1 Năm hắn 5 tuổi, cô mới 3 tuổi
Trong một căn phòng rộng lớn màu hồng, tiếng 2 đứa trẻ trêu đùa nhau tràn ngập trong phòng
- Dương, anh trả lại cho em con búp bê!
-Em đến chỗ anh mà lấy nè!
Hắn giơ giơ con búp bê trước mặt cô
Và rồi.
2 Khuôn mặt của cậu bé đỏ ửng như trái cà chua chín vậy, còn cô bé thì trốn vào trong chăn
Bỗng nhiên, cậu lên giường rồi chi vào chăn nói:
-Nguyệt Nhi, chúng ta chơi trốn tìm đi!
- Được, nếu em thắng, anh sẽ phải mua kẹo cho em, còn nếu anh thua, em sẽ đưa anh đi học mỗi ngày! Anh chịu không?- Cái miệng nhỏ của cô bé Nguyệt Nhi chu lên
-Được!-anh nói
-Em trốn, anh đi tìm! - Nói xong, cô bé vui vẻ tung tăng trốn
1.
3 Cô lớn lên trong vòng tay yêu thương của mọi nguời. Thấm thoát, năm nay cô đã 15 tuổi, anh cả cô đã 18 tuổi và hôm nay là sinh nhật của anh ấy. Cô cùng Thiên Dương đi chọn quà sinh nhật cho anh.
4 Cô không chịu nổi cú sốc về tinh thần này nên ngất đi trong lòng anh. Lãnh Minh Dực nghe thấy tiếng liền quay lại nhìn thấy Thiên Dương đang lay người cô em gái mình, nhanh chóng chạy sang không may bị trúng 1 phát đạn.
5 Chỉ trong vòng 1 giờ đồng hồ, cổ phiếu của Lãnh thị rớt giá thê thảm, các nhân viên chạy tán loạn, trông không khác gì bãi chiến trường. Và, Lãnh thị lúc này đã hoàn toàn sụp đổ.
6 Buổi chiều, Lãnh Minh Dực tỉnh dậy sớm hơn dự định. Bác sĩ kiểm tra xong nói:
- Tình hình không có gì đáng ngại. Nghỉ ngơi thêm vài ngày nữa là xuất viện được rồi
- Cảm ơn bác sĩ
Cửa phòng bệnh khép lại, Minh Hi cùng Minh Thanh ngồi nhau rồi lại nhìn Nguyệt Nhi rồi cùng nhau thở dài.
7 6h sáng, chiếc đồng hồ báo thức kêu inh ỏi, anh sợ cô bị tỉnh giấc nên nhanh chóng tắt đồng hồ rồi dậy đánh răng rửa mặt.
. . . 15 phút sau. . .
Vừa mở cửa phòng tắm, anh bước ra ngoài thì thấy cô ngồi ôm gối của anh, thu mình vào một góc giường, đôi mắt sưng húp giống như là vừa khóc.
8 Khi về chỗ ngồi của mình, một đám nữ sinh chảnh choẹ ra chỗ ngồi của cô, bắt đầu nói:
- Mọi người xem này, đây chẳng phải là tiểu thư rẻ rách của Lãnh gia hay sao?
- Không phải là tiểu thư rẻ rách mà là 'con hoang' mới đúng
- Lệ Lệ nói đúng
Cô nghe những lời nói này mà tưởng chừng như sắp khóc đến nơi.
9 Buổi trưa, tại Nam Cung gia
Anh dắt tay cô đi vào nhà, mọi người đang trò chuyện vui vẻ. Anh lễ phép nói:
- Ba, mẹ, anh cả, anh hai, chị ba!
- Ba, mẹ! - Cô cúi thấp đầu lí nhí nói
- Nguyệt Nhi, kia là anh cả của em, kia là anh hai em, còn đây là chị ba của em!
- Anh cả, anh hai, chị ba
Nam Cung phu nhân hiền từ lên tiếng:
- Nguyệt Nhi, ngẩng đầu lên con.
10 Buổi chiều, khi cô ngủ dậy thì đã không thấy anh đâu nữa nhưng có một mẩu giấy đặt ở trên bàn. Cô lấy mẩu giấy đọc dòng ghi chú của anh:“Nếu em ở nhà mà buồn chán thì ra quán cáfe X ở đường X nhé.
11 Sáng hôm sau, cô vừa tỉnh dậy thì đã thấy Thiên Tuyết ngồi chơi ipad bên cạnh. Thiên Tuyết nói:
- Cậu tỉnh rồi à? Mình giúp cậu vào đánh răng rửa mặt rồi đưa cậu đi mua một ít quần áo
-Um! - cô khẽ gật đầu.
12 Sáng sớm, bên cạnh cô đã không có một bóng người. Cô bước xuống giường nhưng giữa 2 chân truyền đến một cơn đau nhẹ liền ngã xuống, khẽ kêu 'A' một tiếng.
13 Hôm nay là một ngày đẹp trời, anh cùng cô cùng 2 đứa nhóc Tiểu Thiên, Tiểu Yến đi picnic. Trên đường đi, Tiểu Yến nói oang oang lên:
- Ba, mẹ, Tiểu Yến muốn đi tè nha
- Em là con gái mà nói to thế, sau này ai lấy em
- Ứ thích anh Tiểu Thiên
- Thôi đi, mẹ xin hai con đấy? - cô day day trán nói
- Để ba táp vào lề đường đã
_________
Tiểu Yến được cô cho đi vệ sinh thấy Tiểu Thiên đang vệ sinh, liền tò mò chạy ra hỏi:
- Anh hai, cái này là cái gì vậy? Trông giống cái vòi quá!
- Cái này ý hả? Dùng để về sau xxoo em cho em đỡ nói nhiều
Nam Cung Thiên Dương cùng Lãnh Minh Nguyệt:.
14 Côc. . . cốc. . . cốc
3 tiếng gõ cửa có quy luật vang lên, anh lãnh đạm nói:
- Vào đi!
Cô bưng một cốc cafe cho anh, anh ngẩng đầu lên, đau lòng nói:
- Những viếc này để cho người giúp việc làm là được rồi mà
- Em không muốn! - cô đặt cốc cafe lên bàn rồi ngồi lên đùi anh, hai tay ôm lấy cổ anh, cái miệng nhỏ nhắn vểnh lên
- Vậy em muốn làm gì? - anh cười tà hỏi
- Um? Làm gì cũng được nha.