1 Bầu trời đêm nay là màu đỏ của máu, những tia sấm dài chớp nhoáng như xé toạc một khung trời. Mưa bắt đầu rơi,từng hạt từng hạt nặng trĩu. Dòng người trên phố vội vã dưới cơn mưa, rồi mờ dần trong làn khói mù tịt.
2 Bữa tiệc mau chóng kết thúc trong sự chúc mừng của mọi người. Lúc này Liên gia chỉ còn lại bầu không gian yên tĩnh của màn đêm và tiếng tích tắc của chiếc đồng hồ cũ.
3 . . . . Chỉ hôm nay thôi, xin cho tôi được buồn chút thôi
Khi một ai bỏ đi mất rồi
Khi nỗi nhớ ngập tràn bóng đêm hay trong lòng tôi
Chỉ hôm nay thôi, cho nước mắt này được cứ rơi
Cho con tim này cứ rã rời
Qua đêm nay rồi sẽ khác thôi.
4 Kể từ ngày xảy ra vụ hỏa hoạn ở biệt thự Liên gia, đến nay đã được 6 năm. Thời gian 6 năm đủ để một gia tộc bị trôi vào quên lãng, những con người tài giỏi kia đã không còn được người đời nhắc đến nữa.
5 Đêm, là khi tâm trạng của một người bộc lộ một cách thực tế để đối diện với chính con người, cảm xúc thật của chính mình. Vui, buồn, cô đơn hay thậm chí là câm hận.
6 12 năm sau.
Thủ đô Paris, Pháp chìm trong ánh hoàng hôn rực rỡ, ánh đèn thắp lên khiến Paris trở nên thật kiêu kỳ. Những góc phố bình yên lúc này trở nên đẹp lạ lùng, vẻ đẹp mỹ miều,quyến rũ tuyệt vời đến khó tả.
7 Mặt trời đã thiếp đi ở nơi đâu xa lắm, vậy mà một mảng trời phía tây vẫn còn vương vất những sợi tơ đỏ của ánh chiều tà. Những ánh đèn điện sáng rực dần thay thế cho mặt trời.
8 Hôm nay nam chủ của chúng ta sẽ lên sàn sau những ngày được tác giả cho đi nghỉ mát. Anh ấy sẽ xuất hiện như thế nào. Hãy cùng tác giả đọc truyện nhé.
9 Mặt trời lên cao là một khởi đầu cho sự bận rộn của biết bao nhiêu thế hệ, họ không còn đủ thời gian để lắng nghe tiếng chim hót, tiếng vã chài, cùng tiếng gọi của ban mai.