1 [1. Mở Đầu]
Nếu có một ngày bạn đang đi trên đường thì từ đâu xuất hiện một tên có khuôn mặt giống hệt bạn , bạn sẽ làm gì? Nếu bị tên đó kéo đi đến chỗ trống vắng với một đám người mặc vét đen đáng sợ và tên đó nói với bạn một câu "Chào em gái ! Chúng ta là song sinh đấy" thì sẽ như thế nào??!
-Lưu Tử Nha.
2 [2. Ơ?Tên này có khuôn mặt giống mình]
"Sao còn chưa về nữa?" Trương Ý Quyên chẳng thể hiểu nổi con bạn của mình nữa , làm bạn với nha cũng gần một năm rồi , thấn lắm đấy , ấy vậy mà nó có bao giờ kể cho cô nghe những chuyện làm nó phiền lòng đâu.
3 [3. Hoán đổi]
Sau nhiều lần thảo luận , hai người bọn họ đã hoán đổi vị trí cho nhau.
"May mà tóc em cũng ngắn , như vậy dễ đội tóc giả. Cầm lấy đống tài liệu này , đây là những người xung quanh anh mà em cần nhớ.
4 [4. Trường học]
Oh shit! Thật con mẹ nó dọa người a~ Cái trường này. . . . hoành tráng quá!
Lưu Tử Nha ngán ngẫm nhìn cái mặt tiền của Trường R. Có biết bao nữ sinh nam sinh bước xuống bằng xe bóng bẩy , ai nấy đều mang mỗi kiểu phong cách khác nhau , sành điệu , cá tính , làm cô nàng hâm mộ không thôi.
5 [5. Gian tình]
"Oa~ Cuối cùng cũng thoát rồi" Lưu Tử Nha nằm ngửa trên giường thành hình chữ 'đại' , thoải mái lăn lộn cười khúc khích.
Cuối cùng cô nàng cũng an toàn trong phòng mà không bị ai làm phiền , cả ngày ở trường đều bị nhìn ngó đầy kì quái , các giáo viên thì cứ lúc lúc lại nhìn chăm chăm vào cô như muốn tìm hiểu cái gì đó , còn cả đám bạn của Hoắc Tử Nam nữa , bọn họ rõ phiền phức.
6 [7. Cái đuôi nhỏ rắc rối]
Lưu Tử Nha đang trong một tình huống rất khó chịu.
Bây giờ cô nàng đang trốn dưới gầm giường trong một căn phòng bênh lạ hoắc , bênh ngoài hành lang bệnh viện vẫn còn vang vảng tiếng gọi của Lượng Gia Ân.
7 [6. Biến cố]
"Mẹ nói gì??? Hôn thê?" Lưu Tử Nha mồm còn ngậm bần chải đánh răng đầy bọt , mặt ngơ ngơ vẫn chưa tỉnh ngủ nhìn bà Hoa đang chọn trang phục cho cô.
8 Hạ cũng đến gần , các kì thi cũng sắp đến. . .
Lưu Tử Nha vẫn đang nằm viện.
Cứ như thời gian nó lượn lờ trôi , thấp thoáng đó thôi mà mới được có ba tuần.
9 "Tử Nha! Chào buổi sáng! Hôm qua đàn anh vừa tỏ tình với bà hả? Sao rồi ? Kể tui nghe đi" Mới sáng sớm mà Trương Ý Quyên đã bừng bừng sức sống , mặt tươi cười nhìn Hoắc Tử Nam.
10 "Hự. . . Khụ khụ" Hoắc Tử Nam khó thở ngồi khụy xuống đất , tại sao hắn lại cảm giác bất an như thế này? Có chuyện gì xảy ra hay sao?
"Tử Nha , Tử Nha! Cậu bị sao vậy? Ơ.