Chương trước: Chương 151: Quần Áo Phụ Nữ
1. Chương 1: Tiệc Đính Hôn
2. Chương 2: Chị Hai Anh Rể, Đính Hôn Vui Vẻ.
3. Chương 3: Giống Nhau Giống Nhau, Thế Giới Thứ Ba
4. Chương 4: Đính Hôn Vui Vẻ.
5. Chương 5: Tranh Đấu
6. Chương 6: Chúc Hai Người Bất Dựng Bất Dục, Con Cháu Đầy Cả Sảnh Đường.
7. Chương 7: Thịnh Thế Vi Ương, Kiêu Ngạo Như Cô
8. Chương 8: Trên Đời Vẫn Còn Người Tốt.
9. Chương 9: Người Ta Có Tiền Liền Đi Ngang
10. Chương 10: Trễ Một Tiếng.
11. Chương 11: Quán Bar Margaret.
12. Chương 12: Người Đàn Ông Mang Khuyên Tai Màu Đỏ.
13. Chương 13: Bạc Ái Thiếu Gia Độc Miệng.
14. Chương 14: Độc Miệng.
15. Chương 15: Đột Nhiên Ồn Ào Náo Động.
16. Chương 16: Hoàng Phủ Thiếu Gia Nổi Bão.
17. Chương 17: Nổi Bão.
18. Chương 18: Không Cẩn Thận.
19. Chương 19: Lại Có Thể Còn Độc Miệng Hơn Bạc Ái Thiếu Gia.
20. Chương 20: Bị Bỏ Thuốc.
21. Chương 21: Cô Sắp Chết Sao?
22. Chương 22: Bất Lực.
23. Chương 23: Thu Thập Cô, Phải Là Tôi.
24. Chương 24: Con Ngươi Của Cô, Lại Là Màu Đỏ!
25. Chương 25: Phụ Nữ, Cô Biết Cô Đang Làm Gì Không?
26. Chương 26: Cấm Kỵ Của Anh.
27. Chương 27: Khô Nóng.
28. Chương 28: Mỗ Nữ Làm Chuyện Xấu.
29. Chương 29: Phụ Nữ, Hối Hận Cũng Không Còn Kịp Nữa.
30. Chương 30: Bãi Công.
31. Chương 31: Trừng Cái Gì Mà Trừng! Đôi Mắt Của Anh Lại Không Lớn Hơn Tôi.
32. Chương 32: Đầu Đậu Hũ.
33. Chương 33: Hiểu Biết Ít Liền Phải Đọc Nhiều Sách.
34. Chương 34: Lần Đầu Tiên Gặp Mặt Ở Sân Bay.
35. Chương 35: Nam Keo Kiệt.
36. Chương 36: Thưởng Anh Một Trăm Đồng Nhân Dân Tệ.
37. Chương 37
38. Chương 38: Anh Là Ai? Tại Sao Điều Tra Tôi?
39. Chương 39: Tôi Tên Hoàng Phủ Bạc Ái.
40. Chương 40: Anh Nói Anh Tên Hoàng Phủ Bạc Ái.
41. Chương 41: Thịnh Vị Ương, Cô Có Tin Tôi Bóp Chết Cô Hay Không!
42. Chương 42: Hôn Bàn Chân.
43. Chương 43: Cô Rốt Cuộc Là Hai Bàn Tay Trắng.
44. Chương 44: Khác Thường
45. Chương 45: Thịnh Vị Ương, Cô Cố Ý!
46. Chương 46: Lên Thuyền Giặc.
47. Chương 47: Bất An
48. Chương 48: Cướp Sắc.
49. Chương 49: Bí Mật Của Thịnh Vị Ương.
50. Chương 50: Lòng Dạ Hẹp Hòi.
51. Chương 51: Sao Cô Biết Chúng Ta Không Có Quan Hệ?
52. Chương 52: Làm Người Phụ Nữ Của Tôi.
53. Chương 53: Làm Người Đừng Quá Tự Kỷ.
54. Chương 54: Lá Gan Người Phụ Nữ Này Nhất Định Là Quá Mập!
55. Chương 56: Tại Sao Mắt Lại Biến Thành Màu Đỏ?
56. Chương 57
57. Chương 58: Quẫn.
58. Chương 59: Giam Giữ Phi Pháp.
59. Chương 60: Siêu Cấp Biến Thái Không Biết Xấu Hổ.
60. Chương 61: Đánh Một Cái Tát, Lại Cho Ăn Một Trái Táo Ngọt Ngào.
61. Chương 62: Cứ Gọi Cháu Là Ương Ương
62. Chương 63: Nhà Họ Thịnh Phá Sản.
