1 Editor: May
Thành phố E.
Đêm giữa hè, đầy sao rực rỡ.
Khách sạn Hoàng Đình cấp năm sao.
Một bữa tiệc tối đính hôn xa hoa, ánh đèn rực rỡ xinh đẹp, ăn uống linh đình.
2 Editor: May
Tiếp theo ---
Dưới vành nón, hai má kinh diễm thanh thuần của thiếu nữ, lại không có bất luận đồ trang sức che giấu nào, liền khiến trong ánh mắt mọi người hiện lên chấn động kinh ngạc đến ngây người.
3 Editor: May
Thấy trên cổ tay mảnh khảnh của Thịnh Vi Ương còn đang treo một cái ô nhỏ màu hồng, có người liền quay đầu, yên lặng nhìn phía bên ngoài cửa sổ một cái, lầm bầm lầu bầu một câu,
“Kỳ quái, trời không có mưa mà……”
Vào lúc mọi người còn thực chưa bình tĩnh hồi hồn ---
Thịnh Vi Ương dương tay vỗ “bốp bốp” hai cái, khóe miệng nhếch lên, một “nụ cười chúc mừng” tiêu chuẩn quốc tê,
“Chị hai, anh rể, đính hôn vui vẻ.
4 Editor: May
Lục lão gia lạnh giọng quát,
“Đứng lại!”
Đột nhiên ---
Cả người Lục Bắc Huân chấn động!
Bước chân đã xông ra, cứng ngức rụt trở về, thậm chí ánh mắt có chút dại ra, rũ mí mắt xuống, nhìn bụng nhỏ còn chưa lộ ra của Thịnh Mạt Ly.
5 Editor: May
Sắc mặt Thịnh Viễn Hải đã càng tàn bạo, giơ tay vung lên,
“Thịnh Vi Ương, mày nháo đủ chưa!”
Hoa hồng Thịnh Vi Ương cầm trong tay, bị một cái vung lên này của Thịnh Viễn Hải, rơi xuống thảm, cánh hoa hồng rơi đầy đất.
6 Editor: May
Còn chưa có mắng ra miệng, Liễu Diễm Lệ đã nhanh chóng kéo con gái của mình lại, ý bảo liếc mắt một cái hiện tại còn đang ở tiệc đính hôn.
7 Editor: May
Thịnh Vi Ương đẩy cửa lớn yến tiệc ra, vừa muốn mở bước chân đi ra ngoài, trong bữa tiệc, truyền đến một tiếng cười hô sảng khoái,
“Nữ thần! Làm rất đẹp! Tôi cho cô 12 vạn like! Loại đàn ông này, còn cái gì mà hảo hợp hảo tán! Hẳn phải là ‘nếu cô không nổi dạy, đó là trời nắng’!”
Thịnh Vi Ương “Xì” một tiếng, cũng nhịn không được quay đầu lại, theo giọng nói, xấu xa giảo hoạt tặng một nháy mắt cho người gọi là soái ca kia.
8 Editor: May
Đột nhiên ---
Một tiếng pháo hoa nở rộ nổ vang.
Mọi người lại không hẹn mà cùng quay đầu lại, nhìn về phía một mảnh màu vàng rơi ngoài cửa sổ.
9 Editor: May
Di động trong túi xách liền vang lên, là bạn tốt Nam Tiểu Tố gọi tới.
Thịnh Vi Ương mới vừa dán điện thoại đến bên lỗ tai, một khác đầu của điện thoại liền truyền đến tiếng gầm gừ giết heo của phụ nữ,
“Bà xã, tớ thật có lỗi với cậu nha……!”
Nam Tiểu Tố, Thịnh Vi Ương là bạn bè khuê mật tốt siêu cấp, tốt nghiệp thuộc khóa hệ nghệ thuật đại học E, mộng tưởng là làm một siêu mẫu quốc tế, trước mắt đang làm thực tập sinh ở truyền thông MissMoter.
10 Editor: May
Trong điện thoại, truyền đến tiếng cười “Ha ha” của người phụ nữ,
“Nhất định bao dưỡng bà xã của tớ!”
Thịnh Vi Ương hoàn toàn không cần động não, liền có thể tưởng tượng ra vẻ mặt kiêu ngạo lại khoe khoang của Nam Tiểu Tố, sau đó cũng cùng nhau cười đến khuôn mặt nhỏ cực kỳ kiêu ngạo theo.
