1 Chốn xưa còn đó, nhưng liệu người cũ có đổi thay. . !?
Hôm nay trời trong nắng nhẹ, trời đẹp đến thế chẳng phải rất phù hợp để dạo phố, mua vài bộ quần áo, uống tách cafe sao? Nghĩ đến đây thì đã thấy sướng run người rồi.
2 Từ ngày gặp lại Khôi Vĩ, mọi chuyện dường như đi theo chiều hướng tiêu cực hơn. Lại nói đến người đàn ông gọi hôm đó, anh ta là Hồng Quân, giám đốc một công ty nhỏ thuộc về công nghệ.
3 Khôi Vĩ nhìn Hồng Quân, gương mặt lạnh tanh khiến người ta chẳng muốn lại gần. Không cần anh lên tiếng thì cô đã nói:
- Tôi đã nói như vậy, anh còn không rõ sao?
- Anh thích em, vì tên này mà em chối bỏ anh sao?
Hồng Quân chỉ vào anh, ánh mắt đầy căm phẫn.
4 Vào trong anh không nói gì đến bản hợp đồng cả, chỉ đi thẳng một mạch vào căn phòng nghỉ ở trong. Phòng làm việc của anh mang đến cho người ta cảm giác căng thẳng, nó thể hiện rõ tính cách của chủ nhân.
5 Con tim nhỏ rung động, Đại Ngọc ngửi được mùi rượu nồng nặc từ anh, dường như anh đã uống rất nhiều. Cả người anh tựa vào cô, miệng lẩm bẩm:
- Anh không có uống nhiều, tuyệt đối không làm gì em đâu.
6 Cô khẽ cựa quậy, cả người đau nhức mệt mỏi. Rồi bỗng một mùi thức ăn thơm lừng khiến cô không chịu nổi mà phải mở mắt.
Chủ nhà còn đang trên giường, vậy ai đang nấu ăn?
Nghĩ đến đây cô liền ngồi bật dậy, cẩn thận từng bước nhẹ nhàng xuống bếp.
7 Cô làm việc đến trưa, trong đầu chỉ toàn công việc nên thoáng chốc đã quên đi chuyện kia. Công việc chất cao như núi, cô không màng đến bữa trưa mà tiếp tục nỗ lực.
8 Anh cảm nhận được cơ thể cô cứng lại, anh nghe bên tai tiếng thở hoảng loạn. Lý Khôi Vĩ ngước lên nhìn, Đại Ngọc nhìn anh, con ngươi đen láy lộ ra tia yếu ớt rồi nhanh chóng vụt mất.
9 Em đau lòng, yêu anh nhiều đến thế lại chẳng đủ can đảm để bước tới cạnh anh. .
Bạch Hạ Băng im lặng, chậm rãi ngồi xuống bàn ăn, đưa mắt quan sát nhìn Đại Ngọc rồi nói:
- Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?
Đại Ngọc quay đầu, tiếp tục xào xào nấu nấu, giọng đều đều có chút buồn bã:
- Mày nói thử xem, liệu tao có đủ can đảm để thích hắn ta nữa không?
Không đợi Hạ Băng trả lời, cô đã nói tiếp:
- Hắn ta lạnh lùng rời đi, bốn năm trời! Bây giờ quay lại bảo thích tao, bộ tình cảm muốn nói thích là thích sao? Thật quá đáng, tên chết tiệt, tao chỉ hận không thể băm hắn ra thành trăm mảnh!!!!
Chẳng hiểu sao từ buồn bã Đại Ngọc đã chuyển thành tức giận, nhìn miếng trứng thơm ngon bị cô bạn hành hạ, Hạ Băng không khỏi thở dài!
Nhìn tâm trạng như vầy, chắc là sẽ không sao, Hạ Băng nghĩ thầm!
- Thế sao? Bốn năm trước ai là người bảo với tao rằng sẽ không vì Lý Khôi Vĩ mà buồn nữa? Ai từng nói sẽ tìm một tên đàn ông thượng phẩm, đẹp trai, giàu có?
Từng chữ thốt ra, Hạ Băng chậm rãi nhếch miệng nhìn thân hình cứng đơ của Đại Ngọc.