63. Chương 64: Nam Tiểu Tố Đi Cục Cảnh Sát Báo Án.
64. Chương 65: Đại Náo Cục Cảnh Sát.
65. Chương 66: Róc Xương Róc Thịt.
66. Chương 67: Suy Đoán Rốt Cuộc Là Người Nào Phá Hỏng.
67. Chương 68: Không Quan Hệ Với Nhà Họ Thịnh.
68. Chương 69: Jay
69. Chương 70: Nhớ Em.
70. Chương 71: Ghét Bỏ.
71. Chương 72: Mắng Anh Là Hoàng Phủ Sith
72. Chương 73: Giết Người Là Phạm Pháp.
73. Chương 74: Không Trốn Thoát Khỏi Vận Mệnh.
74. Chương 75: Hơi Thở Nguy Hiểm.
75. Chương 76: Con Báo Nhỏ Không Làm Ầm Ĩ?
76. Chương 77: Thương Hại Cô Một Lần.
77. Chương 78: Quăng Ra Ngoài.
78. Chương 79: Ai Bảo Cô Liều Chết Túm Tôi Không Buông.
79. Chương 80: Xin Chỉ Thị Của Cô Sao?
80. Chương 81: Tôi Sẽ Không!
81. Chương 82: Oàng Phủ Biến Thái, Ông Nội Anh!
82. Chương 83: Thật Là Tội Lỗi!
83. Chương 84: Cấp Bậc Trù Thần.
84. Chương 85: Con Báo Nhỏ Lại Kiêu Ngạo.
85. Chương 86: Mời Thái Thượng Hoàng Ăn Khuya!
86. Chương 87: Tôi Chính Là Một Kẻ Phố Phường Tục Đến Không Thể Tục Hơn.
87. Chương 88: Món Ăn Xấu.
88. Chương 89: Cô Không Lựa Cho Tôi Thì Tôi Đây Liền Ném.
89. Chương 90: Tôi Thưởng Cho Cô.
90. Chương 91: Thịnh Vị Ương Kích Động.
91. Chương 92: Sau Này Không Cho Phép Ăn Xong Trước Tôi.
92. Chương 93: Lăn Lên Lầu!
93. Chương 94: Tại Sao Cô Không Sợ Tôi.
94. Chương 95: Anh Ta Là Biến Thái.
95. Chương 96: Dám Đũa Giỡn Lão Tử
96. Chương 97: Không Phải Oan Gia Không Gặp Nhau.
97. Chương 98: Kiệt Hận Thiên
98. Chương 99: Bị Một Người Phụ Nữ Giết Chết Trong Nháy Mắt.
99. Chương 100: Xú Lưu ** Manh! Cho Anh Khi Dễ Ương Ương Nhà Tôi!
100. Chương 101: Lại Động Kinh.
101. Chương 102: Tướng Ngủ Như Heo.
102. Chương 103: Xem Cô Là Đứa Bé Ba Tuổi Ư?
103. Chương 104: Tra Hỏi.
104. Chương 105: Anh À, Anh Thật Là Rất Không Đáng Yêu.
105. Chương 106: Tự Đào Hố Cho Mình.
106. Chương 107: Đào Bới Sâu.
107. Chương 108: Con Báo Nhỏ Sẽ Không Ngoan Ngoãn Như Thế.
108. Chương 109: Trừng Phạt Cô 1
109. Chương 110: Trừng Phạt Cô 2.
110. Chương 111: Kêu Ra Đi!
111. Chương 112: Hương Vị Huyết Tinh
112. Chương 113: Cô Khóc
113. Chương 114: Cô Khóc 2.
114. Chương 115: Tức Giận.
115. Chương 116: Anh Cút Cho Tôi.
116. Chương 117: Không Cho Phép Không Có Tiền Đồ Như Vậy Nữa.
117. Chương 118: Phát Triển Khỏe Mạnh Toàn Diện.
118. Chương 119: Xảy Ra Vấn Đề
119. Chương 120: Tập Thể Đám Đàn Ông.
120. Chương 121: Cha Con Đại Chiến Trong Phòng Làm Việc
121. Chương 122: Già Nua Si Ngốc
122. Chương 123: Ngày Ác Ma Không Ở Nhà.
123. Chương 124: Một Đêm Cuối Cùng
124. Chương 125: Hoàng Phủ Bạc Ái Đã Trở Lại?!
