1 "Úi xời úi xời, này này, anh đang phô trương tài năng "cương thi" bán đậu hũ của mình đấy à? Dẹp đi dẹp đi, nhìn ngứa cả mắt. " Tại một căn phòng học của trường cấp ba Hoa Thiên.
2 "Rau Cải chết tiệt! Con gái ta đâu? Sao nó vẫn chưa tới?" Ngồi trên xe bus, Rau Cải đưa cái điện thoại ra xa lỗ tai, bất lực quay sang nhìn Lục Chi đang ăn bimbim bên cạnh.
3 Không biết là tình cờ hay có duyên mà Lục Chi chuyển vào đúng cái lớp gọi là ngổ ngáo nhất khối mười, điều đó khiến cho cái lớp bá đạo nhất khối này chuyển thành cái danh hổ báo nhất.
4 Mấy tuần sau đó trôi qua đối với Lục Chi thì phải nói là không gì thoải mái hơn. . . nhưng đối với giáo viên mới và học sinh trong trường thì không còn gì thê thảm và khổ sở hơn.
5 Hôm nay, Lục Chi lại đi học muộn, đã thế lại muộn những hai mươi tám phút, đúng là không coi ai ra gì. . . Hai bạn thanh niên xung kích trực ngoài cổng không dám ý kiến một câu, lại còn tách ra, nhường đường để cô danh chính ngôn thuận đường hoàng bước vào cổng trường một cách thuận lợi nhất nữa chứ.
6 Sáng sớm. . . Lục Chi chải chuốt đầu tóc chỉn chu hớn hở sách cặp đến trường. Hôm nay phải đi học thật sớm thì mới có nhiều thời gian để nói chuyện với Lâm Huy.
7 Ngày hôm đó là ngày thảm nhất trong cuộc đời Lục Chi. Cô đã cố gắng giải thích cho anh hiểu nhưng ngay cả một cái liếc nhìn vẻ cảm thông anh cũng tiếc không thèm trao cho cô, đã thế lại còn nói một câu khiến cô suy sụp cả về thể chất lẫn tinh thần suốt gần một tuần lễ:"Ghét nhất người nào nói dối.
8 Sáng hôm sau. . . Trường cấp III Thủy Trạc. Tại phòng học số hai mươi, nơi những cư dân 10a9 đang ngự trị quậy phá điên đảo. Cửa cách âm phòng học đã được đóng lại, tiếng nhạc xập xình trong lớp đang dâng đến đoạn cao trào, dân tình điên cuồng nhảy múa, hai thanh niên sung sức lột cả áo đồng phục ra quay quay trên tay, hăng quá không tự chủ được liền quăng thẳng vào mặt.
9 Để nói về Lục Chi, có rất nhiều thứ phải kể đến, đại loại như, nóng tính, đanh đá, nghịch ngợm, quậy phá, thô lỗ,. . . mang đầy đủ các tính cách của một cô nàng cá tính mạnh mẽ, bề ngoài tỏ ra rất chín chắn, thừa khả năng để bắt nạt bạn bè, nhưng thực ra lại rất trẻ con, làm việc thường không có đầu óc, lười suy nghĩ, cứ tuân theo cảm tính trước giờ mà thực hiện không cần biết đúng sai.
10 "Chào cậu, tôi là Hứa Anh Tú, học sinh mới, chúng ta làm quen nhé!"Lục Chi vô thức đứng đực ra nhìn cậu ta. . . Con người này thật lịch sự!Bất giác, Lục Chi cũng đưa tay ra đáp lại, miệng hơi ngoác ra, ra vẻ là cô đang cười.
11 Lục Chi chạy từ phòng hiệu phó ra, theo thói quen định khoác tay Lâm Huy. . . nhưng thất vọng một điều. . . "Sao lại là cậu?" Cô sa sầm mặt. . . "Tôi đưa cậu về, bây giờ Lâm Huy đang rất bận.
