1 Một mẫu truyện khác :Vương Hữu Khánh là con người lạnh lùng và bạo lực. Giống với cha của cậu – ông Vương Thiên Trực , Vương Hữu Khánh cũng đang sống trong cuộc sống của một ông vua , hay nói cách khác , cậu được gọi là “Thái tử điện hạ”.
2 HUỲNH NAMHuỳnh Nam , lớp 11A7 , số thứ tự 23 …Chính nó đã phản bội tôi ! Cái phù hiệu màu xanh với dòng chữ nỗi đỏ-lét đã tố cáo tôi !Tôi đang rất run , thật sự sợ Vương Hữu Khánh sẽ để tận lớp và đánh tôi.
3 11 giờ tối , Huỳnh Nam cố gắng mãi mà vẫn không chợp mắt được dù chỉ 1 tí. Thật sự khó mà diễn tả được cái cảm xúc của cậu lúc này , rất hoang mang , rất mơ hồ khiến cậu vô cùng khó chịu.
4 Trở lại với Huỳnh Nam , cậu ngồi thừ ra trên chiếc ghế bành ngoài phòng khách mà không chút ánh đèn. Cậu không biết mình đã ngủ từ lúc nào kể từ khi đem xấp tài liệu ra nghiên cứu , cậu học mệt quá.
5 Hôm qua là lần gần gũi giữa cậu và anh kể từ 2 tháng trước khi anh xin phép ba len thành phố để khảo sát thị trường , mục tiêu là kiếm 1 cái gì đó để kinh doanh.
6 Vậy cũng đã 2 ngày rồi kể từ khi Huỳnh Nam nhận lời đề nghị , à không , lời uy hiếp , đe dọa quái đảng từ Vương Hữu Khánh làm tâm trạng cậu lúc này không được ổn định , đầu cứ tăng áp giật hỗn loạn lên.
7 Hôm sau , trên dãy hành lang dài đã thấy bóng dáng của Huỳnh Nam và Nhân líu ríu đi về phía căn-tin. Thật nhẹ nhõm khi Huỳnh Nam có thể thản nhiên hét lên 4 tiếng độc lập tự do mà không nhưng nhị gì cả.
8 Nam xách cái cặp đen đi te te một hơi ra khỏi cổng mà không lấy chút luyến tiếc. Rõ ràng hôm nay rất lạ , lạ hơn những ngày khác sau khi chạm mặt Vương Hữu Khánh.
9 Đã 10 giờ tối mà cậu cứ thấy không yên. Cái tật suy nghĩ nhiều đôi khi cũng làm khổ cậu. Hành động của Khánh và lời của Tiến cứ dồn dập vào sâu trong lòng cậu.
10 Đã hai ngày rồi kể từ khi Huỳnh Nam cố ý tránh mặt Vương Hữu Khánh. Cậu thật sự chưa giám nghĩ mọi chuyện lại thành ra như thế này? Từ trước đến giờ tình yêu đồng tính luôn kiêng nễ , lo sợ đủ điều vậy mà tình cảm của Vương Hữu Khánh mang cho cậu lại dễ dàng như thế khiến cậu càng thấy lo.
11 Đi chơi cả buổi , Vương Hữu Khánh mới đưa Huỳnh Nam về nhà , nhưng là nhà của hắn. Mà cái cớ hắn đặt ra rất thuyết phục “đến nhà tôi sẽ đưa cậu tài liệu văn mẫu rất hay giúp cậu thi tốt” , thế là Huỳnh Nam vui vẻ đồng ý.
12 Huỳnh Nam về tới nhà , ngoài trời cũng đã khuya. Cửa nhà không biết ai đã mở , bên trong lại tối om. Hôm nay mẹ cậu lại đi đánh bài vậy thì ai ở nhà cơ chứ? Hay là trộm? Cậu thấy hơi sợ những vẫn quyết định nhẹ nhàng bước vào.
13 Ngày thiHuỳnh Nam ngồi chăm chú vào tờ đề trên bàn. Viết từng dòng , từng dòng chữ thật ngay ngắn mà không quá khó để suy nghĩ. Mấy đứa kế bên thì lại vò đầu bức tóc , chúng cứ nhìn chằm vào cậu như một người ngoài hành tinh.
14 - Kính thưa các thầy cô ! Thưa toàn thể các em học sinh thân mến ! Sau đây thầy sẽ đọc danh sách những học sinh xuất sắc đoạt giải trong cuộc thi học sinh giỏi vừa qua.
15 Vậy là mọi chuyện đã xong. Cuối năm lại được khen thưởng xem như một năm trôi qua thật không uổng. Cậu về lớp , khuôn mặt rạng rỡ vô cùng- Này , trả quà đây ! – Vương Hữu Khánh chạy lại níu vai cậu làm cậu giật cả mình.
16 Vương Hữu Khánh xách tay cậu qua các gian hàng của một trung tâm mua sắm lớn vừa thành lập. Hai bàn tay đan vào nhau đi te te bỏ ngoài cái suy nghĩ của hàng trăm ánh nhìn.
17 Về đến nhà cũng đã quá giờ cơm chiều. Đồng hồ vừa điểm 7 giờ cách đây 4 phút. Huỳnh Nam uể oải chộp lấy chai nước suối trong tủ lạnh rồi uống ừng ực một hơi một.
18 Huỳnh Nam chạy khỏi nhà , tâm trạng rối bời. Con đường lớn ngoài hẻm đột nhiên khiến cậu trở nên lo sợ , cậu thấy mình tội nghiệp quá. Muốn ngồi bẹp xuống đất chụm tay lại mà khóc quá !Phố xá ngoài kia đã lên đèn từ lâu.
19 Vương Hữu Khánh dừng xe trước nhà hắn , vừa dừng lại đã nghe mùi rượu nực nồng từ căn nhà bên cạnh , tiếng hát như ma rên của mấy gã cũng vang lên thật là khiến người ta phát bực.
20
Sáng ra đã thấy Huỳnh Nam vẻ mặt nghiêm trọng đứng ngắm mình trước gương. Chiếc áo thun cổ tròn mà cậu yêu thích bị xé hờ để lộ ra hai vết môi phía bên cổ còn đỏ hửng.