1 Ngày ấy,cách kinh thành không xa có một viên ngoại họ Lâm giàu có nhưng hiền lương,đức độ,được bà con yêu mến. Vợ mất sớm để lại cho ông hai cô tiểu thư cành vàng lá ngọc.
2 Tiểu Ngọc ngày càng lớn càng xinh đẹp, đẹp hơn cả tỉ tỉ nàng ngày trước. Tuổi 16, Tiểu Ngọc tựa như ánh trăng rằm vừa trong sáng,vừa thuần khiết,vừa kiêu dũng như con sói hoang.
3 Câu chuyện đêm qua đối với Tiểu Ngọc thật sự cứ như một giấc mơ kỳ lạ. Chỉ sau một đêm nàng không còn ấn tượng gì về nó,cũng không nhớ đến một nơi nào có tên Thủy Trúc viên hay chàng trai kỳ lạ có tiếng tiêu mê hồn và một ánh mắt lạnh như người chết.
4 Dạo gần đây cứ cách dăm ba bữa lại có người đem tới phủ nha một cái xác treo cổ thật đáng sợ ,mắt mũi miệng đều rỉ máu đen,mà lại đều là đàn ông,đều là văn nhân,nho sĩ tài tử có tiếng trong kinh thành.
5 Tiểu Ngọc tỉnh dậy,nhưng lần này nàng vẫn nhớ mang máng về giấc mơ tối qua,một giấc mơ rất lạ. Nàng không muốn kể với biểu huynh về nó. Huynh ấy sẽ nghĩ gì khi người vợ hứa hôn của mình lại nằm mơ về một người đàn ông xa lạ? Người ta vẫn bảo rằng ngày nghĩ thì đêm mơ,nhưng nàng đã bao giờ gặp người đó trước đây đâu thì làm gì mà nhớ nhung, nghĩ ngợi để rồi mơ? Chuyện này kì lạ quá.
6 Tiểu Ngọc bừng tỉnh ,trán đẫm mồ hôi. “Giấc mơ kì lạ quá…Trịnh Tiêu Dao?Sao lại có thể như thế được?Mình điên mất rồi…” Nàng lấy tay quệt mồ hôi,thở phì ra tự nhủ: “Là mơ, không phải thật đâu.
7 Tiểu Ngọc không hiểu từ lúc nào mình trở nên trầm tư tới vậy. Hạo Nhân trông thấy nàng như thế cũng chạnh lòng,không vui chút nào. “Sao vậy Lâm tiểu thư của huynh?” “Muội không có gì.
8 Vậy là lại hết một mùa đông. Mùa xuân mang theo cả sắc xuân tươi tắn và hơi thở ấm áp tràn vào cả không gian. Những ngày trời đẹp thế này,Tiêu Dao lại thích lên núi tản bộ một mình.
9 Từ sau cái hôm ở trên núi,tính tình chàng Dao hay ưu tư khiến cho Xuyến xốn xang. Nàng đã đem lòng yêu chàng bằng mối tình câm lặng lẽ,bằng mối mặc cảm vì thân phận côi cúc,một kẻ nương nhờ.
10 Một buổi tối,Tiểu Ngọc đi ra đi vào hoa viên cả buổi mà chẳng biết làm gì nữa. Tay cứ cầm cây tiêu lên,rồi ngẫm nghĩ thế nào lại quăng vào một góc,rồi lại lượm lên,rồi quăng đi… “Mình sẽ không bao giờ đụng tới tiêu nữa! Cứ thấy tiêu là mình nghĩ tới cái gã Tiêu Dao đáng ghét ấy.
11 Tiểu Ngọc khẽ rùng mình vì gió lạnh. Mắt nàng từ từ hé mở,một đôi mắt xoe tròn ngơ ngác. Nàng nhìn mọi thứ lạ lẫm. Vừa thấy Tiêu Dao,nàng vụt người dậy như quán tính và ban cho chàng cái tát nảy lửa.
12 Lễ chúc thọ hoàng thượng,các bá quan văn võ tề tụ đông đủ về cung điện. Hạo Nhân dắt cả Tiểu Ngọc theo cùng để ra mắt mọi người như công khai giới thiệu về nàng cho bá quan đồng đạo.
13 Khi mọi người háo hức chuẩn bị cho dạ tiệc hôm ấy thì có một Tiêu Dao lặng lẽ đứng bên lề sự rộn rã đó. Chàng ra phía sau thượng uyển đình nơi ít người qua lại để tự xoa thuốc vào vết thương do chưởng lực của Hạo Nhân gây ra.
14 Sau hôm chúc thọ nhà vua,Tiêu Dao rơi vào hôn mê. Nhờ Đại Ngọc kịp thời báo cho Trí Hiên đại sư nên ông nhanh chóng đến và đem Tiêu Dao đi,phòng khi Xuyến lại nhân lúc này bắt hồn Tiêu Dao.
15 Tiêu Dao dùng sức lực cuối cùng thổi khúc tiêu gọi Tiểu Ngọc ra bên ngoài. Tiểu Ngọc đang bên cạnh Hạo Nhân. Nàng nghe thấy tiếng tiêu và biết Tiêu Dao đang muốn gặp nàng.
16 Ba tháng sau… Số nạn nhân chết vì treo cổ trong thành ngày càng nhiều làm dân chúng hoang mang lo sợ,nhiều người bỏ xứ đi nơi khác làm ăn. Tiểu Ngọc lao vào việc truy tìm hung thủ hoãn việc thành hôn với Hạo Nhân.
17 Phủ thừa tướng mới ba tháng trôi qua mà như bỏ hoang hàng thế kỉ. Cả trang viên rộng lớn này đã được nhà vua sung vào công quỹ nhưng chưa biết làm gì,cũng chẳng ai dám ở đây khi mà tin đồn về quỷ ám cứ bao quanh nó.
18 Tiểu Ngọc mê man và có dấu hiệu của sốt-hậu quả của chuỗi thời gian sống thu rúc người lại giữa nơi ẩm thấp đầy âm khí của trang viên thừa tướng… Tiêu Dao phải dùng yêu khí của mình để chữa trị cho nàng.
19 Vừa tỉnh lại,nàng thấy Hạo Nhân đang lo lắng ngồi trước mặt nàng,tay vịn vai nàng hỏi “Muội mơ thấy ác mộng hay sao?” “Cho muội gặp Trí Hiên đại sư…” “Nhg…Ko đc rồi,đại sư mắc phải 1 căn bệnh truyên nhiễm nên đã bị cách li,ko ai đc vào đó cả.
20 Tiêu Dao ko thể ra ngoài. Khi chàng cố chạm vào lá bùa dán trước cái lồng như ổ khoá khóa chàng lại thì lại có nỗi đau đớn như thiêu đốt nơi đôi tay chàng.