141 Editor: May
Bàn tay người đàn ông lạnh như băng, hướng về phía trước dọc theo vòng eo, di chuyển lên phía sau lưng của cô, nụ hôn hơi ướt át cũng không buông tha.
142 Editor: May
Mới vừa vừa nói ra miệng, Thịnh Vị Ương suýt cắn lưỡi tự sát.
Thịnh Vị Ương, mày là ăn nhiều nước miếng của người đàn ông này, đầu đã biến thành đậu hũ sao!
Buổi sáng tốt lành cái quỷ!
Thịnh Vị Ương yên lặng ghét bỏ chỉ số thông minh của mình, đây không phải rõ ràng nói cho anh biết, vừa rồi cô là đang giả bộ ngủ ư!
Hoàng Phủ Bạc Ái cũng không dự đoán được Thịnh Vị Ương sẽ đột nhiên nói ra một câu như vậy, mày kiếm khẽ nhướng, nhịn không được cười,
“Thịnh Vị Ương, kỹ thuật diễn của cô thiệt tình rất tệ.
143 Editor: May
Thịnh Vị Ương cắn chặt răng, gắt gao chống đỡ ngực anh, đầu đột nhiên lệch về một bên, hung hăng cắn một ngụm ở trên vai anh.
Một hình dáng dấu răng rõ ràng --
Đau đớn bất chợt, làm Hoàng Phủ Bạc Ái dừng lại động tác, mắt đen rối loạn lại ngưng tụ lên, oán hận trừng mắt nhìn cô, ý tứ rõ ràng,
“Cô cắn lão tử làm gì!”
……
Tim Thịnh Vị Ương đập nhanh một chút.
144 Editor: May
Hoàng Phủ Bạc Ái hung hăng trừng mắt, nâng chân lên muốn dùng một chân đá cô xuống giường.
Thịnh Vị Ương thấy tình huống không đúng, túm chăn tơ tằm cuốn một cái, một đống lăn “soạt soạt” đến bên cạnh giường, lưu lại mỗ nam lỏa thể trực tiếp nằm ở trên giường.
145 Editor: May
Thịnh Vị Ương cho rằng anh lại muốn mắng cô đáng đời, không nghĩ tới Hoàng Phủ Bạc Ái ném mắt lạnh, sau đó xuống giường, ở trước mặt cô, nghênh ngang đi đến trước tủ quần áo, trần truồng lỏa thể bắt đầu mặc quần áo.
146 Editor: May
Thượng đế lão nhân, lúc ngài tạo người nhất định đã lười biếng ngủ gà ngủ gật có phải không? Không thì sao ngài lại thiên vị như vậy chứ!
Ánh mắt Thịnh Vị Ương chợt lóe, còn chưa kịp thu hồi, đã bị người đàn ông đột nhiên xoay người phát hiện.
147 Editor: May
Chờ Hoàng Phủ Bạc Ái lấy lại tinh thần, Thịnh Vị Ương đã khóa cứng cửa từ trong phòng tắm, người đàn ông gắt gao nhíu chặt mi tâm, đường gân xanh “Thình thịch” trực tiếp nhảy lên.
148 Editor: May
Hoàng Phủ Bạc Ái còn chưa đi ra từ chấn động mà một từ “Kéo ba ba” mang lại cho anh, nghe thấy trong phòng tắm truyền ra “tiếng đánh rắm”.
149 Editor: May
Sửa sang lại quần áo, trong miệng Thịnh Vị Ương còn vừa lắc đầu lầm bầm lầu bầu,
“Thịnh Vị Ương, mày chính là quá thiện lương, dù sao cũng không phải là mày, có cái gì……”
Thịnh Vị Ương đang muốn đóng tủ quần áo lại, lại không cẩn thận đẩy cửa tủ quần áo bên cạnh ra.
150 Editor: May
Thậm chí, trung gian còn không có tấm ván gỗ ngăn cách, cũng chỉ là dùng hoạt động kéo cửa làm giới hạn, tất cả quần áo tủ bên cạnh đều là áo sơ mi tây trang của đàn ông.