1 Chiều nay đi học lúc vào bãi gửi xe thì gặp 1 em gái đang hí hoáy vs cái AB to tổ bố của ẻm. Thôi thì mình hành hiệp trượng nghĩa giúp em ấy 1 tay. Nhưng mà cái quỉ này nặng phải biết, đã vậy nó còn kẹt cứng giữa 2 xe khác.
2 Tôi tới nơi thì còn tầm năm phút nữa là 8h. Thôi thì đứng đợi chút cũng được. Đứng từ ngoài cổng nhìn vào. Nhà có phong cách Tây phương, ba tầng. Bên ngoài có một chiếc xích đu đặt dưới dàn nho kiểng, xung quanh cây cối hoa lá um tùm.
3 Đưa tay lên nhìn đồng hồ, 8h kém. Một lần nữa tôi lại tới sớm trước hẹn. Cái tính tôi không ưa sự chậm trễ. Vậy nên chẳng thà mình là người đến trước, còn hơn là đến sau để bắt người khác phải chờ đợi.
4 Thả mình cái rầm xuống giường. Nằm vật vờ như xác sống. Hic. Đời đen như chó mực. Tôi như vậy thì cũng có lý do các bạn à. Thứ nhất là cái vụ dậy sớm để đi tập bóng mà sáng nay bàn với tụi bạn ( Thực ra là chúng nó ép mình đi chứ có ình đóng góp ý kiến hay phản đối gì đâu ).
5 If the hero never es to you. . . If you need someone you're feelling blue. . . Tiếng nhạc chuông quen thuộc của bài Cry on my shoulder vang lên. Tôi áp điện thoại vào tai.
6 Choàng mình tỉnh giấc. Với tay lấy điện thoại xem,1h sáng. Dù trời đêm rất lạnh nhưng lưng áo tôi vẫn ướt đẫm. Khẽ bước xuống lầu. Với tay lấy cốc nước, tự rót ình một ly nước đầy.
7 Ngày hôm nay của tôi trôi qua như mọi ngày. Sáng 8h đã có người gọi đi tập bóng. - Dậy, dậy. – Thằng bạn sau một hồi gọi điện không thấy tôi bắt máy thì nó nhảy vào phòng lôi tôi dậy luôn.
8 Tình hình rất chi là tình hình. Trong một quán cafe nho nhỏ (Không dám nhỏ đâu). Tại một cái bàn nho nhỏ. Có 4 người ngồi đó (Thật ra là 3, thằng Tùng không liên quan thôi cho nó out).
9 - Hôm nay chúng ta kết thúc sớm ở đây. Tôi có công việc trên khoa. Các anh chị về đọc từ trang 210 –> 246 cho tôi. Thôi lớp giải tán. – Tiếng cô trưởng khoa vang vọng khắp cả giảng đường.
10 Tối hôm nay tôi đến nhà em Linh dạy với một tâm trạng cực kì phấn chấn. Đi ngoài đường mà mặt mày cứ ngước lên chả xem thiên hạ ra cái đếch gì cả. Chắc các bạn cũng đang thắc mắc tại sao bình thường mình né em Linh dữ lắm mà hôm nay lại hăm hở đến nhà ẻm.
11 Tiếng nhạc trong quán café vẫn em diệu vang lên. Tôi buông mình thả theo dòng xúc cảm. Nhớ về cái thời xa xưa. Vào ngày đầu tiên gặp Ly. Ngày mà đời tôi rẽ hướng theo một bước ngoặt quan trọng.
12 Như đã nói ở trên hai đứa cứ đi học về là lại song song với nhau. Lâu dần thì nó trờ thành một thói quen khó bỏ. Mõi lần tôi về sớm thì lại đứng trước cổng trường chuyên mà chờ.
13 Tối hôm qua do ngủ trễ nên sáng nay tôi chẳng thể đi tập bóng được. Nhưng mà thây kệ. Mai chủ nhật rồi. Tôi có lẽ cũng nên tự thưởng ình một ngày xã hơi.
14 Trong khi tôi vẫn còn đang băn khoăn người con trai đang bước vào phòng Xu là ai thì em ấy đã lên tiếng xua đuổi. Cứ như sự xuất hiện của hắn trong căn phòng này như là một sự ghê tởm đối với Xu vậy.
15 Ngày hôm nay là một ngày cực kì… nhiều chuyện (ý tôi muốn nói là có nhiều chuyện cần phải giải quyết, chứ không phải như các bạn đang nghĩ đâu). Còn nhiều chuyện như thế nào thì các bạn đừng vội thắc mắc.
16 Trở về nhà thì đã cũng đã khá trưa rồi. Chị Huệ đang nấu ăn đằng sau bếp. Tôi chào chị rồi cẩt đồ ra sau. - Này. Tắm đi rồi ăn luôn, chị nấu gần xong rồi! – Chị Huệ trong bếp nói vọng ra.
17 Có một câu hỏi muôn đời những cô gái hay hỏi các chàng trai của mình là: “Nếu mẹ và em cùng rơi xuống nước thì anh sẽ cứu ai?”. Tôi lúc này cũng đang phải đối mặt với một câu hỏi tương tự, đó là giữa Xu và em phải tôi phải chọn lấy một người.
18 Tôi đứng hình mất mấy giây. Chiếc xe loạng choạng suýt ngã. Tôi lúc này mới định thần lại, thắng một cái rất kêu. Con Ngọc chạy ngang qua nhìn thấy tôi thì lắc đầu.
19 Mà tại sao tôi lại sợ nhỉ. Em Linh có còn là bạn gái tôi đâu. Nhưng mà mấy bạn nên thấy khuôn mặt “biểu cảm” của em Linh lúc này. Rất chi là giàu cảm xúc.
20 Có một câu nói như sau:- Thượng đế tạo ra con người không hoàn hảo. Ai cũng có khuyết điểm riêng cả. Từ câu nói đó suy ra con người ta sống ở đời chắc chắn phải mắc lỗi.