1 Tại Anh quốc trong một biệt thự sang trọng-Bip. . . . Bip, Xong! Mấy bà đang ở đâu?- Bọn tui ở đây nè, làm gì mà lâu vậy Linh, tui đợi mà cổ dài cả thước rùi nè, chân tay rã rời.
2 Nó cũng chẳng lạ gì cảnh này, chắc lại thấy" của ngon vật lạ" không tự chủ mà đi theo chứ gì, nó không mấy lo lắng lắm, Chi biết võ mà!Quay lại với Anh đang đi mua đồ uống:-1 ly cafe đen , sữa dâu và campuchinoÂm vực lạnh thấu xương của cô khiến anh nhân viên không khỏi rùng mình, lấy lại vẻ bình tĩnh, anh nói-Thưa quý khách, cửa hàng chúng tôi còn mỗi một ly cafe đen nhưng đã bị anh kia mua mất rồi, thế nên.
3 Bà cô này. . . không phải người bình thường, chính xác hơn là hồ ly tinh, là cáo chín đuôi trong truyền thuyết. Từ khi cha sinh mẹ đẻ đến giờ, anh chưa từng cảm thấy xấu hổ như bây giờ, chỉ muốn đào một cái hố mà chui xuống đất.
4 -17 giây_Nó nhẩm Két!!!!!!!!!!!!!!!-Hì hì, chào các chị, đợi lâu không?_Ân cười nói-Bọn chị không sao, nhưng vấn đề ở đây là Linh cơ! Như vừa nhớ ra điều gì, Ân xoay qua nhìn Tuyết Linh, Một luồn ám khí tỏa ra xung quanh nó, ôi trời ơi thật là hắc ám, Cậu nhóc bất giác rùng mình nói nhỏ:-C.
5 Gửi toàn thể các anh chị đang theo dõi bộ truyện"Tam đại tiểu thư tinh nghịch"*cúi đầu*. Hôm nay em có chuyện muốn thông báo, lịch đăng chương sẽ như sau:-Trung bình 4 chương/1 tuần-Nếu em siêng và có hứng thú thì mỗi ngày một chương-Còn về độ dài ngắn thì tùy theo cảm hứng và ý tưởng ạ*cười*.
6 Cùng lúc đó, tại biệt thự nhà hắn:-Hai!!!!!!! Em về rồi!!!!!!!!!-Cái giọng này. . . nghe quen quá. . . không lẽ. . . Quả nhiên cánh cửa phòng hắn bật ra với một sức mạnh kinh khủng:-Anh!! Em nhớ anh quá à!!!!!! Trúc ôm chầm lấy hắn-Là mơ thôi, là mơ-Anh à!!! Là thật đấy, bố mẹ bảo em sang đây để rèn giũa lại anh, hai biết đấy, bên Mỹ chán lắm.
7 SÁNG SỚM BẮT ĐẦU MỘT KỶ NGUYÊN MỚIÂn đã dậy từ rất sớm, chỉnh chu lại trang phục, chuẩn bị cho bữa ăn sáng:-Ô em trai, dậy sớm thế? Wao, thơm thật!!! Nó từ trên lầu mò xuống vì ngửi thấy mùi thức ăn-Chị kêu mấy người trên kia dậy đi, xong cả rồi này -Ô key.
8 KÉT!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!Đoán xem là ai đây? Nam chính của chúng ta đã xuất hiện, như thường lệ và đã trở thành quy luật, mở đầu là tiết mục đồng ca la hét của nữ sinh trường tư thục Kousei:-TẬP HỢP!!!!!!!!!!!!!!!!!! HOTBOY CỦA TRƯỜNG TA TỚI RỒI!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!-ANH BẢO, EM Ở ĐÂY!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!-TUẤN!!!!!!!!!!!!!!NHÌN EM NÀY!!!!!!!-ANH MINH, I LOVE YOU!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!Nhật Minh nháy mắt một cái, các girls xỉu đồng loạt.
9 -Mà nè, ba cái tên đó là ai thế? Nó hỏi-Cái tên tóc bạch kim là Dược Thiên Bảo-con trai duy nhất của Dược gia, người thừa kế của dòng họ, bị một cú sốc lớn từ sau khi mẹ mất nên ít nói hẳn, trở thành một con người lạnh lùng và nhẫn tâm.
10 RẦM!!!!!!!!!!!!!!Cánh cửa bật ra với một sức mạnh kinh khủng, là hắn, cậu ta ngang nhiên bước vào lớp, chẳng nhìn bà giáo lấy một lần, tất nhiên ngay cả bọn nó cũng không để ý.
11 -Nào các em lấy giấy ra kiểm tra 15 phútBà cô này đùa sao? Con nhà người ta mới vào học đã cho kiểm tra 15 phút, muốn biết thực lực của bọn nó hả?-Hãy nêu nhận xét của em về nạn bạo lực học đường hiện nay! Bắt đầu tính giờ làm bài!Ô! Hay chưa kìa, nó vẫn ngủ say sưa dường như nếu trời có sập cũng không tỉnh lại, hắn đã tỉnh lại từ lúc nào để làm bài kiểm tra, ai cũng biết trong trường hắn là người có thành tích xuất sắc nhất, cái gì cũng giỏi, để duy trì thành tựu, hắn đành vực lại với cơn buồn ngủ để làm bàiBàn của Phong, 2 đứa cúi gằm mặt.