12 Năm năm trước. . . Tại trung tâm thương mại lớn nhất trên cả nước, lần lượt các loại xe hơi 'khủng bố' ùn ụt kéo về, đổ bộ trên các tuyến đường đẹp nhất hành tinh của thủ đô, các loại xe môtô chuyên dụng của cảnh sát đặc nhiệm không ngừng 'diễu hành' hai bên đường, vỉa hè công chúng thích thú cãi nhau đoán mò, chỉ trỏ lòng đường, người nói Chủ tịch nước xuất hành, người kêu đi đón Tổng thống nước Nga.
13 Trong căn biệt thự Hứa gia xây tại khu phố phồn hoa mang tên Tô Lĩnh. . . . Người đàn ông hơn bốn mươi tuổi ngồi nghiêm nghị trên sofa, nét mặt già dặn khí chất bất phàm, chỉ cần lướt qua một cái liền đoán được người đàn ông này đã trải qua không ít thăng trầm của cuộc sống, đôi mắt rất xa rất xa, tầm nhìn rất rộng rất lớn, ông ta đang nghĩ gì người khác khó mà nhìn ra.
14 Vòng thi cuối cùng, cũng là vòng thi quyết định ai sẽ là nhân tài vinh dự được các chuyên gia hàng đầu giới tài chính Châu Á dẫn dắt chỉ dạy, là người tương lai kế thừa chức vị 'Ông Hoàng tài chính' của Đông Nam Á, tất cả, sẽ chỉ trông chờ vào trận chiến cuối cùng này - Trận chiến quyết định!Khác với những lần thi so tài trước đây, cuộc thi chung trận này là cuộc thi rất quan trọng vì thế xét về mặt hình thức, đề thi khá đặc biệt, cần phải có suy tư logic, đầu óc nhanh nhạy, biết xử lí vấn đề mới có thể chiến thắng.
15 "Choang!"Lại thêm một chiếc chén nữa bị đập vỡ bởi Hứa lão gia, căn phòng tràn ngập 'vị gia thuốc súng' và 'nọc độc dược khói'. . . Phu nhân Hứa hơi run rẩy, sống bao nhiêu năm bên cạnh người chồng không gì yêu quý hơn, đây là lần đầu tiên bà thấy ông mang nhiều 'thuốc súng' đến thế.
16 Kết thúc một tiết học, đám tiểu quỷ 10a9 hất tung sách vở lên giời, xỏ giày, xỏ dép, chạy tán loạn ra ngoài. Các giáo viên đã quen với cảnh này, gần như giờ học nào cũng lặp lại, cho nên nói, chỉnh đốn học sinh lớp này.
17 Chiều hôm ấy, Ngọc Ân cùng Rau Cải rủ Lục Chi đi đáp con chó hôm qua 'lỡ' cắn rách váy của Ngọc Ân. Hai người một trai một gái dám cá với trời chắc chắn cô sẽ đồng ý, ấy vậy mà nhân tính không bằng thiên tính, lời từ chối của Lục Chi rõ ràng đến nỗi khiến cho Rau Cải cùng Ngọc Ân như cảm nhận được có người tát mình một cái thật mạnh.
18 Cái này. . . bà bà ta báo trước cho các độc giả thân yêu của ta một tiếng nha. . . trước khi đọc chương này của ta, người nào nhạy cảm dễ kích động tốt nhất nên chuẩn bị một cái xô để dự phòng, nếu mà có buồn nôn a~~ thì có cái mà ói ra, không lại phải chạy vào nhà về sinh mất thời gia nhaaaa.
19 Lục Chi tìm suốt buổi tối, không nhìn thấy bóng dáng nào của anh, bắt đầu trở nên cáu bẩn, đi đường gặp ai cũng chửi, điều đó làm kinh động tới Rau Cải, cậu ta không nói không rằng, tự ý thức phái đàn em đi thám thính, sau đó trực tiếp gọi điện báo cáo cho Lục Chi:Rau Cải:"Em thấy rồi, phu nhân.
20 "A!! Đồ ngu ngốc!!! Ngọc Ân tôi sống ngần này tuổi rồi không ngờ lại gặp phải đứa con đại ngu đần như thế này!! Ông trời ơi!!! Nếu không giết được nó thì làm ơn đem con đi cho nhờ, a!!!!! Không thể chịu nổi nữa!!!".