1 Ngày 25 tháng 6, bầu trời đầy nắng, Lâm Mộc Mộc mang theo kỳ vọng tha thiết của mẫu hậu đại nhân đi ra cửa. Ở ngã tư đường đầu tiên rẽ phải, ở ngã tư đường thứ hai rẽ trái, ngã tư đường thứ ba.
2 Nước miếng bên khóe miệng đang tí tách tuôn rơi, bỗng đâu đó vang lên tiếng chuông điện thoại xa lạ, Trầm Ngang bắt máy, nói: “Ừ, được, tôi sẽ đến ngay.
3 Trơ mắt nhìn mặt Trầm Ngang dần dần phóng đại, Mộc Mộc đỏ mặt, tựa như quả cà chua chín vừa đưa ra thị trường. Cho dù là ông chú thì vẫn là một người đàn ông bình thường.
4 Sau khi đọc xong tin nhắn này Mộc Mộc liền nghe thấy phía sau vang lên tiếng còi ô tô. Cứng ngắc quay đầu, cô nhìn thấy một chiếc xe tương tự màu xám bạc -- rửa sạch thiếu chút nữa nhận không ra.
5 “Chỉ đùa một chút thôi mà. ” Trầm Ngang trấn an xoa đầu cô. Mái tóc mượt mà mềm mại, chạm vào cảm giác rất tốt. Mộc Mộc đặt bát sushi xuống, nhíu mày nói: “Trầm tiên sinh, anh hay nói giỡn như vậy sẽ khiến tôi bối rối.
6 Mộc Mộc tuy dám cãi lời mẹ nhưng không dám chống lại mệnh mệnh của bà. Một bữa cơm này cô thấy Trầm Ngang chỉ cần nói hai ba câu đã khiến cho cha mẹ cô hài lòng đến cực điểm, còn cô lại sợ mẫu hậu đại nhân lấy dao chém mình nên cô không dám vạch trần bộ mặt thật của anh ta.
7 Lúc này đầu bếp Teppanyaki đang ở trước mặt họ nướng cá tầm tuyết, tôm sốt rượu brandy, sườn cừu Pháp, sò hấp tỏi. . . . . . Tiếng dầu nóng xèo xèo, khói bếp bay lượn lờ.
8 Khẩu vị này, không hề nhỏ tẹo nào. Mộc Mộc cách cánh cửa cũng cảm thấy huyết mạch sôi trào, mặt đỏ tim nhanh. Tục ngữ nói “Gừng càng già càng cay”, người cháu đã như thế thì khẳng định người chú càng nặng hơn.
9 Với sự trợ giúp của nhân viên cửa hàng, Mộc Mộc cuối cùng cũng chọn được một bộ trang phục màu đen gấp nếp. Da cô vốn trắng, dáng người lại mảnh khảnh, mặc bộ này lên người bỗng toát lên vẻ trong sáng tươi trẻ khiến hai mắt Trầm Ngang lập tức sáng ngời.
10 “Không phải cái kia đến, tôi chỉ muốn tìm anh tâm sự, nói chuyện phiếm thôi. ” Sợ Trầm Ngang sẽ thật sự dẫn mình đi mua băng vệ sinh, Mộc Mộc vội vàng giải thích.
11 Mộc Mộc chạy trối chết. Cô chạy thẳng về nhà, vào phòng, chôn đầu vào gối, mặc kệ ba mẹ ở bên ngoài gõ cửa hỏi thế nào cũng không trả lời. Câu nói kia của Trầm Ngang khiến cô vô cùng xúc động -- không có thử qua, em làm sao biết được giữa chúng ta là không thể?Rất quen thuộc, vài năm trước cô cũng từng nói câu này với một cậu bé.
12 Mộc Mộc dùng đầu ngón chân cũng đoán được lần này cô là bị mẫu hậu đại nhân cùng với Trầm Ngang liên thủ lừa mình. Gọi điện về chất vấn lại bị mẫu hậu bác bỏ không thương tiếc: “Mẹ có lừa con sao, Tiểu Trầm vốn là người quen.
13 Thở sâu, Mộc Mộc nói: “Giám đốc Trầm, ý của tôi là, dù sao tôi ngồi ở đây cũng không giúp anh được gì, còn quấy rầy anh làm việc, không bằng để tôi đi về thì tốt hơn.
14 Có lẽ vì đó là lần đầu tiên trong cuộc đời cô yêu một người khác phái, có lẽ tình cảm đó đã để lại sự tiếc nuối vô tận, cho nên mới khó quên. Nhưng cho dù thế nào, Mộc Mộc nghĩ, cô phải quên đi.
15 Mấy ông chú cửu biệt gặp lại, uống rượu thả ga, không đến một giờ sau tất cả đều biến thành ma men. *cửu biệt : xa cách lâu ngàyRượu vào lời ra, Mộc Mộc đang bận nướng nấm kim châm, bỗng nhiên nghe thấy ông chú Bính buột miệng: “Ngang Tử, bây giờ cậu đã có bạn gái chắc rất sung sướng nhỉ.
16 Lau đi mồ hôi trên trán, Mộc Mộc nhẹ giọng nói với Trầm Ngang đang say ngủ trên giường: “Chú Trầm, tôi thật không ngờ quá khứ của anh lại đau khổ như vậy.
17 Ăn sáng xong, Mộc Mộc ngồi trên xe Trầm Ngang đến công ty đi làm. Vốn dĩ cô còn âm thầm cảm thấy may mắn vì tối qua ba cô đi du lịch nước ngoài, mẹ cô chơi mạt chược suốt đêm không về nên không ai biết cô ra ngoài cả đêm, nhưng khi cùng Trầm Ngang bước vào công ty, cô liền phát hiện ánh mắt mọi người nhìn cô không giống bình thường.
18 “Đó là tình cảm của anh, làm sao tôi biết nên làm thế nào bây giờ. ” Mộc Mộc chẳng có năng khiếu gì, nhưng khả năng giả ngu thì thuộc hạng nhất. “Tuy rằng anh thích em là chuyện của anh, nhưng để xảy ra chuyện tối qua thì em cũng phải chịu trách nhiệm chứ.
19 “Vậy. . . . . . ” An Lương cười khúc khích, hạ giọng hỏi: “Mày và người thầy tốt, bạn hiền, bạn trai tốt đó đã tiến tới bước nào rồi?”Quả nhiên, Mộc Mộc lại biến thành quả cà chua chín.
20 Rất hợp ý Mộc Mộc không chỉ là tiểu jj của chú Trầm mà còn có con người của chú Trầm. Chín chắn trững chạc, biết người biết ta, hài hước lịch sự, tài giỏi cuốn hút, nói tóm lại, Mộc Mộc càng nhìn càng thích.
Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 195