41 Ai ngờ tiếng cưỡi khẽ này lại bị Trầm Ngang nghe được: “Mộc Mộc, em cười cái gì thế?”Một câu này thành công chuyển ánh mắt mọi người quay sang nhìn Mộc Mộc.
42 “Tôi xin lỗi. ” Mộc Mộc dường như chỉ có thể nói những lời này. Trước đó tuy rằng Trầm Ngang lừa gạt cô, nhưng bởi vì cô vẫn còn cảm tình với anh, đối với việc anh liên tục theo đuổi cô cũng không phản đối quá mức quyết liệt, có lẽ điều này đã khiến cho Trầm Ngang có một tia hy vọng.
43 Mộc Mộc thậm chí hoài nghi rằng liệu cô có phải quá tự tin rồi hay không, có lẽ Trầm Ngang vốn không hề có tâm tư kia. Sau khi lo lắng, tinh thần dần thả lỏng, cho nên lúc làm việc xong cô đã đồng ý đi thang máy với Trầm Ngang -- thời gian quá muộn, cả công ty tối đen như mực, không chừng còn có ma hay quỷ từ lỗ hổng nào đó chui ra.
44 Tựa như có một dòng máu phút chốc từ chân xông lên não, Mộc Mộc cảm giác toàn bộ cơ thể mình một nửa màu đỏ, một nửa tái nhợt. Tuy cô và Trầm Ngang quả thật không làm gì, hơn nữa Lục Ngộ quả thật cũng không phát hiện ra gì cả, nhưng cô vẫn có phản ứng mạnh như vậy, e chừng đây là có tật giật mình trong truyền thuyết.
45 Sau khi ra khỏi phòng Tần Hồng Nhan, Mộc Mộc đi vào văn phòng Trầm Ngang, vốn cô định hỏi anh chi tiết về chuyện đấu tranh trong công ty nhưng kết quả lại phát hiện cửa hờ khép hờ.
46 Mộc Mộc kiên trì vượt qua tất cả mà không hề té xỉu, bỗng thấy hệ thần kinh của mình so với sắt thép còn vững chắc hơn. Chuyển gần hết đồ, mẹ Mộc Mộc dường như còn ngại tình cảnh chưa đủ loạn, nói: “Mọi người đã bận rộn cả buổi sáng rồi, bây giờ đến lượt bác làm chủ, cùng về nhà bác ăn bữa cơm đi.
47 “A!!!!!!!!!!!!!!!!!” Mộc Mộc không rõ đây là mộng xuân hay ác mộng tỉnh dậy, toàn thân đều là mồ hôi lạnh. Người ta thường nói giấc mơ là tiềm thức của con người, thế có nghĩa là, trong tiềm thức của cô, cô không muốn lăn giường với bạn trai hiện tại Lục Ngộ mà lại là bạn trai cũ Trầm Ngang ư?!Chẳng lẽ bản chất của cô thật sự là người phụ nữ dâm đãng một chân đứng nhiều thuyền sao?Bị ý nghĩ này đè nặng, buổi sáng khi Mộc Mộc bước vào văn phòng Trầm Ngang cũng không nói nhiều, trực tiếp gửi đơn xin từ chức, thừa dịp Trầm Ngang chưa mở miệng giải thích: “Bởi vì lý do cá nhân, tôi phải đi.
48 Mộc Mộc không thể chịu nổi, vội vàng cầm lấy ly bạc hà nhấm nháp. Sau khi những nàng công chúa này ngồi xuống liền nhõng nhẽo nói chuyện, mùi nước hoa lan tỏa, toàn bộ ghế ngồi rơi vào tình trạng rượu thịt tràn lan.
49 Mộc Mộc trợn mắt há mồm nhìn Phó Dịch Phong ngã lăn ra đất, trong đầu lập tức xoay chuyển vài ý nghĩ. Ý nghĩ đầu tiên là: chú Trầm thật đẹp trai. Ý nghĩ thứ hai là: chú Trầm thật mụ nội nó đẹp trai.
50 Đêm đó sau khi Lục Ngộ về, Mộc Mộc nằm cả đêm không ngủ, luôn tự hỏi làm sao để thẳn thắn nói chuyện từ chức với Trầm Ngang đây. Càng nghĩ, càng không ra ý tưởng khả thi nào, đành quyết định nói thẳng, đơn giản dứt khoát.
51 Đó là vòng ôm đã lâu, mang hơn vị xa xôi, là vòng ôm cuối cùng của hai người trong cuộc đời này. Mộc Mộc rất muốn vùi vào lòng Trầm Ngang nhiều hơn một lúc, nhưng tiếng chuông điện thoại đúng lúc vang lên như một thanh kiếm sắc bén, chém đứt mọi sợi dây tơ tình.
52 Ngày Lục Ngộ đi, Mộc Mộc ra sân bay tiễn anh. Cô không nói một lời, là không dám, cũng không đủ tư cách. Sau khi nói xong câu đó, Lục Ngộ xoa đầu cô, mỉm cười rồi đi vào cửa kiểm soát.
53 Ba ngày còn lại, vào mỗi buổi sáng Trầm Ngang sẽ đi làm, sau đó ban đêm sẽ trở về cùng Mộc Mộc lăn giường. Tinh lực dồi dào làm Mộc Mộc không chịu nổi.
54 Mộc Mộc vốn là người không biết giấu diếm tâm sự, buổi sáng thừa dịp đưa công văn cho Trầm Ngang, cô không ngừng quan sát khuôn mặt anh, nhìn đến mức con cáo già Trầm Ngang cũng phải xấu hổ.
55 “Tôi phát hiện dạo này tâm trạng của cô vô cùng tốt. ” Hôm nay đang ăn cơm, Tần Hồng Nhan đột nhiên thẳng thắn hỏi. “Có rõ ràng như vậy hả?” Mộc Mộc xoa xoa mặt mình.
56 Mộc Mộc ra khỏi nhà hàng bằng cách nào, bản thân cô cũng không biết. Trong đầu cô không ngừng nhớ lại những chuyện trước kia. Bạn Trầm Ngang từng nói, lúc trước Mạc Quyên nhìn trúng đôi giày mấy trăm đôla, mỗi ngày Trầm Ngang đều bớt ăn một bữa, gắng làm hai công việc để tiết kiệm tiền mua giày cho cô ấy; Anh vì cô ấy giặt quần áo nấu cơm, vì cô ấy mua pizza lúc trời đông giá rét; Vì cô ấy uống rượu đến mức xuất huyết.
57 Mộc Mộc ngơ ngác đứng yên tại chỗ, im lặng nhìn bọn họ. Nháy mắt đó, đầu óc cô bỗng ngưng hoạt động. Không thể suy nghĩ, toàn bộ trống rỗng. Đây là lần đầu tiên cô gặp Mạc Quyên.
58 Cuộc gặp gỡ này có thể nói là rất vui, cả Nghiêm Ny và Mộc Mộc đều có ấn tượng tốt về nhau, giống như đã thân quen từ trước rồi vậy. Có thực mới vực được đạo, chạm dừng chân đầu tiên mà hai người dẫn cô đi đó chính là ăn tối.
59 Lục Ngộ nghe xong không nói gì, yên lặng nhìn xác ướp trước mặt. Hai người đều mang tâm tư, thật lâu sau cũng không nói chuyện. Sau khi ra khỏi viện bảo tàng, hai người đi tới trạm tàu điện ngầm.
60 Khi Mộc Mộc tỉnh lại, phát hiện mình đang nằm trên một chiếc giường lớn theo phong cách cổ điển Châu u, bên cạnh là tấm rèm che màu kem lay động trong gió.