11 Editor: May
Quán bar Margaret.
Ánh đèn lay động, hỗn loạn xoay tròn, giai điệu sống động, tùy ý liêu chuyển trong âm tiết nóng bỏng.
Đàn ông phụ nữ ở vào trong hoàn cảnh này, tựa như yêu tinh trong đêm tối, rút đi tất cả màu sắc tự vệ ngụy trang ban ngày, dùng tất cả vốn liếng câu dẫn nhau, triền miên, hôn môi.
12 Editor: May
Lôi gia thiếu gia bưng ly cao cổ một hơi uống sạch, khuỷu tay thọc thọc người đàn ông bên cạnh, tính tình táo bạo nói,
“Kỳ Nhị, gọi điện thoại cho Hoàng Phủ đi, sao cậu ấy còn chưa tới?”
Kỳ Mộ Phi bình tĩnh thoáng nhìn, “Gọi, cậu ta không tiếp.
13 Editor: May
Hoàng Phủ Bạc Ái đã đi tới, một tay cắm túi quần.
Mắt đen tà mị quét nhìn mọi người một cái, sau đó xoay người, ngồi xuống ở trên sô pha, cái đệm mềm mại liền lập tức lún xuống một chút, tự rót cho mình một ly Whiskey Scotland để uống.
14 Editor: May
Hoàng Phủ Bạc Ái lại bất vi sở động, sắc mặt lãnh trầm không có một chút biểu tình.
Thấy Hoàng Phủ thiếu gia không có phản ứng, cũng không có đuổi cô ta đi, chỉ nhìn cô ta bằng nửa con mắt, nữ lang liền tự cho là đúng, cho rằng lực độ dụ hoặc còn chưa đủ.
15 Editor: May
Tập thể phát ra tiếng cảm khái,
“Nha nha! Hoàng Phủ, cậu quả nhiên đủ độc miệng nha!”
Sở Thiếu ưu nhã lắc đầu, liếc mắt nhìn người phụ nữ bị ném bay trên sàn nhà, “Còn không đi.
16 Editor: May
Đám đàn ông lại liếc nhau.
Ai cũng biết, quan hệ cha con của Hoàng Phủ đế quốc, thậm chí không thể dùng “Kẻ thù” để hình dung.
Ánh mắt Kỳ Mộ Phi hơi nghiêng một chút,
“Hoàng Phủ, cậu ở Anh quốc rất tốt, chạy về nước làm tổng giám độc, thật ra là vì đào hôn, có phải hay không?”
Tập thể nhấn like, Kỳ Thiếu hỏi rất hay, nói ra tiếng lòng của mọi người.
17 Editor: May
Hoàng Phủ Bạc Ái đều không cảm thấy hứng thú với loại chuyện này, biểu tình lãnh miệt quét qua.
Nhưng lúc ánh mắt rời đi, đột nhiên dừng lại!
Đột nhiên, gương mặt lạnh hoa lệ, giữa hai lông mày nhíu chặt, gân xanh nhảy động, tràn ngập một mảnh bão táp tức giận!
Ngay cả những thiếu gia khác cũng cảm giác được không khí, đột nhiên giảm còn chưa tới một độ.
18 Editor: May
Thịnh Vị Ương nhìn người đàn ông cười đến ghê tởm trước mặt. A, lại dám sờ mông cô!
Nháy mắt, Thịnh Vị Ương chợt có loại cảm giác bị khinh nhờn, “Soạt soạt soạt” ngọn lửa phẫn nộ thiêu đốt.
19 Editor: May
Giây tiếp theo---
Nhưng chân lại hung hăng đá một cước, chuẩn xác đá trúng mệnh căn của người đàn ông, sau đó liền nghe thấy “rầm” một tiếng, hai chân người đàn ông quỳ xuống đất kêu thảm thiết thê lương giống như giết heo.
20 Editor: May
Thịnh Vị Ương cơ trí nghiêng thân đi, vừa muốn nhấc chân, bỗng dưng, hai chân mềm nhũn, Thịnh Vị Ương chỉ cảm thấy một cổ choáng váng mãnh liệt xông lên!
Mặt vặn vẹo ghê tởm của người đàn ông trước mặt bắt đầu trở nên mơ hồ không rõ, ngay sau đó lại lập tức xuất hiện vài cái, phóng đại rồi thu nhỏ ở trong ánh sáng mơ hồ chợt lóe trùng điệp.