1 Đã mười bảy tuổi- cái tuổi người ta hay bảo "bẻ gãy sừng trâu", vậy mà tôi thì chẳng khác một thằng nhóc. Mười bảy rồi mà cao có 1m60 trong khi tất cả bọn bạn tôi đều cao đến 1m7-1m8, cũng tại gen chăng? Còn về mặt mũi diện mạo thì cũng được duyệt vào hạng có tý nhan sắc, nhưng buồn thay nhan sắc loại thuộc hàng búng ra sữa, da trắng, mắt to má phúng phính.
2 Sau vụ hành hung con Chủ tịch một tuần, tiếng tăm của tôi vang khá xa. Bây giờ đi đâu tôi cũng là tâm điểm của câu chuyện, tôi nghĩ tôi có ngẩng cao đầu đối diện nhưng chuyện đó là không thể trước cúa rìu dư luận.
3 (Continue. . . ) Sáng hôm sau như sáng mọi ngày, áo trắng, quần đen, giày lười, đeo cặp và sang gọi con nhỏ Diệu Anh đi học. " Diệu Anh ơi ỚI ỜI " " Đâyyyyyy ".
4 Continue " Này ! Anh Thỏ làm gì vậy?". Bây giờ là giờ ra chơi, và trong suốt giờ ra chơi một tháng nay ngày nào tên sói gay cũng lên lớp tôi. Lúc thì hắn mang kẹo, mang bánh rồi cả đồ ăn cho tôi, và hôm nay là một lon Pepsi mát lạnh rồi áp vào má tôi làm tôi giật cả mình.
5 Continue ^^! Sáng hôm sau thức giấc, đầu đau như búa bổ, hơi thở khó khăn, cổ họng thì rát. Tôi loạng choạng gọi mẹ và cuối cùng thì tôi đã bị sốt, sốt cao là khác những 38.
6 " Vậy mọi chuyện là sao chứ ? " Tôi thấy hơi shock và choáng váng lặng ngồi xuống giường. " Thì chuyện xảy ra vào chiều hôm qua không phải như những gì Thỏ nghĩ đâu " hắn ngồi xuống cạnh tôi nhẹ lấy bàn tay to lớn ấm áp đẩy đầu tôi xuống vai.
7 " Nằm xuống đi rồi kể cho " nó kéo tay tôi xuống rồi tử tế đắp chăn lên cẩn thận cho tôi. Dịu dàng đến kì lạ. "Ờm. . . Kể đi ! " " Ông biết Anh Quân lớp Chuyên chứ ( lớp chọn lọc học sinh giỏi ý mà) " " Cái ông béo ục ịch nhất trường đấy á ? " Tôi đến đau tim với ngày hôm nay mất ! Sao nhiều chuyện kì lạ vậy ? Cốp.
8 Một tuần, sau tôi khỏi bệnh và cuộc sống như lật sang một trang mới. Trong suốt thời gian bị bệnh ấy vẫn luôn có một tên hách dịch luôn ở bên lo lắng cho tôi, bị bệnh nhưng lại thật sảng khoái, thư thái, đó có phải cảm giác của mối tình đầu? Và ngày hôm nay tôi đi học lại, sẽ có một tên biến thái thích đến đón tôi đi học, chỉ là hắn không ép tôi ngồi xe hơi mà thay vào đó hai đứa đi bằng chiếc xe hắn vừa mua.
9 . . . Thời gian trôi qua nhanh, ít ra nhanh với tôi, chả mấy chốc giờ đã là tháng 6. Vậy là tôi với hắn đã cùng nhau đi trên quãng đường 8 tháng. Trong suốt thời gian 8 tháng bên nhau, tôi và hắn không có ít lần cãi nhau, nhưng luôn làm lành rất nhanh, vì cả hai đều biết nếu giận hờn làm mất đi tình yêu, nếu vì giận hờn mà mất nhau thì ngay từ đầu không nên đến bên nhau.
10 Một bữa ăn không cầu kì chỉ là vài món đơn giản mẹ dạy tôi làm. Lần đầu tôi cật lực nấu ăn đến vậy, thật cảm ơn mẹ đã dạy dù lúc học ngủ gật suốt ! Tôi trong bếp hì hục nấu ăn không hề mệt nhọc chỉ vì tôi đang nấu cho người mình trân trọng cả cuộc đời một bữa ra trò.
11 CONTINUE " Huỵch. . . Ah. . . " Cuối cùng thì tôi cũng là người bị ngã, dù tôi va vào người ta " Không sao chứ ? " Người đàn ông mặc vest đen đưa tay ra giúp tôi.
12 Đánh đánh. . . trộn trộn. . . nướng nướng. . . vẽ vẽ. . . xịt xịt. . . Cuối cũng đã xong một cái bánh hình vuông, có một con sói nhỏ đang nằm đó trên dòng chữ " Sinh nhật vui vẻ ! Andree ! năm nào cũng cùng nhau làm sinh nhật nhé ! I.
13 . . . Đèn vụt tát, cánh cửa mở ra và một bệnh nhân được đẩy ra. Người nằm trên đó không phải Andree. Hoàn toàn không phải, là một người phụ nữ, không thể là Andree.
14 " AH! Chút nữa là quên" tôi vội bật dạy khỏi ghế sofa mà tiến đến phía góc tường lấy ra một cây ghi-ta của ông chú mặc vest sáng nay, bên cạch là một hộp nhỏ màu lam.
15 CONTINUE. . . . . . Chiều ! Tôi và sói đi đến khu vui chơi khá hoành tráng, nhìn trò chơi thôi đã chóng cả mặt chứ chưa nghĩ đến vụ chơi từng trò một.
16 " À mà anh Quân không đến à ? " Sói quay sang hỏi ba người họ chỉ nhận được những cái lắc đầu nhún vai tỏ ý không rõ. Đúng lúc này thì. . . " Ê ! Bọn này không đợi đã ăn uống cả rồi.
17 CONTINUE " Thỏ ! Em xin lỗi ! " Sói tiến gần nắm lấy tay tôi mà nói. Giọng nói của Sói sao lại buồn đến vậy? Chẳng phải đên qua còn gắt gỏng trút giận lên tôi sao ? " Em.
18 Continue " Andree ở nhà chứ ?" Ông ta mặt không biểu cảm. " Dạ ! Mời chú vào ạ ! " Tôi đẩy to cách cửa đứng lép sao một bên, ông ta từ tốn vào nhà chỉ có điều khuôn mặt có phận biến sắc.
19 CONTINUE : hôm nay tác giả phải thi giữ kì nên chap ra hơi lâu :(( Rất Xin Lỗi. . . Sáng hôm nay là một ngày bình thường và khi thức dạy tự nhìn mình trong gương, thực sự tôi không thể nhận ra đây là mình nữa.
20 " Con về rồi ạ ! " Tôi bước đến ghế. " Ngồi đi con, ba mẹ có chuyện muốn nói. " Tôi nghe theo ngồi xuống, mẹ và bố đều không nhìn tôi, chỉ là khuôn mặt họ rất nghiêm trọng.