125. Chương 126: Chơi Thật Sự Vui Vẻ.
126. Chương 127: Hoảng Hốt
127. Chương 128: Cô Tựa Như Một Con Thỏ Nhỏ Chấn Kinh.
128. Chương 129: Tôi Nhớ Hương Vị Của Cô
129. Chương 130: Chân Rút Gân
130. Chương 131: Người Đàn Ông Biến Thái
131. Chương 132: Cô Đừng Nói Cô Thẹn Thùng.
132. Chương 133: Cô Đang Sợ Hãi
133. Chương 134: Anh Gọi Cô Vị Ương
134. Chương 135: Khát Vọng.
135. Chương 136: Tiểu Yêu Tinh Đáng Chết Này
136. Chương 137: Gọi Một Tiếng Bạc Ái Ca Ca
137. Chương 138: Cao Trào Cực Lạc.
138. Chương 139: Bảo Bối Anh Cưng Chiều Nhất
139. Chương 140: Hoàng Phủ Bạc Ái Ôn Nhu
140. Chương 141: Thanh Danh Bị Hủy
141. Chương 142
142. Chương 143: Kỹ Thuật Diễn Rất Tệ
143. Chương 145: Đây Mới Là Anh Nha
144. Chương 146: Anh Dùng Một Chân Đá Cô Xuống Giường
145. Chương 147: Dáng Người Lại Tốt Như Vậy
146. Chương 148: Bạo Lực
147. Chương 149: Tôi Muốn Đi Wc
148. Chương 150: Không Chịu Nổi Thương Tổn
149. Chương 151: Quần Áo Phụ Nữ
150. Chương 152: Nói Chuyện Giống Như Quỷ
Editor: May
Thậm chí, trung gian còn không có tấm ván gỗ ngăn cách, cũng chỉ là dùng hoạt động kéo cửa làm giới hạn, tất cả quần áo tủ bên cạnh đều là áo sơ mi tây trang của đàn ông.
Đương nhiên, tất cả đều thuần một màu sắc dãy trắng đen kinh điển.
Thịnh Vị Ương xoay người, lại thử kéo cửa tủ quần áo đối diện ra, tình huống giống như cô suy nghĩ.
Một nửa bày giày da, cà vạt burberry, đồng hồ, cổ tay áo vân vân của đàn ông, mà nửa bên khác, đều là giày cao gót rogervivier, túi xách, mũ của phụ nữ……
Nhìn gian tủ quần áo xa hoa cực hạn trước mắt, Thịnh Vị Ương còn chưa lấy lại tinh thần từ trong chấn động, đột nhiên, phía sau đỉnh đầu truyền đến một đạo giọng nam mỏng lãnh,
“Cô đang làm gì?”
……
Thịnh Vị Ương đột nhiên cả kinh, còn chưa phân biệt rõ vị trí phát ra âm thanh, theo bản năng liền lui ra sau, thẳng tắp đụng vào trong lồng ngực người đàn ông.
Tiếp theo, cái ót hoa hoa lệ lệ đụng vào lên miệng mỗ nam.
Hoàng Phủ Bạc Ái che miệng, biểu tình chán ghét một phen đẩy người phụ nữ đụng vào trong ngực ra, tức sùi bọt mép rít gào,
“Thịnh Vị Ương!”
Thịnh Vị Ương vỗ trán, yên lặng sờ sờ trái tim.
Thật sự, lại tiếp tục như vậy nữa, cô nhất định sẽ bị vị Bạc Ái thiếu gia này dọa sợ tới mức thần kinh suy kiệt, tuổi xuân chết sớm đó…
Thịnh Vị Ương nhìn sư tử dựng lông trước mặt, nháy đôi mắt nhỏ thuần lương, hơi thở mong manh nói,
“Hoàng Phủ thiếu gia, anh đi đường không có tiếng động, anh đột nhiên nói chuyện giống như quỷ, cái ót của tôi lại không có mọc đôi mắt, không bị anh dọa tới mức chết khiếp đã tính tôi mạng lớn rồi được không?”