1 Chương 1
Thảo ngoan ngoãn chờ đợi Phan đeo chiếc đồng hồ xinh xắn vào cổ tay mình. Vẻ trân trọng cùng với những cử chỉ nâng niu của người con trai khiến cô cảm động.
2 Chương 2
Tạm gác mớ rối rắm của Thảo sang bên, Phan tập trung vào nhiệm vụ của người con cả, người anh trai trong gia đình. Tuy xa nhà nhưng việc học của cô em gái đang học lớp tám là do anh quản lý.
3 Chương 3
Sân trường ồn ã náo nhiệt vào buổi sớm. Phan đi bộ lẫn trong dòng người mà chủ yếu là những nam thanh niên. Đây là trường Đại học Xây dựng, ngôi trường mà con số nữ sinh luôn ở mức rất khiêm tốn.
4 Tan băng – Chương 4
Những ngày làm đồ án tốt nghiệp, Phan bận liên miên, hết giam mình nghiên cứu trong thư viện lại cặm cụi kẻ vẽ viết lách trong phòng trọ, lúc nào xung quanh anh cũng chỉ có màn hình máy tính, các bản vẽ kỹ thuật, các con số và hàng ngàn công thức.
5 Chương 5
Chiếc xe con màu đen bóng loáng sang trọng đỗ xịt trước sân ngôi biệt thự to lớn. Màn đêm bị phá bĩnh bởi các ánh điện được thi nhau bật lên sáng rực qua các ô cửa sổ.
6 Chương 6
-Tiền đâu! Có trả không? Mày nói đi!
-Con kia. Mày mà láo, tao phá nát cái nhà này!
Tiếng gầm của hai tên côn đồ trong căn nhà nghèo xơ xác.
7 Chương 7
Thảo ngồi so người trên bộ sô pha màu nâu trầm rộng xênh xang. Xung quanh cô là các bình gốm rất đẹp kiểu cổ điển, trên tường là bức tranh sơn mài to hoành tráng, ở bức tường đối diện nổi bật một cái đầu hươu với đôi sừng vươn dài uy nghi, ngoài ra còn nhiều đồ mỹ nghệ trang trí khác.
8 Chương 8
Những ngày sau đó, Thảo cũng lòng dạ nơm nớp chờ đợi hậu quả của việc dám tự ý bỏ về đó. Cái con người ấy đã từng cho du côn đập phá nhà cô thì thực sự hắn chẳng thương xót cô một chút nào và cô không thể chủ quan được.
9 Chương 9
Trường Đại học Xây dựng tấp nập sinh viên trong nắng sớm. Không khí đầu giờ thật khí thế. Phúc khoác ba lô đi lẫn trong dòng người, hướng về phía sảnh lên thư viện.
10 Chương 10
Phúc làm con ong chăm chỉ được chừng vài tuần thì mấy thằng bạn la ó ầm ĩ, gọi điện ùm ùm, muốn gặp để … sờ trán. Kệ, chấp gì cái lũ đầu đất, ông mày mang dòng máu nhà lãnh đạo chứ không phải thường.
11 Chương 11
Những ngày sau đó, song song với việc hoàn thành đồ án là việc để ý tên đáng ghét đó. Hắn đã gây sự thì không đời nào Phúc để cho yên lành.
12 Chương 12
Hậu của tình yêu lốc xoáy là làm Mai thay đổi và người lãnh chưởng lại là Phan. Tự dưng Mai tránh mặt Phan, không còn tíu tít hỏi bài, không còn cùng đi ăn cơm, không đi thư viện, không làm bất cứ việc gì bên cạnh Phan nữa.
13 Chương 13
Quán cà phê bình dân đang giờ vắng khách. Không gian yên tĩnh, làm nổi bật lên những âm thanh thánh thót tinh tế của bản nhạc không lời.
Tại một bàn trong góc quán, Phan và Phúc ngồi đối mặt với nhau.
14 Chương 14
Vào phút cuối, chân tướng sự việc được phơi bày, Phan không ngờ Phúc là kẻ tinh quái đến thế. Trước nay Phan vẫn nghĩ hắn chỉ là gã công tử ăn chơi, đối với con gái chỉ có chơi bời hoa lá.
15 Chương 15
Bà Thêm – mẹ Thảo khép cổng đi ra ngõ. Thảo trong nhà nghển cổ nhìn theo tới khi dáng mẹ đã khuất. Cô đi loanh quanh trong nhà, dáng cô thư thả nhưng trong lòng thì ngược lại, không yên chút nào.
16 Chương 16
-Lão già khốn nạn! Cậy quyền cậy thế! Mưu hèn kế bẩn! - Phan rất phẫn nộ khi biết tình trạng của Thảo bây giờ.
-Giờ mình chẳng biết phải làm sao nữa, nhiều người ngại không dám nhận mình nữa rồi, việc chẳng có, ở nhà suốt ngày…- Thảo than vãn.
17 Chương 17
Thảo cuống cuồng bám bàn cố đứng dậy. Ông Mạnh từ sân nhìn vào thấy cả, Thảo đang chân lò cò, mặt nhăn nhó rất đau đớn. Ông dựng xe vội giữa sân rồi xông vào nhà đỡ lấy Thảo.
18 Chương 18
Bà Thuần – mẹ Phan lật đật chạy từ ngoài ngõ vào sân nhà Thảo. Tiếng khóc của Thảo làm bà không thể ngồi yên trong nhà, giờ lại tiếng hét, chân bà ríu lên…
Vừa đến cửa đã thấy cảnh con trai máu me bê bết đầy đầu, đang đứng cạnh tủ thuốc cầm gói bông, bà hét váng lên.
19 Chương 19
Sân nhà Thảo và sân nhà Phan đều trống trơn, không gian im ắng. Trận đánh nhau, cãi nhau vừa xảy ra đã để lại không khí nặng nề cho hai gia đình.
20 Chương 20
Màn đêm đen thẫm. Tiếng côn trùng kêu rả rích. Ngôi nhà nhỏ của mẹ con Thảo vẫn le lói ánh đèn.
Trong phòng ngủ, mẹ Thảo đang ở trên giường dắt màn chuẩn bị đi ngủ.