1 Chap khai trương nè : - Mẹ ơi! Con đỗ cấp 3 rồi! Nó - Thiên Hương hớn hở bước vào nhà, khuôn mặt vẫn còn đọng lại những giọt mồ hôi. Bây giờ, nó đang rất vui khi nhận được tin mình đỗ vào trường Ikame - một ngôi trường nổi tiếng là dạy tốt, học tốt.
2 ------------------------------------------ Quay lại với nó. Vừa bước đến trường, reng. . . chuông báo vào lớp vang lên. Nó muộn học. Nó vội vã chạy qua cánh cổng trường đang từ từ đóng.
3 12h đêm. Đang say giấc nồng, bỗng tiếng xe máy Brừm. . . Brừm. . . Brừm. . . nghe rất quen thuộc. Tiểu Hương tỉnh dậy, hai tay dụi dụi mắt, trong lòng bực tức vì có kẻ phá giấc ngủ của mình.
4 Hôm nay, Tiểu Hương dậy rất sớm, chạy bộ, làm vệ sinh cá nhân rồi nhảy chân sáo đến trường không lo bị muộn. Nhưng cô bé đâu ngờ rằng sẽ có chuyện sẽ xảy ra với mình.
5 Thiên Ân ôm chầm lấy Tiểu Hương vỗ về. Cô bé không khác gì một cốc thủy tinh dễ vỡ cần được bảo vệ, chăm sóc. Cậu nhóc không ngờ cô bé cũng đáng thương không kém gì mình.
6 - Tại sao không cho tôi uống nước hả? - Đâu có! Tại số cô đen đủi thôi. Hắn nói cũng đúng mà! Ai gần mình cũng gặp bất hạnh. Mặt tôi ỉu xìu như bánh bao thiu, buồn dài cả mặt.
7 - Các em ngồi xuống. Hôm lớp không vắng ai chứ. - Vâng ạ. Đồng thanh. Cô giáo khẽ gật đầu. - Ngày hôm sau, chúng ta sẽ có bài kiểm tra Vật Lý một tiết.
8 Sáng ngày hôm sau. Tôi tỉnh dậy bò ra khỏi giường. Tuy hôm nay được nghỉ nhưng tôi lại chẳng muốn ngủ nướng. Tôi quyết định sẽ thay đổi mình và hôm nay tôi sẽ thực hiện.
9 Cậu nhóc nuốt ực một cái, nhìn chằm chằm vào bát mì khói nghi ngút kia, nghi ngờ: - Là cô nấu hay sao? - Không tin thì đừng ăn. Cô bé toan bỏ đi, bê luôn cả bát canh nhưng bị Hải Đăng giữ lại.
10 Reng… reng… Tiếng chuông báo hiệu một tiết học mới lại bắt đầu. Tôi chia tay kin rồi nhanh chóng về lớp. Trong lòng tôi đang len lỏi một niềm vui, một niềm hạnh phúc và một sự ấm á plan tỏa khắp cơ thể.
11 Tan học, tôi dải bước ra lán xe, đạp cấp tốc về nhà. Nhưng cảnh đẹp bên đường cứ cuốn hút tôi khiến tôi phải chạy xe chậm lại để thả hồn vào nơi đó. Gió thổi, vờn tóc tôi một cách thích thú.
12 Tôi hất bay Tiểu Ngọc vào trong nhà nhỏ rồi bỏ về nhà luôn, chả thèm nói chuyện. Cho chết! Cất xe vào nhà, tôi phi thẳng vào nhà, hình như mẹ tôi đang cơm thì phải.
13 Vấn đề khó giải quyết nhất bây giờ là chỗ ở. Kin không đồng ý cho tôi ở đây. Dù tôi đã năn nỉ + khóc lóc cầu xin nhưng vẫn chẳng thế thay đổi được gì.
14 Thời gian trôi qua không ngừng. Đã là buổi sáng. Những tia nắng ban mai len qua khe cửa sổ, rọi lên mặt. Tôi vươn vai tỉnh dậy, miệng vẫn còn ngáp dài ngáp ngắn.
15 Ngồi trong lớp, nhớ lại khuôn mặt ngây ra như phỗng của "chị" Liên, tôi bật cười ha hả. Đúng là cái loại con gái lẳng lơ. Hứ. Cô ta cứ tưởng có gia thế thì được chắc nhưng xin lỗi cuộc đời nha, ta đây không sợ gia thế không sợ quyền lực chỉ sợ mỗi mẹ thôi.
16 - Hỏi? Chuyện hôm qua? Có gì xảy ra hả, Tiểu Hương? (Triết Vũ tò mò) Tôi lắc đầu lia lịa, chối phắt. - Có gì đâu. Anh ta nói chơi thôi mà. Rồi tôi thì thầm vào tai Thiên Ân.
17 Tôi gật gù, nhưng tay lại ngắn quá không thế với tới thức ăn. Hức hức. Làm sao đây? Chẳng nhẽ bảo không gắp được thức ăn chắc. Hay là không đói nữa? Triết Vũ vẫn cứ lặng yên ăn, thành thạo dùng dĩa cắt thức ăn, cách ăn cũng rất cao quí, thanh nhã.
18 - Chẳng lẽ cô quên chưa uống thuốc? À, chắc tôi nghe nhầm. Người vừa quát tôi không thể là cô được. Thường thì cô chẳng bao giờ dám cãi lại tôi. Hóa ra là tưởng tượng.
19 - Hương, vào ăn hoa quả với mẹ. Tiếng nói cất lên khiến tôi sực tỉnh. - Dạ thôi ạ. Con xin phép vào phòng trước. Chưa kịp để mẹ nói gì, tôi đã ở trong phòng, đóng cửa cái “rầm”.
20 Ngày hôm sau. Chíp…. chíp… Tiếng chim hót líu lo đánh thức tôi dậy. Ngáp một cái rõ to, tôi uể oải xuống giường tiến thẳng về phía phòng tắm. Ôi trời, nhìn mắt tôi không khác gì con gấu trúc, đầu tóc bù xù như tổ quạ, hai mắt díp lại, quần áo nhăn nhúm vô độ.