1 @@@Chap1: Tìm việc. CÔNG TY TƯ VẤN VIỆC LÀM THÀNH OANH Hàng chữ nổi màu trắng trông thật nổi bật khi kết hợp với nền màu đen. "Ôi, cái biển hiệu mới đẹp làm sao!"_ Đó là ý nghĩ đầu tiên vụt qua trong đầu của nó.
2 @Chap2: Oan gia gặp lại Ngày hôm sau, nó thức dậy thật sớm, VSCN rồi đi đến ngôi nhà của ông chủ nó. Trong xe buýt rất đông nhưng trông nó vẫn nổi bật nhờ chiếc áo thun màu xám kết hợp với quần bò ôm sát cơ thể.
3 @@Chap3: Ông chủ là thần tượng của. . . mấy nhỏ bạn Ngay khi nó vừa tiêu hoá hết cái ý nghĩ khủng khiếp ấy, thì một bà già khoảng 50 tuổi đi từ trong bếp ra, hỏi: -Cháu là ai vậy? Đến tìm Tùng hả?!? Cô vừa định trả lời nhưng.
4 @@Chap4: Cùng ông chủ chơi đùa@ -Á Á Á. Này, em làm cái gì vậy hả?!? Ôi. Nhìn Tùng lúc này thật thảm hại. Bộ quần áo ướt nhẹp, tóc tai đã vuốt keo giờ đây dính bết cả vào nhau.
5 @@Chap5: Rung động đến hai lần@(đã sửa) -Ôi! Đúng là ngôi sao có khác mà! Áo cũng thơm nữa. _Nó ngửi ngửi chiếc áo rồi lẩm bẩm(Nhỏ này bị biến thái chăng?!?).
6 @@Chap6:Lo lắng Sáng hôm sau, nó dậy hơi bị trễ. Nguyên nhân là vì cái tin nhắn chúc ngủ ngon của Tùng:/Chúc em nngon ******** Thấy nó đã hơn 8h rồi vẫn không có mặt, anh thực sự rất lo lắng.
7 @@Chap7: Sự cố trong lúc đi về@ Cả ngày hôm nay, nó cứ bắt chuyện với anh, nhưng anh không trả lời. Bởi vì anh rất ngại, tại hùi sáng lỡ mồm lỡ miệng nói ra, không biết nó có để ý không.
8 @@Chap8: Đó. . . có phải là yêu?!? Ngày hôm sau, nó đi làm như thường lệ. Nhưng thật kì lạ, bà Dương nói Tùng có thói quen dậy sớm, ra ngoài sân hít thở không khí trong lành cơ mà.
9 @@Chap9: Xin lỗi anh Đang mải mê với suy nghĩ đó, nó bỗng nghe thấy giọng nói anh: -Lam Lam. . . Lam Lam. . Nó vội nắm lấy tay anh: -Em đây, em đây nè!(chậc, thay đổi cách xưng hô nhanh zữ ta) Trời ạ.
10 @@Chap10: Tôi không cho em nghỉ việc đâu! Gần một tuần sau, anh khoẻ hẳn, bắt đầu đi diễn lại như bình thường. Đây cũng là lúc nó phải bắt đầu một năm học mới.
11 @@Chap11: Ngày đầu tới trường Một sự ấm áp bỗng len lỏi trong trái tim nó. Hình như nó cảm nhận được sự quan tâm anh dành cho nó. Nó thực sự rất vui khi nghĩ rằng tuần nào cũng sẽ được gặp anh.
12 @@Chap12: Gặp lại "thằng cha bệnh hoạn"_ Xui xẻo hết nói@ Nó ôm một cái cặp đi vào lớp rồi nhìn đồng hồ. - Ôi may quá! Còn 1 phút 26 giây nữa vào học.
13 @@Chap 13: Giả bộ thục nữ_________________________________Cả tuần học đó, nó và hắn ngày nào cũng gây lộn với nhau, chửi bới nhau đủ các thứ, và khi bị giáo viên bắt gặp thì cả hai người lại phải chạy vòng quanh sân trường.
14 @@Chap14: học sinh ngoan=>học sinh hưĐến lúc về, nó mới thấy mình thật là ngu ngốc. Trời ạ, giữ hình tượng cho nó lắm vào, để rồi sau đó phá nát một cách tanh văn bành luôn.
15 @@Chap15: Thú vui mới___________Thời gian ơi trôi nhanh đi____________Và thế là lại một tuần nữa trôi qua trong sự quậy phá của Lam Lam. Hình như tớ chưa bật mí là nó có võ thì phải.
16 @@Chap16: giận dỗiTừ sáng tới trưa, anh ngồi dưới bếp cố gắng bắt chuyện với nó. Chẳng những nó không trả lời mà thi thoảng còn lườm anh một cái muốn rách mặt.
17 @@Chap17:________________________________________________Anh đưa nó đến khu vui chơi. Nó hỏi:-Anh đưa tôi đến đây làm gì? Công nhận cô bé này hơi bị ngốc a.
18 @@Chap18:______________________________________Sau khi mua xong cái thứ đồ "dễ thương" ấy, anh và nó đi bộ ra cổng. Nó đi trước, anh lại theo sau. Chốc chốc anh lại tiến lên phía trước, hình như muốn hỏi nó chuyện gì đó nhưng lại thôi.
19 @@Chap19:________________________________Nó nãy giờ ngồi nhìn anh Chánh và Tùng nói chuyện mà không hiểu gì hết trơn, liền hỏi:-Tùng! Anh coi gì vậy? Cho tui coi với!(Ế! Không gọi ông chủ nữa à?)Anh vội chối bay chối biến, đưa điện thoại cho anh Chánh:-Không! Không có gì!-Ờ!_Nó đáp gọn lỏn, nhưng trong lòng thì không ngừng suy nghĩ xem hai người này đang nói về cái gì.
20 Chap20______________________________Anh nhìn cây điện thoại, nghĩ: "Thật là kì lạ! Tại sao tim mình lại đập nhanh vậy nhỉ!?! Đây thực sự chỉ là một sự hiểu nhầm, nhưng mình lại cảm thấy vui vui.