12 Tiết học kết thúc sớm hơn dự định, nó về nhà mang theo tâm trạng buồn chán:Reng. . . . . . reng. . . . reng -Cô chủ, cô có điện thoại, hình như là của phu nhân ạ!-MẸ?????? MẸ GỌI LÀM GÌ NHỈ?Bắt máy từ quản gia, cô cất giọng ngọt ngào như mía lùi:-Mẹ thân yêu, gọi cho con có chuyện gì thế ?-Mẹ gọi để kiểm chứng xem con còn sống hay đã chết!-Mẫu thân cứ đùa hoài à!-Con nhóc này, ở bên đó chơi vui lắm hay sao mà dạo này không gọi cho bà già này một cuộc hả?????????-Mẹ sai rồi, mẹ còn trẻ thế, sao gọi là bà già được, mà con sang đây để học chứ có chơi đâu?-Cô mà chịu học đàng hoàng tử tế thì trời có mà sập-Mẹ, sao mẹ lại nghĩ con gái mình như thế?-Không được quậy phá nghe chưa?, ở bên đấy cố sống cho tốt.
13 Một buổi sáng như mọi buổi sáng, ánh nắng xuyên qua kẽ lá, chiếu qua tấm kính chịu lực, dường như vẫn không đủ sức để đánh thức 3 con heo đang ngủ say sưa kia:-Ư.
14 Thấm thoát đã mấy ngày trôi qua, tuy đến trường trong hình dáng nam giới, tuy gặp những vấn đề khó khăn, tuy tốn chất xám để nghĩ xem đống thư tình này nên để ở đâu, cuối cùng bọn nó cũng được thảnh thơi một ngày.
15 Ngày thứ 2 ở trường Kousei:-Mai là kiểm tra sát hạch rồi! cậu ôn gì chưa? Bạn cùng bàn với nó-Thiên Bảo hỏi nhỏ, có thể nói rằng, sau cái ngày đi sở thú cùng nó, tâm tình có phần tốt hơn, ít lạnh lùng hơn-Ôn á??? Cần gì-Nghe nói phải qua 8 điểm mới được giữ lại ở cái lớp này! Tuấn từ đâu xen vào
16 -Cậu ăn gì? Nó hỏi-hamburger thịt, Tteokbokki , sushi cá hồi, Bomboloni, Tonkatsu, Chirashi-don, wagyu, Tempura, mì Ramen, Satsuma-age, Te-uchi soba, Sanuki udon, Taimeshi, takoyaki, Kabayaki, Natto, còn gì nữa nhỉ.
17 -He he he he hôn đó!!! Hôn vô điều kiện!!!! Khuôn mặt nó trở nên đen tối lạ thường-H. . . Hôn á??????-Lạ lắm sao?-Cái thứ đó. . . mà cũng chế ra được sao?-Tất nhiên, ta là thiên tài mà ô hô hô hô hô-Ảo tưởng-Dựa theo công dụng của nó ta đặt tên là"mũi tên thần tình yêu" á há há há-Gì mà mũi tên với tình yêu, nhưng mà cậu không thấy nguy hiểm sao?-Hử?-Hiện tại.
18 -Uk! Mai nhé? Minh cười hiền, không biết từ bao giờ cậu ta ăn nói rất nhỏ nhẹ nhất là đối với PhongNam Phong gật đầu lia lịa, đôi mắt ánh lên tia sáng cực kì rung động lòng người nhìn Minh với tất cả lòng biết ơn, nó và Lam Kỳ nở nụ cười man rợ rất chi là nguy hiểmCác tiết học sau trôi qua một cách nhẹ nhàng kèm theo âm mưu đen tối của ai kia.
19 -Của quý khách đây ạ Bà cô bê khay đồ uống lại gần không quên nháy mắt một cái rồi mới rời đi, Minh nãy giờ vẫn tiếc thương cho túi tiền của mình, ngồi thẫn thờ một lúc lâu:-Wao nhìn ngon ghê cơ! Tôi ăn được không? Phong háo hức-T.
20 -Nè nè! Hắn đem con ta đi rồi kìa! Anh nói với khuôn mặt đẫm lệ, cái khăn tay đã ướt từ hồi nào-Mẹ nó à , đừng buồn, chồng sẽ cướp con về! Nó an ủi-Mi là chồng ta hồi nào?-Mi cũng tự nhận là mẹ đấy thôi! Nó đáp lại-Nếu như hắn ta đưa Linh Chi bé bỏng về nhà thì nó sẽ quậy lên à xem-Không sao, không sao, tui đã có cách Nói rồi nó đẩy gọng kính lên, bước lại gần, đúng lúc Minh vừa đưa Phong lên xe (Tới bệnh viện đó mà)-Ôi đây chẳng phải là Nam Phong đó sao? Nó tiến tới với vẻ tự nhiên hết sức có thể-V.
Thể loại: Truyện Teen
Số chương: 80