1 Một cô gái với thân hình nhỏ nhắn đang bước chầm chậm lên những bậc thang, những bậc thang dường như vô tận nối đến Thiên Giới. Vừa đi, tâm trạng vẫn còn bàng hòang và không tin những việc vừa xảy ra.
2 Đắng đo suy xét một hồi, nó mới trả lời: - Dạ thưa, có lẽ là…. – Nó vẫn không nghĩ ra. Ông lão lại phì cười nhìn nó: - Thôi được rồi, chắc cháu vẫn còn đang thắc mắc tại sao lại ở đây và tại sao lại gặp ta đúng không ? - Sao ạ ? – Nó to mắt nhìn ông lão - Cháu đã rời khỏi thể xác phàm tục của cháu và giờ đây cháu là một linh hồn, duyên phận của cháu với loài người đã kết thúc - Ông lão ngưng một lát, lại nói tiếp –Và trong khi chờ đợi duyên phận tiếp theo để đầu thai, những linh hồn sẽ ở đây, như cháu thấy mọi thứ ở đây không khác gì ở dương gian.
3 Nó mím môi nhìn hai vị thiên thần với ánh mắt buồn bã, giờ nó phải làm gì đây ? Nó muốn về nhà, muốn gặp mẹ. . . muốn gặp lại Việt Anh - người nó yêu.
4 Đoàn người đi đến gần nó, cung kính cúi chào. Nó vội nghĩ “ Cao thế làm sao mình “ leo” lên đó đây ?” Chợt nó có cảm giác như bị nhấc bổng lên, phút chốc đã thấy mình đang ngồi trên kiệu.
5 Cách đây 2 ngày. Hạ Kỳ Vy, nữ sinh vừa tốt nghiệp trừơng cấp 3… Hôm nay nó mặc bộ váy đẹp nhất mà Việt Anh tặng nó hôm sinh nhật cách đây một tuần, tuy không gặp được mặt người yêu nhưng nhận được món quà do anh tặng thì chẳng còn gì hạnh phúc bằng.
6 Hiện tại… Sáng hôm sau… Kỳ Vy bật dậy, đêm qua nó vừa mơ thấy ác mộng. Sực nhớ những chuyện xảy ra hôm qua, nó to mắt hoảng hốt. - Hôm qua. . hắn…hắn đã làm gì mình ? – Kỳ Vy giật mình nhớ lại nhưng nhớ không ra.
7 Nói rồi Bích Như đi ra cửa, Kỳ Vy cũng vội đứng dậy đi theo sau Bích Như, cánh cửa mở ra. Phía dưới chân nó bây giờ chỉ tòan mây và mây, thì ra căn phòng của nó đang nằm trên một phần đất lơ lững giữa khoảng không.
8 Kỳ Vy to mắt, hắn không hề rớt xuống đó ! Làm sao hắn có thể An Phong chìa tay ra như muốn nó nắm lấy tay hắn, có chút lúng túng, khẽ rụt rè chìa tay ra và đặt tay lên bàn tay lạnh như băng đó… - Bây giờ, khi là vợ ta nàng đã trở thành một vị thần, không còn là một linh hồn tầm thừơng nữa… Nó to mắt nhìn An Phong “ Mình đã thành một vị thần sao ?”.
9 Hôm qua… Khi hắn hôn nó… Kỳ Vy đẩy An Phong ra khiến hắn xém ngã ra đất, nó lấy tay chùi chùi môi. - Anh. . anh làm gì vậy hả ? – Nó vừa nói vừa lùi lại về góc giừơng và ôm lấy cái chăn.
10 Trong đầu chợt nhớ ra, chắc lúc nó ngã xuống, có thế cây trâm đã giuộc khỏi và rơi xuống “trần gian ?” Nó to mắt và bụm miệng lại “ Trần gian ? Trời đất….
11 Hai tay Kỳ Vy đan xen ôm chặt cây trâm,gương mặt không giấu nổi sự vui mừng: - Ôi! Không tin được…tôi cứ tưởng…- Không chần chừ, quàng tay ôm lấy nàng Băng Châu.
12 “Nhưng tại sao lại có một viên ngọc bên trong hoa ?” Chợt như một sức mạnh không thể chống đỡ, đóa sen như ngày càng lạnh hơn, lạnh như băng, làm bàn tay nó cũng lạnh theo.
13 Nhìn Kỳ Vy và đưa tay gạt những giọt lệ đang ướt đẫm trên đôi má bé nhỏ… - Vậy là không sao rồi…nàng nghĩ ngơi đi, ta đi đây… - Nói rồi An Phong bỏ đi.
14 Bích Như tiếp tục dìu Kỳ Vy đi lên cầu, những màu sắt tuyệt đẹp và khá trong suốt, nó có thể nhìn thấy từng làn mây trắng đang lơ lững bên dưới chân… Đi đến khi trước mắt hình như là một cánh cổng bằng pha lê tuyệt đẹp, Bích Như vội dìu Kỳ Vy đi nhanh qua cánh cổng.
15 Kỳ Vy cắn môi, nuốt nước bọt đi đến, giả vờ như tình cờ gặp hắn, định mở miệng nói thì: - Nàng đến đây làm gì ? - Giọng nói lạnh lùng đó chợt vang lên.
16 Chợt một bàn tay đặt lên vai nó, thoáng ngỡ An Phong, gương mặt hớn hỡ quay sang… - … - Nhưng chợt thất vọng đôi chút – Băng…Châu ! - Nàng ra đây làm gì vậy ? – Băng Châu nhìn Kỳ Vy vẫn với ánh mắt to tròn ngây thơ đó.
17 Hạ Giới - Chuyện gì thế này ? – Việt Anh bước xuống nhà với ánh mắt mở to bất ngờ nhìn bố và mẹ đang ngồi dưới phòng khách, đối diện hai ông bà là một cặp vợ chồng cũng trạc tuổi ông bà, ngồi kế bên là cô con gái của họ.
18 Thiên Giới… Không bao lâu, mặt trời bắt đầu lên cao tiếp tục tỏa sáng khắp Thiên Giới và Hạ Giới dưới kia… Lại một buổi sáng bắt đầu… Vẫn như mọi khi, An Phong vẫn đi dạo trên cây cầu bằng ngọc ở hồ sen.
19 Trong cơn mơ nửa tỉnh nửa mê có lúc cảm giác lòng ngực như bị bóp nghẹn đến ngợp thở, có lúc nhẹ tênh như những đám mây đang trôi bồng bềnh giữa khoảng không… Cảm giác như có tiếng nói luôn văng vẳng bên tai “ Nàng sẽ được trở về Hạ Giới trong vòng 3 ngày tính theo thời gian ở Thiên Giới, một ngày ở Thiên Giới bằng một tháng ở Hạ giới.
20 Màn đêm buông xuống kéo theo những ngôi sao sáng lấp lánh trên bầu trời. Tuyết Ni đang đứng trước cổng nhà Việt Anh trong bộ váy hồng chấm gối. Miệng cười tủm tỉm đang suy nghĩ gì đó.