1 08:00 pm
BIỆT THỰ TUYÊN GIA
- Thiếu Gia! Trời bên ngoài đang mưa. Cậu không định, sẽ bỏ mặc tiểu thư ở ngoài đó chứ?-Người đàn ông đứng tuổi trong trang phục quản gia đứng cạnh anh, ngay lúc này lên tiếng hỏi.
2 SÁNG HÔM SAU
*Cạch*
Nghe thấy tiếng cửa được ai đó đẩy vào. Người con gái trong chiếc đầm trắng phối ren ngồi trước gương bỗng quay lại. Đối diện khuôn mặt có chút nhợt nhạt kia, anh thở dài rồi cho cánh cửa khép lại dần.
3 PHÒNG KHÁCH
- Cái gì? Em muốn chuyển trường sao? Không được! Chuyện này anh không thể đồng ý!
Tiếng hét thất thanh của ai đó làm nó chau mày. Tại sao anh lại phản ứng thái hóa như vậy chứ? Chỉ là chuyển trường thôi mà.
4 DƯỚI NHÀ
*Tích tắc*
*Tích tắc*
Ngồi trước bàn ăn, Nae đưa mắt nhìn lên đồng hồ sốt sắng, rồi lại đưa mắt nhìn lên lầu chau mày. Không biết nó khi nào mới bỏ được cái tính lề mề nữa.
5 SÁNG HÔM SAU
- Woa~ toàn là truyện tranh mà mình thích. Như vậy, thì mình nhất định phải mua hết chúng về! Thử xem, Nae có dám mắng mình không?
Sau khi đã bỏ trốn thành công khỏi tay Nae, nó tiếp tục với công việc đi mua truyện tranh về đọc.
6 - Em. .
Nó lấp lửng khi nghe được câu hỏi từ miệng anh. Bây giờ, nó phải làm thế nào đây? Nếu Aki biết được nó lại trốn học mà đi mua truyện tranh, thì anh sẽ phản ứng thế nào? Hơn nữa, còn phải nhờ vào tiền của người khác? Như thế, liệu anh có mắng nó một trận không?
- Không sao! Tội này tính vào Nae là được rồi!
- Thật sao?-Đưa đôi mắt trong veo nhìn Aki, nó hét lớn.
7 - Cái tên chết bầm! Hôm nay anh dám chửi tôi sao? Tôi nhất định sẽ cho anh biết tay!
Nó lẩm bẩm chửi Nae. Won trầm ngâm nhìn Aki, sau đó nhìn sang nó chau mày:
- Giữa em và Nae rốt cuộc là có chuyện gì vậy?
Im lặng hồi lâu, cuối cùng Won cũng không chịu được mà hỏi.
8 Âm thanh quen thuộc truyền thẳng vào nơi tai làm nó trong bất giác giật mình. Người vừa hỏi câu đó, không phải chính là ông anh kính mến của nó hay sao? Xong, lần này Aki sẽ chuẩn bị hậu sự cho nó là cái chắc.
9 Sau bữa ăn, nó như một con thiêu thân không biết trời biết đất mà chạy ùa lên phòng để tránh mặt Won. Bây giờ trời cũng đã ngã chiều. Nằm dài trên giường, gương mặt nó chẳng còn chút được gọi là sinh khí.
10 Dù cơn mưa mang đi hết, những kí ức xa vời. .
Và anh tin rằng: Ngày mai chẳng, có ai kề bên với em. .
Rồi mình nhớ nhau nhiều thật lòng nhiều
Có yêu thương, cũng chẳng bao giờ
Mình bên nhau, như những lúc xưa, được không?
.
11 - Cha cha! Đúng là về đến nhà mình thật thích nha!
Ben vừa bước vào nhà đã không ngại mà cảm thán một câu. Sau đó, thì anh chủ động ngồi phịch xuống Sofa để tận hưởng cái không gian khoan khoái ở hiện tại - mặc cho thần chết đứng bên cạnh nhìn trừng trừng mình.
12 Nae lớn tiếng gắt, rồi lòn tay qua hai chân nhấc bổng cô gái trong tay mình lên. Nó bây giờ thật khác. Ngoan ngoãn, và say giấc như một chú mèo con vậy.
13 *Cộc Cộc*
*Cộc Cộc*
Ai đó đang ở bên ngoài liên tục gõ cửa. Won lúc này thở mạnh ra một hơi, rồi đặt tách cafe đang nghi ngút khói xuống bên cạnh chiếc laptop của mình.
14 Boong, đầu nó hiện tại như có một hòn đá lớn đập vào. Rất đau, rất đau là đằng khác. Aki vốn dĩ là anh của nó kia mà, tại sao hình ảnh một người anh trai dịu dàng lại có thể nói ra những lời khiếm nhã đó chứ? Không! Có chết nó cũng không tin anh là hạng người đó.
15 - Aki, em đói. Từ hôm qua đến giờ em vẫn chưa ăn gì hết đó!
Nó nũng nịu nói, tay xiết chặt chú gấu teddy to đùng màu hồng nhạt vào lòng. Thật sự bây giờ nó rất đói a.
16 Nói chuyện riêng sao? Nó và Won ngoài chiến tranh ra thì có gì mà nói chứ? Bà nó, anh lại muốn dở cái trò gì đây?
Ở yên để Won mang mình vào căn phòng của anh, nó lúc này vừa lo lắng vừa sợ hãi.
17 - Buông em ra đi Won! Em không muốn đi học đâu!
Vừa mới tờ mờ sáng thức dậy, thì Tuyên Gia lúc bấy giờ lại có một cuộc chiến không hồi kết giữ nó và Won diễn ra.
18 “ Bây giờ phải làm sao đây? Mình không muốn bước vào trong một chút nào hết đó! Rốt cuộc phải làm thế nào bây giờ? ”
Do dự, lo lắng, là những gì nó nghĩ đến khi vừa đặt chân đến cổng trường.
19 - Không tìm thấy? Mày đang nói cái quái gì vậy?
Dịch Hy như phát điên lên khi nghe được nội dung mà Đường Hiếu Kiệt vừa mới nói với mình. Bình thường nó rất bướng anh biết.
20 Trường S. Bây giờ là 10 giờ 25 phút. Nó nằm dài trên bàn sau bốn tiết học vật vã. Và đúng lúc vừa hay, tiết sau chính là tiết cuối cùng. Nó còn biết được một thông tin vô cùng quan trọng là: Thầy giáo dạy Hóa Học của lớp nó chính là một đại mỹ nam nha.