21 Em buông bỏ, mong rằng đời này anh hãy hận, chứ đừng yêu. .
Lý Khôi Vĩ đứng yên nhìn Đại Ngọc rời đi, trông bóng dáng cô thật buồn. Đến khi hoàn hồn lại thì chiếc xe đã đi rất xa rồi, anh chỉ nhíu mày rồi cũng rời đi.
22 Em biết trên đời này anh sợ nhất là gì không? Sợ nhất là khi em gánh mọi thứ, một lời cũng không nói ra. Cô bé, thật tâm anh xin lỗi em. . .
- Lý Khôi Vĩ, chúng ta chia tay đi.
23 Căn phòng tĩnh mịch, chỉ có mùi trà thơm nhàn nhạt trong không khí. Lý Khôi Vĩ bắt chéo chân, đưa mắt nhìn người đàn ông đối diện. .
Người đàn ông đó chậm rãi uống trà, mắt tràn ngập ý cười.
24 Em dành ra bốn năm thanh xuân của mình chỉ để quên. . Vĩ, chúng ta là cố chấp, anh hiểu không?
Em nói chia tay vì hết tình cảm rồi, em nói anh đừng cố chấp nữa.
25 Cả đêm đó Lý Khôi Vĩ ôm lấy cô từ phía sau, nhốt trong lòng ngực ấm áp. Anh ngủ say, tiếng thở nhịp nhàng và cả mùi bạc hà trộn lẫn với mùi thuốc lá khiến cô có cảm giác an toàn hơn hẳn.
26 Đại Ngọc xoay người, mơ mơ màng màng mở mắt. Bên cạnh trống trơn, Lý Khôi Vĩ đi rồi sao? Cả người ê ẩm, cô hơi nhăn mặt ngồi dậy đảo mắt nhìn xung quanh không có ai cả.
27 Lý Khôi Vĩ tỉnh giấc bởi tiếng động xung quanh, mở mắt ra điều đầu tiên anh nhìn là khuôn mặt đang ngủ say kia. Người đẹp trước mắt, đôi mắt nhắm nghiền lại, đôi môi hé mở đầy khiêu gợi và cả nhịp thở nhẹ nhàng nữa.
28 Trương Quy Hoàng đặt bàn tại một nhà hàng nổi tiếng ở trung tâm thành phố, Lý Khôi Vĩ mở cửa xe cầm tay Đại Ngọc đỡ cô xuống. Hành động này thu hút sự chú ý không ít người, thứ nhất vì họ là người Châu Á, thứ hai là vì sắc đẹp của Lý Khôi Vĩ, thứ ba là sự ga lăng của anh.
29 Khi mà quay trở lại thì nét mặt Đại Ngọc đã khôi phục lại như không có chuyện gì xảy ra, Bạch Hạ Băng thì vẫn như tảng băng ngàn năm làm cho người ta không nhìn ra được cảm xúc.
30 Thời gian như ngưng lại, Đại Ngọc bóp chặt cây súng trên tay đến cả hít thở cũng quên. Lý Khôi Vĩ ngồi dựa vào tường, một chân co lên chân còn lại duỗi thẳng ra, đôi giày tây đen hàng hiệu bóng loáng trên sàn.
31 Lý Khôi Vĩ được người ta nhắc đến là một người đàn ông thành đạt, luôn lịch sự và đối với phái nữ luôn hành xử đúng mực, anh đem đến cho đối phương một cảm giác dịu dàng khó dứt ra được.
32 Tiếng chuông điện thoại vang lên đánh thức người đang ngủ say trên giường. Đại Ngọc giật mình tỉnh giấc, đập vào mắt là mái tóc đỏ cam rực rỡ. Cô còn đang mơ màng nhìn thì thấy anh nhíu mày khó chịu bởi tiếng chuông, chôn mặt sâu vào cổ cô.
33 Đại Ngọc của anh, không sao đâu em đừng sợ mà. Mệt thì leo lên lưng anh này, anh cõng em đi tiếp được không?
Ngọc về đây, anh thay em gánh hết nửa cuộc đời còn lại.
34 - Bao nuôi anh? Kẻ lắm tiền như Lý thiếu cũng cầu bao nuôi?
Đại Ngọc liếc nhìn, khoé môi nhếch lên đầy khinh bỉ. Lý Khôi Vĩ càng ôm chặt cô, không để ý đến giọng điệu kiếm chuyện của cô ngược lại thích thú đáp:
- Không được sao?
- Ngoan, đừng gây chuyện.
35 Vì vậy tình hình là như thế này ah, Lý tổng cao cao thượng thượng trước giờ vẫn luôn vác khuôn mặt yêu nghiệt lãnh đạm đi khắp nơi không biết bao kẻ phải cúi đầu hạ mình giờ đang rất mặt dày đứng cạnh mèo hoang đang xù lông nha.
36 Đại Ngọc ngồi trong xe, mắt hướng ra phía ngoài nhìn từng hàng cây vụt qua phủ một lớp tuyết trắng. Bạn Bạch Hạ Băng nhà ta rất nhanh đã đuổi theo kịp và chịu trách nhiệm làm tài xế, mặc kệ anh chồng mặt u ám bị bỏ lại chạy theo cô bạn thân.
37 Vì lý do gì, thế đếch nào mà Trần Đại Ngọc lại phải di cư sang nhà của bạn "quả cam"?
Tình huống 1: Đại Ngọc xách hai vali đồ to đùng đứng trước nhà ba mẹ
- Mẹ, sao ổ khoá lại thay rồi?
- À ba con thấy ổ khoá cũ không an toàn nên thay mới rồi, mẹ quên mất không đưa chìa khoá mới cho con.
38 Hoà hợp, tình cảm lãng mạn đến đâu thì giữa hai người này vẫn có bất hoà nha. Chẳng hạn như là vào đêm đầu tiên cả hai chung nhà, sau khi ăn cơm tối, cùng xem TV cho đến tận tối thì Đại Ngọc bắt đầu buồn ngủ nên muốn về phòng.
39 Lý Khôi Vĩ dần thức giấc, đôi mắt phượng run nhẹ vài lần rồi mới hé mở ra. Một khuôn mặt xinh đẹp đang ngủ say hiện ngay trước mắt, anh bất giác mỉm cười.
40 Đại Ngọc đảo mắt nhìn ra bên ngoài cửa sổ, con ngươi đen láy di chuyển nhìn thẳng về phía đối diện. Anh đang nhìn cô, đang nhìn cô, đang nhìn. . .
- Mặt em có dính gì sao?
Cô khẽ nhíu mày đưa tay sờ lên mặt, Lý Khôi Vĩ nói:
- Từ nay không được nhịn ăn giảm cân nữa.