10 Anh và em, đến đây đã hết. . Đều chỉ là em quyết định mà thôi.
Đại Ngọc khóc đến thương tâm, nước mắt thấm một khoảng lớn trên áo của Lý Khôi Vĩ, không ngừng sụt sùi.
11 - Đại Ngọc, em là người hiểu rõ hơn ai hết, em hiểu rõ rằng tình cảm chúng ta ra sao! Vậy mà em nỡ nhẫn tâm cự tuyệt anh sao? Chuyện bốn năm trước, anh có thể tìm ra được nhưng anh muốn chính em nói ra, muốn chính em.
12 Hôm nay, Lý Khôi Vĩ đặc biệt dậy sớm, với tinh thần phấn chấn đi mua bữa sáng cho cô gái nhỏ của anh. Và bấy giờ đã diễn ra khung cảnh, tên đẹp trai này đang đứng trước nhà cô với nụ cười chói loá!
- Anh mang bữa sáng cho em, sẵn tiện đưa em đi làm
-.
13 Đại Ngọc ném cái nhìn khinh bỉ cho Lý Khôi Vĩ, con người này thật là!
- Chuyện chúng ta có chỗ nào không tốt? Chẳng lẽ anh thấy em không đủ tốt?
Lý Khôi Vĩ gắp miếng sườn cho cô, nói:
- Khi nào em chuyển về sống với anh, khi ấy mới đủ tốt!
- Nằm mơ!
Đại Ngọc đáp, con người này đúng là được voi đòi tiên.
14 Quán bar, nơi tụ hội đám con nhà giàu, ăn chơi. Những cô gái ăn mặc mát mẻ, khoe được chỗ nào liền khoe. Những công tử nhà giàu nứt vách, đến để tìm thú vui giải sầu, chẳng phải sao? Có cầu ắt có cung! Kẻ bỏ tiền, kẻ bỏ sức, chẳng ai thiệt cả.
15 Cái giường này hôm hay thật êm, nằm rất thích, à cả mùi thơm nhẹ trong không khí nữa, hình như là tinh dầu ai đó đã đốt. Đại Ngọc vừa nhắm mắt vừa nghĩ, kéo cái chăn rồi vươn tay ôm " cái gối " bên cạnh.
16 Đại Ngọc hít một hơi sâu, nói:
- Đang ở đâu?
- Em. . . khụ khụ. . đang ở nhà chị
Cô lập tức cúp máy, cầm lấy túi xách bước đi thật nhanh. Lý Khôi Vĩ mặc kệ Nhã Vi, quan sát biểu hiện của cô.
17 Cô ngưng động tác, nhìn Nhất Sơn. Cậu ta quay lại, mỉm cười quái dị:
- Có việc gì sao bà chị thân yêu?
Cô không trả lời, tiếp tục thái rau. Tiếng dao chạm vào thớt nghe nổi da gà da vịt, Nhất Sơn nhìn bà chị của mình rồi tiếp tục đọc bài báo:
- Vào sáng sớm hôm nay, cánh nhà báo đã chụp được hàng loạt hình ảnh cảnh Nhã Vi bước ra từ khu biệt thự nổi tiếng bậc nhất thành phố, theo nguồn tin cho biết đây là nơi ở của Lý Khôi Vĩ, một trong những tinh anh, CEO trẻ đang rất hot hiện nay.
18 Một giờ sáng
- Anh suy nghĩ lại rồi, anh tin em nhưng không thể tin người đàn ông kia!
Đại Ngọc cáu kỉnh, trừng mắt nhìn Lý Khôi Vĩ. Người đàn ông chết tiệt này, một giờ sáng lại chạy qua nhà cô đòi vào ngủ.
19 Trong kí ức của Đại Ngọc, Anna là cô bé với đôi mắt to tròn, khuôn mặt không gọi là xinh đẹp nhưng lại khiến người ta yêu mến. Giọng hát tựa như sơn ca, cất tiếng trong trẻo, rất ngọt, rất êm tai.
20 Người phụ nữ nào mà chẳng có sự đố kị, ích kỉ? Nhất là đối với người đàn ông của mình, lòng ích kỉ đó tăng lên gấp bội!
Nói cô không ghen thì là nói dối, nhưng cô chẳng thể nhảy cẳng lên, giành giật một tên đàn ông với người khác.