1
Ngọc Trâm là một học sinh bình thường công việc của cô cũng chỉ có ăn và học là chính nhưng mà cô cũng rất lười chỉ thỉnh thoảng mới học còn thời gian chỉ dùng để đọc tiểu thuyết.
2
"Đại phu, tình hình con gái tôi thế nào rồi?" Đại phu vừa bắt mạch xong, Hàn Vân đã quýnh lên hỏi, đứa nhỏ này chỉ bị ngã chút thôi sao lại quên cả người cha là ông nữa.
3
Sau ngày hôm đó cơn lười của Nhược San lại bắt đầu nổi lên, hàng ngày nàng chỉ hết ăn rồi lại ngủ ngay cả đi lại cũng lười, thỉnh thoảng không còn việc gì thì cùng bọn người Tiểu Anh, Tề Thu chơi đá cầu, nhảy dây, câu cá, trong trang.
4
Sáng sớm hôm sau đoàn người Nhược San nhanh chóng khởi hành chẳng bao lâu mà đã về tới kinh thành, nơi đây vẫn sầm uất đông đúc như trước kia nhưng lại khiến San rất hứng thú.
5
"Ch. . . phu thân, người vừa mới tỉnh cứ nằm nghỉ ngơi thêm đi. " Bước chân vào phòng đã thấy Hàn Vân muốn đỡ thân thể già nua ngồi dậy, Nhược San lập tức chạy tới đỡ ông nằm xuống khuôn mặt lo lắng ân cần nói.
6
Đi chẳng bao lâu Nhược San cùng Triệu Dân, Triệu Tấn đến được tửu lâu khá nổi tiếng của Hàn gia tại kinh thành mà lúc này đã nghỉ đóng cửa một thời gian.
7
Lúc này Triệu Dân, Triệu Tấn kịp thời phản ứng vội đi vào nhưng lại thấy chủ tử nhà mình bình tĩnh vẫy tay ý bảo họ đi ra ngoài. Tuy có hơi thắc mắc nhưng hai người cũng không nhiều lời mà nhất loạt quay trở lại phía ngoài thuyền tiếp tục canh gác.
8
Lợi dụng tin đồn đang lan truyền khắp mọi nơi, Nhược San lại tiếp tục cho người tung tin đồn tửu lâu nhà họ Hàn sắp tới khai trương sẽ đổi lại từ bảng hiệu đến phục vụ.
9
Lần này Vĩnh Xuân Lầu khai trương có muốn mang một vài món đồ đặc biệt ra để đấu giá, hi vọng các vị khách quan ủng hộ. " Huyền thiếu cũng không để ý đến nét mặt khiếp sợ của những người khác mà tiếp tục nói, trong con ngươi tràn ngập mưu toan.
10
"Có gì trở về rồi nói, tốt hơn hết không nên gây chuyện ở chốn đông người như vậy. " Một trong số hai người đi cùng nhỏ giọng nhắc nhở kẻ ngu ngốc không biết đang nổi điên vì chuyện gì kia.