1 "Này ! Con heo điênnnnn !!! Dậy mau lên , định gây ấn tượng với giáo viên ngay ngày đầu khai giảng trường anh hay sao thế ?!"- vừa nói anh vừa xách tai cô em gái bé nhỏ khiến cô đau điếng la hét banh nhà lên cầu cứu.
2 "Chị từng nói với em Vương Hạo có một người em gái tên Băng Băng chưa ?" - một cô gái dịu dàng đỡ Khổng Tử đang ngồi ấm ức đứng lên nói nhỏ. "Chị Băng Châu ! " - Khổng Tử khe khẽ gọi tên chị mình , cô nhíu mày nói tiếp :"Nhưng cô ta họ Trần còn Vương Hạo là họ Vương.
3 Tiếng chuông điện thoại reo lên , giấc ngủ của cô lại bị quấy rầy. Cô tức giận cầm điên thoại nghe nhưng vẫn còn nằm ngáy ngủ uể oải , vừa nhất máy cô chưa kịp alo một tiếng thì người đầu dây bên kia đã lên tiếng trước.
4 Sau khi tắm và mặc một bộ đồ hình hài con heo rất đáng yêu trên người cô xuống nhà ngồi xem TV rồi cùng đợi ba về ăn tối. Lúc nhỏ mỗi lần xem TV , Vương Hạo luôn tranh giành chuyển kênh cùng cô , dù phòng anh và tôi cái TV không hề nhỏ.
5 Từ ngày Nhã Âu chuyển đến lớp A , Băng Băng rất hay cười , nhiều chàng trai trong lớp không thể vì nụ cười đó mà không rung động được. Thật sự xao xuyến nha.
6 "Không khí trong lành thật ! Sau này về già có khi tớ sẽ đến đây cũng nên nhỉ Băng Băng haha" - Nhã Âu cười cười đẩy khuỷ tay Băng Băng. Cô chỉ "Ừ" một tiếng rồi đi lên ngọn núi cách đó không xa , nơi mà tất cả mọi người đang dựng lều.
7 Một buổi sáng , thì vẫn là buổi sáng như mọi ngày thôi. Chỉ có điều hôm nay và hôm qua không giống nhau. Bữa tiệc nào rồi cũng tàn , kì nghỉ nào cũng có giới hạn và hôm nay là ngày cuối cùng ở đây.
8 "Hù !" - Bạn học Nhã Âu nhảy từ gốc cây phía sau nhảy ra hù nữ chính Băng Băng. "Hả ?" - cô ấy tỉnh bơ ngước đầu lên mặt hơi có ý cườiNhã Âu chớp chớp mắt , đưa tay quơ qua quơ lại trước mặt cô bạn mình xem có vấn đề gì không.
9 Trên taxi cô lục số Nhã Âu , nhưng nghĩ lại dù sao họ cũng là anh em chắc chắn sẽ ở chung một nhà , hơn nữa cô đến tìm Minh Khải nếu gọi Nhã Âu cô ấy sẽ nghĩ bậy mất , nghĩ rồi lại lục tìm số điện thoại Minh Khải số mà làm cô ọc máu đêm khuya ngày ấy.
10 Lúc Băng Băng về đến nhà trời cũng rạng sáng. Từ nhà Minh Khải về cô đã đi bộ , khoảng đường khá xa đó làm chân cô phồng rộp lên. . . Nhưng cô vẫn vô thức bước đi như không có gì.
11 Mùi thuốc khử trùng thật làm Băng Băng chán ghét. Từ nhỏ cô đã ở bệnh viện không biết bao nhiêu lần , cô rất ghét nhưng vì cô Minh Khải mới thành ra như vậy cô cũng hết cách rồi.
12 "Lúc nảy chẳng phải cô nói tối nay đến nhà tôi sao ?" - Minh Khải cười cười , tia ánh nhìn nguy hiểm về phía Băng Băng. Băng Băng bịt tai lại :" Aaaa tôi không nghe không nghe.
13 Mùa xuân lại nối tiếp mùa đông , như vậy mùa đông đã đi rồi. Sở dỉ chưa bao giờ nghĩ chỉ trong một mùa đông lại có nhiều biến cố đến vậy , thật ra tất cả đều ập đến chỉ sau một đêm.
14 Ở quán cafe đối diện công ty tập đoàn C. E. Một nam một nữ ngồi đối diện nhau. Người con trai ung dung ngồi kiên nhẫn chờ người con gái lên tiếng. Còn người con gâi đó muốn nói gì đó nhưng vẫn ngập ngừng không thành lời.
15 "Cộc cộc. . . " - tiếng cốc cửa kêu vang làm âm thanh tĩnh mịt bị phá đám hoà toàn. Băng Băng không định trả lời với người đang cốc cửa. Nhưng có vẻ người đó khá lì lợm chã những không biết điều không chịu đi còn kiên trì đập cửa càng lúc càng mạnh.
16 Vừa lúc Vương Hạo dứt câu Băng Băng từ trong toilet bước ra. Cô đang cầm túi đồ che mặt vì quê chưa hết. Bỗng dưng thấy xung quanh im lặng cô lấy túi đồ xuống.
17 Lên taxi bỗng có tiếng chuông điện thoại. Cô lấy điện thoại ra nhìn người đang gọi đến bất giác cười cười nghe máy. Là Nhã Âu gọi. Nhã Âu nói cô ấy không vui , muốn tìm Băng Băng tán ngẫu.
18 Cả ngày đi ăn uống rồi mua sắm Nhã Âu cũng quên hết thời gian. Hôm nay mua khá nhiều đồ nên cô không thể xách hết được , đành nhờ Nhã Âu giúp thôi , cũng luôn tiện dẫn cô ấy đến nhà chơi một hôm cho biết vậy.
19 Tháng mười hai , tháng cuối cùng quyết định và định hướng lại tất cả mọi chuyện của ta trong năm qua. Đến tháng mười hai cũng như có rất nhiều ngày lễ long trọng sắp đến.
20 Dọc theo con đường ở thành phố Băng Băng cứ mon men đi trên vỉa hè. Có tâm trạng thật khó diễn tả ngay lúc này. Thật ra nghe xong cô như rất bình thường nhưng cô lại đang sốc.