1 NV nữ (nói vài người quan trọng thui còn đâu vào chuyện nói tiếp):=>Trịnh Quỳnh Băng:- Là đại tiểu thư tập đoàn Trịnh thị, tập đoàn lớn nhất trên thế giới về mọi mặt.
2 Tại một ngôi biệt thự to lớn, lộng lẫy như một cung điện được bao phủ bởi một màu sắc của cây cỏ hòa cùng những loài hoa quý hiếm muôn màu mang tên Happiness.
3 "Hello, Emily. " Maria và Elizabeth tươi cười chào một cô gái mang vẻ đẹp của thiên thần "áo đen" trong phòng khách của một căn biệt thự to lớn, lộng lẫy và không kém phần đẹp đẽ.
4 Sau khi quậy "tung trời lở đất" bar White Demon [Thật ra chỉ có mỗi Elizabeth và Maria quậy thui à, còn Emily thì "trốn" trong nhà vệ sinh cho đỡ mất mặt] thì ba cô nàng lại trở về biệt thự của mình rồi sắp xếp quần áo sáng hôm sau ra sân bay về Việt Nam.
5 Như Băng lắc đầu ngán ngẩm rồi vào một quán cafe ở gần đó chờ hai con bạn. "Quý. . . quý khách dùng gì ạ?" Cô phục vụ sợ hãi lên tiếng nhìn Như Băng mặt lạnh hơn tiền.
6 Vân Băng tức giận rồi bỏ đi xuống tầng 1, vào quán cafe Như Băng đang ngồi rồi cũng gọi ình một ly cappuccino rồi ngồi nói chuyện với Như Băng nhưng Như Băng rất kiệm lời nên khi Vân Băng nói gì chỉ trả lời đúng có hai từ trở xuống.
7 Nó ra chỗ quán cafe của nhỏ và cô đang ngồi, nói chuyện một lúc rồi mới ra về. Quả nhiên là oan gia ngõ hẹp!!!Đúng vậy, ngay sau khi ba người tụi nó bước ra thì gặp ngay ba chàng trai vô cùng đẹp trai đang ôm ấp 3 đứa con gái ăn mặc hở hang.
8 "Chát" Ngọc Anh chưa kịp hiểu chuyện gì thì đã bị một cái tát như trời giáng vào mặt làm cả đống phấn bay trong không khí rồi từ từ hạ xuống đất. Còn nhỏ Ngọc Anh thì mặt sưng lên, hằn cả vết bàn tay trên khuôn mặt trắng bóc [vì phấn].
9 [Bắt đầu từ chap này bọn nó gọi nhau bằng tên con trai luôn nhé! Không nhớ thì mình nhắc cho nó->Minh Nhật, cô->Thế Lâm, nhỏ->Quốc Anh]"Này, sao Nhật không nói trước là trường này con gái mê trai đẹp hả?" Nhỏ tức giận, lớn tiếng quát nó.
10 "Các em là học sinh mới?" Một bà giáo tầm 35-40 tuổi đeo gọng kính trông rất nghiêm khắc nhưng ai nghe giọng điệu ra vẻ nũng nịu của bà đảm báo chết không kịp nhắm mắt.
11 Nó, nhỏ và cô chịu đựng sự tra tấn của đám con gái hám trai trong lớp trong suốt hai tiết Toán đầu giờ rồi chuông vừa reo cái tụi nó phóng nhanh xuống căng-tin.
12 [Ane nói sơ qua về Hội Học Sinh nhé!Hội Học Sinh là người đứng đầu học sinh cả ba khối, có quyền chỉ lớn sau các thầy cô giáo. Hội Học Sinh gồm có:- Hội Trưởng (1ng`)- Hội Phó chuyên về Thể Dục Thể Thao (1ng`)- Hội Phó chuyên về Học Tập (2ng`)- Hội Phó chuyên về Văn Nghệ, Lễ Hội, Bữa Tiệc, Tiếp Các Khách Quý của trường khác (5ng`)- Hội Đồng Kỷ Luật Học Sinh (7 người)- Thành Viên của Hội Học Sinh (từ 10->20ng`)Hội Trưởng hiện tại là hắn, Hội Phó chuyên về Thể Dục Thể Thao là cậu, Hội Phó chuyên về Học Tập là anh.
13 ". . . " Ba tụi nó mặt đen lại thấy rõ. "Này, bạn, bạn có lộn không vậy?" Nó mở lời đầu tiên, giọng cứng ngắc. "Tụi tui còn chưa có làm gì nha. " Nhỏ nói.
14 Đêm đến, tại trường Wassthy. . . Trên sân thượng khối lớp 12 , có ba bóng đen nhảy thoăn thoắt trên những mái nhà. Tất cả đều trùm khăn che kín mặt chỉ hở mỗi đôi mắt và mái tóc được buộc cao bay trong gió.
15 "Hừ. " Nó hừ lạnh. "Thế này cũng là trường học?" Nhỏ nhếch mép khinh bỉ. "Vô văn hóa. " Cô lạnh lùng nhìn cảnh trước mặt. Hà Anh, Kiều Anh cùng Ngọc Anh cứ dính sát người vào người hắn, cậu và anh làm cho tụi nó cực kì ngứa mắt.
16 Ừm, thật ra Ane đang viết một câu chuyện mới. Tên truyện là "Ôi, tuổi học trò!" mong các bạn cũng ủng hộ truyện này của Ane nhé! Rất cảm ơn mọi người!Đường link truyện:.
17 Bọn hắn cực kì cực kì nản nên không để ý lắm đến ba con người mặt mày sáng lạn bên cạnh bọn hắn. Bọn hắn nản vì sao? Đơn giản thôi. SliverMoon là ai cơ chứ? Chính là hacker số 1 thế giới mà anh đã cố gắng đột nhập vào trang chủ của SliverMoon nhưng hoàn toàn thất bại, đã thế lại còn "tặng" cho laptop yêu quý thêm vài chục cái virus đẳng cấp làm laptop chứa rất nhiều "bí mật" của anh suýt toi mạng, may mà anh cứu kịp.
18 Bọn hắn sốc vì sao? Đơn giản quá mà, bọn hắn từ nhỏ tới giờ mọi người luôn đối xử cung kính và nuông chiều đối với bọn hắn nên bọn hắn chưa từng nhận được ánh mắt lạnh lùng như thế là đúng rồi.
19 "Sao mà mất mặt?" Anh gặng hỏi cậu. "Mày biết tính bố tao như thế nào rồi đấy. Ổng rất háo sắc. " Nói đến đây cậu cười, nụ cười khinh bỉ người được gọi là bố của mình.
20 "Tức giận cứ việc xả đi, giữ lại trong người có ngày thổ huyết. " Nó cười ra vẻ khuyên răn nhìn bọn hắn rồi phán một câu "rất chi là chuẩn" nhưng trong mắt thì không có một cảm xúc gì.