1 Mộ Tiểu Tiểu kéo lấy một cái hành lý lớn, đứng trước cửa, trên cửa là mật mã khóa vân tay công nghệ cao, nàng cũng không nghĩ nhiều, liền đưa tay tới, nguyên lai tưởng rằng sẽ nghe được 'Tích' một tiếng, cánh cửa mở ra.
2 "Thiếu Kiệt. . . " Nàng nũng nịu lẩm bẩm, thanh âm này có thể làm tan chảy bất kỳ trái tim người đàn ông nào.
Chỉ bất quá, lại không bao gồm Doãn Thiếu Kiệt.
3 "Cám ơn!" Mộ Tiểu Tiểu sốt ruột muốn đi tìm Doãn Thiếu Kiệt, cho nên nói câu này xong liền muốn xuống xe.
Lái xe lập tức hô hào nàng, "Ai ai! Ngươi còn chưa đưa tiền cho ta đâu?"
Mộ Tiểu Tiểu sửng sốt một chút, mới nhớ tới chuyện này, hỏi: "Bao nhiêu tiền?"
Sau đó lật tìm bên trong túi xách của mình, thế nhưng lúc ấy mới phát hiện, mình vừa trở về, trên thân mang đều là Mĩ kim (Dollar-Tiền Mĩ), đều không có nhân dân tệ (tiền Trung).
4 Lái xe hừ một tiếng nói: "Sờ một chút liền là 48 đồng tiền, đây thực tiện nghi cho ngươi. "
Mộ Tiểu Tiểu trừng hắn: "Bốn mươi tám đồng? Vậy ngươi liền đi chết đi!"
Nói xong, cửa xe vốn đã được mở ra sẵn, nàng liền trực tiếp xuống xe, mặc kệ tiếng kêu la của lái xe ở phía sau, thân thể nhỏ nhắn xinh xắn lập tức vọt vào trong quán bar.
5 Hàn Vận Nhi không vui nói: "Ngươi thân phận gì a? Dám dùng kiểu này nói chuyện với ta!"
Lúc đầu trong nội tâm nàng liền rất khó chịu, Doãn Thiếu Kiệt chỉ kết giao với nàng một tuần lễ, liền chia tay nàng, ngay cả nguyên nhân chia tay cũng rất qua loa, ngược lại không đến mấy ngày, liền có tin đồn rằng hắn có bạn gái mới, nghe nói dáng dấp còn vô cùng xinh đẹp.
6 Doãn Thiếu Kiệt mặc nàng đánh, dáng vẻ hoàn toàn là nuông chiều.
Một màn này càng làm cho người bên cạnh mở rộng tầm mắt, không dám tin nhìn xem hai người bọn họ tương tác, đều cho là mắt mình nhìn lầm.
7 Mộ Tiểu Tiểu liếc nhìn Doãn Thiếu Kiệt một chút, giọng điệu còn có chút bất mãn nói: "Chính ngươi nhìn lấy rồi xử lý đi!"
Nàng bị người ta khi dễ, nếu như một chút việc hắn đều không làm, vậy thì hắn được lắm.
8 Bọn hắn cùng nhau lớn lên từ nhỏ, nhà của hắn trên cơ bản được nàng xem như là nhà thứ hai, tùy tiện ra vào.
Lúc nào nàng đến nhà hắn, còn cần tìm hắn mở cửa?
Từ từ đã, không đúng.
9 Doãn Thiếu Kiệt thu hồi ánh mắt, nhìn về phía lái xe hỏi: "Bao nhiêu tiền?"
Lái xe còn tưởng rằng không lấy được tiền, nghe thấy câu nói này, lập tức vui vẻ nói: "480 đồng tiền!"
"Không phải 48 sao?! Ngươi ——" Mộ Tiểu Tiểu tức giận đến nỗi muốn mắng người, nhưng bị Doãn Thiếu Kiệt cản lại.
10 Uy, Tiểu Tiểu, đến nhà rồi, ngươi mau tỉnh dậy, đừng nghĩ là ta không biết ngươi là đang giả vờ, muốn ta cõng ngươi đi lên. Ngươi nằm mơ!" Hắn một mặt nhìn vào ánh mắt của nàng mà biết quỷ kế khôn khéo ấy, đưa tay đẩy cánh tay của nàng xuống.
11 "Trên người của ta đều là mồ hôi. . . Nhớp nhúa thật là khó chịu. . . Ta nhất định phải đi tắm rửa. . . " Mộ Tiểu Tiểu bĩu môi lầm bầm, không kiên nhẫn vung tay của hắn ra, dáng người cô vốn nhỏ nhắn, vì vậy liền có ý định muốn từ dưới cánh tay của hắn mà chui qua.
12 Mộ Tiểu Tiểu giật mình nhớ ra, mỉm cười vỗ đầu của mình:"Ôi, tất cả do ta đều quên! Hành lý của ta đặt ở lầu một chỗ bảo an, ta bây giờ sẽ xuống dưới mang lên.