1 Ở một nơi khá vắng vẻ và yên tĩnh,có một căn biệt thự được bao phủ một màu đen u ám. Không ai có thể thấy được gương mặt của vị chủ nhân trong căn biệt thự.
2 5 năm sau:Từ một cô gái 12 tuổi bây giờ đã trở thành một nữ cảnh sát chuyên nghiệp đầy bí ẩn. Mục đích của cô 1 phần là nối nghiệp ba mẹ, chính xác hơn là tìm kẻ hại chết cha mẹ mình trong vụ tai nạn 5 năm trước.
3 Mặt trời nhô lên cao, ánh nắng dìu dịu chiếu sáng qua khe cửa làm cô tỉnh giấc. Khuôn mặt xinh đẹp của cô nay đã được tô lên bởi ánh sáng của mặt trời trông cô bây giờ như là một thiên thần.
4 - Ai làm?-giọng nói này một lần nữa vang lên. Nhiệt độ bây giờ giảm xuống một cách bất ngờ. -À. . . . . Tôi. . . . Là. . . . tôi. . . . làm!!!-hắn ta đã thực sự dùng hết can đảm của mình hướng đôi mắt đó về người con gái trước mặt nói một cách lưu lót nhất có thể rồi.
5 *tại CIA *Một cô gái với khuôn mặt vô cùng xinh đẹp sau lớp mặt nạ bằng kim cương mái tóc màu đỏ mượt mà dài ngang lưng đang tiến về cánh cửa phía trước:- Chào!! giọng nói nhẹ nhàng có phần hơi kính cẩn.
6 - Ai? thưa quản gia ông chủ dặn không được phép cho người lạ vào biệt thự này mong ba thông cảm cho chúng tôi!Ánh mắt quản gia nhìn chằm chằm vào tên vệ sĩ trước mắt như muốn ăn tươi nuốt sống hắn- Đây là cháu ta, ngươi có tin ta nói với lão gia cho 2 người nghỉ việc không?- giọng nói bà đầy thách thức.
7 Một cô gái mái tóc đỏ đang cặm cuội lau sàn. Trong đầu,bộ não đang hoạt động hết công suất,nó đang ghi nhớ lại tất cả những gì trong biệt thự,đang phân tích những thứ mình cần tìm o' đâu thì bỗng có một tiếng nói làm cắt ngang dòng suy nghĩ của cô.
8 Ánh nắng chịu nhé soi sáng một góc hành lang nó đã đánh thức một cô gái với khuôn mặt vô cùng xinh đẹp đôi mắt màu xanh trong veo mở to đối diện với ánh nắng lúc này cô ấy như một thiên sứ.
9 Biệt thự Phạm Gia:1 giờ sáng… Một thân hình nhỏ nhắn bước trên dãy hành lang trong đêm tối. Bước chân loạn choạn,đầu óc quay cuồng,cơn đau đầu lại bị tái phát.
10 Chương 10:6 giờ sáng Khu 1:‘’Chị Mai này. nghe nói hình như hôm nay ông chủ về đấy”-tiếng cô gái giúp việc Thùy Trâm vang lên-Ừ vậy hả-“Mà hình như có dẫm một người còn trai về nữa đấy.
11 Chương 11: Khánh Nam từ trong phòng cha về,đôi chân từ tốn chậm rãi,tai đeo phone,khuôn mặt vẫn lạnh tanh,vô hồn như ngày nào. Đôi chân bỗng dừng lại,đôi mắt xanh lá cây từ từ đưa xuống….
12 Chương 12: 5 năm trước:‘’Khánh Nam là mẹ đây”“Khánh Nam, mẹ là mẹ của con đây”“Khánh Nam,tỉnh dậy đi con”“Tỉnh dậy nghe mẹ nói xin lỗi con đi mà”“Dậy đi,con dậy ngay.
13 Chương 13: Trên một hành lang dài hẻo lánh,có một cô gái với mái tóc đỏ dài,đôi mắt xanh nước biển cùng với khuôn mặt vô hồn nhìn phía trước. Trên tay bưng khay dồ ăn, đôi chân trần ấy khẽ bước vào phòng….
14 Chương 14:Cánh cửa phòng mang số 304 chợt mở ra,một người con gái có một mái tóc đen dài và mượt, đôi mắt màu vàng nhạt, khuôn mặt đang cố tỏ ra vẻ hiền dịu trong một bộ váy màu đen ngắn.
15 Chương 15:“Khánh Nam…. . Hãy tỉnh dậy…. . Hãy bảo vệ người con gái đó…. . hãy ở bên cạnh người con gái đó…. . người mà con yêu…. . nhanh lên…. nếu không con sẽ….
16 Chương 16: Phòng 302Một cô gái với mái tóc đỏ dài che gần hết khuôn mặt trong bộ đồ giúp việc, đôi mắt khẽ động đậy rồi từ từ mở ra. Căn phòng được bao phủ một màu trắng buốt,lạ!Rất lạ!Đây là đâu.
17 Chương 17:-Cứu…. cứu tôi…sợ…sợ lắm…Khánh…Nam!!Đôi mắt cậu từ từ ngước lên,một con vật khủng khiếp đang trườn tới. . . …. tới phía hai người…. . . đang ngồi đó….
18 Chương 18:Đôi chân Băng nhẹ nhàng từ từ bước đi trên nền sàn lạnh. Đôi mắt xanh nước biển vô hồn nhưng có gì đó thoáng buồn ẩn chứa bên trong đôi mắt.
19 Chương 19:Tại phòng ông Khánh Huy:Sau khi xem xong đoạn video vừa gửi từ phòng giám sát ông ta nhếch môi nói:- Thì ra đây là mục đích của cô. . . . haha.
20 Chương 20:Nếu như cậu biết anh không phải là anh ruột của cậu thì sao đây? Và nếu như cậu biết mẹ cậu đã chết và người đã giết là cha cậu thì sao đây?.