
Trong phút chốc, y cảm giác được sức nóng của ngọn lửa thiêng ngàn năm đang phả vào mặt mình.
11
Bạch Mai viện ngụ tại phía Bắc Trầm quốc công phủ, kế bên là Tuý Tùng hiên của Trầm Tường.
Bạch Mai viện như tên gọi, trong viện trồng đầy một vườn hoa mai trắng, tinh khiết thanh thuần.
12
Từ đầu chí cuối, Tô Tích vẫn bất trí nhất từ*, hoàn toàn im ắng như không tồn tại.
Trầm Tường đang càng lúc càng khiến Tô Tịch thất vọng, hết cướp quyền nuôi dưỡng nữ nhi của bà, lại còn công khai chỉ trích nữ nhi chỉ vì một di nương ti tiện.
13
Ân Tang xoay người lại.
Mặt nạ bạc che mất đi nửa trên khuôn mặt, chỉ chừa lại đôi đồng tử đen láy sâu thăm thẳm.
Bạc môi* mím chặt, ánh mắt Ân Tang xoáy chặt vào người Trầm Thư Kính, ẩn sâu dưới đáy mắt là ngàn vạn ôn nhu khó tả: “Kính Kính”
Nghe đến hai chữ quen thuộc, Trầm Thư Kính vốn muốn bước tới gần Ân Tang, thoáng khựng lại.
14 Ân Tang đến gặp Trầm Ngôn vào một ngày đầu mùa hạ. Hắc Cư hiên trong sân trồng đầy cây tùng cao vút, tán lá xanh um hứng lấy ánh nắng, trả lại một bóng mát dưới sân vườn.
15 Ân Tang ngồi ở Hắc Cư hiên rất lâu rất lâu, lâu đến mức trời đã sụp tối. Hắn không rõ bản thân làm sao ly khai Trầm quốc công phủ, chỉ biết đến lúc sực tỉnh chân đã dừng lại bên bờ sông Quảng Hà.
16 Sùng Kha năm hai mươi, Hoàng đế cử hành yến tiệc tẩy trần, chào đón Nam vương Trác Thiếu Hằng cùng Bắc vương Trác Thiếu Khanh từ biên cương thắng trận, khải hoàn trở về.
17 Hoàng cung Bình Tây quốc được xây dựng từ rất lâu về trước, tương truyền đã từng là một trong ba quốc gia thời cổ. Hoàng cung xây theo lối chấn thủ long mạch, vì theo phong thuỷ, dưới Đế thành là dòng chảy long mạch thịnh vượng nhất.
18 Phủ Trầm quốc công lâm vào không khí vô cùng quỷ dị. Hôm nay là ngày đại thắng, Trầm Ngôn có trên mình công đưa ra chiến sách tốt giúp đại quân trực tiếp phá tan trận địch, được Sùng Kha đế ban chức tướng quân hiệu Phi Vũ, còn ban cho lụa là gấm vóc, vàng bạc châu báu.
19 Hai huynh muội Trầm Thư Kính ở dưới tàn cây ngươi đùa ta giỡn qua lại một hồi sắc trời cũng tối dần. Ráng chiều phủ lên mặt đất một màu cam đỏ, Trầm Thư Kính đột nhiên nhớ lại ráng chiều năm ấy, tử y nam tử quay lại cười với nàng, mặt nạ bạc ngược nắng càng thêm tối đen.
20 Kể từ khi quyền chưởng quản phủ giao về lại tay Tô Tịch, An thị liền dăm ba bữa lại tìm chuyện quấy rối nhưng đều bị Trầm Thư Kính xử lý xong xuôi. Dù vậy bà ta vẫn không có ý định bỏ cuộc, từ dăm ba bữa thành ngày nào cũng phải ồn ào nhốn nháo.