21 Tân nương từ cửa bước vào trong tiếng nói lanh lảnh của bà mai. Họ tiến tới bàn thờ tổ tiên. Khuôn mặt Nhân rạng ngời hạnh phúc để đón chờ tân nương của mình.
22 Mei rời khỏi Tổ chức,cứ như con chim xổ lồng,muốn cất cao đôi cách mà bay khắp nơi. Nhiều năm trời sống nơi rừng sâu,chỉ đc nhìn ra thế giới to lớn ngoài kia qua TV,sách báo,nó gần như quên mất cuộc sống bên ngoài,nó như thể 1 vật thể vừa đáp xuống hành tinh xa lạ.
23 Mei cùng với Brian lang thang mà chẳng biết đi đâu. Tuy là bạn đồng hành bất đắc dĩ nhg cả 2 khá thân thiết,dù vậy họ vẫn luôn khá kín đáo về thân thế của mình với đối phương.
24 Lúc đã ở trên xe… Mei ko thèm nói với Brian lời nào từ khi bước lên xe. Hắn có xoa đầu cô nhóc thì cô chỉ gạt ra,ko quan tâm. Nhìn dáng vẻ giận dỗi đó sao mà đáng yêu tới tức cười.
25 7 NĂM SAU… Mei tỉnh dậy sau cơn ác mộng,nước mắt nhoè cả khuôn mặt đẹp như thiên thần…Cô bé nhìn quanh căn phòng thật to của mình rồi nén 1 tiếng thở dài.
26 Tại biệt thự của Kim gia… Nhi khóc lóc,rúc vào lòng mẹ vì uất ức…Bà Loan ôm cô con gái nhỏ trong lòng,vừa an ủi,vừa nói về phía chồng… -Ông à,lỗi đâu phải do con mình?Ông mắng nó vậy thì tội cho nó quá.
27 Tử Du bước vào buổi tiệc,thay đổi từ nét mặt,dáng đi,lột xác thành thiên nga. Mỗi bước chân cô bé đi là bao ánh mắt dõi theo thèm muốn…Nét mặt hồn nhiên,trong sáng,tươi tắn.
28 Hành lí của Tử Du rất gọn,chỉ 1 va li nhỏ xíu. Căn phòng tân hôn của đôi vợ chồng trẻ chẳng có chút màu sắc tân hôn nào,chỉ toàn là 1 màu đen. Vì nó là phòng của Phong.
29 Tối đó,Mei ngồi trước Vi tính. Gửi cho Dark mớ tài liệu cô bé vừa kiếm đc xong,cô bé nhờ Dark giúp đỡ. Dark lập tức phái Shelly tới Dã Nguyên… Vì phòng cả 2 sát bên,nên âm thanh rất dễ lọt qua.
30 Tử Du đã hẹn Nhất Lang ra ngoài. Anh cứ ngỡ đây là 1 cuộc hẹn hò khi nhận đc cuộc gọi của Tử Du. Anh phân vân và chọn lựa rất kỹ bộ trang phục đẹp nhất để đi ăn tối cùng người yêu.
31 Có 1 chiếc du thuyền ngoại quốc to lớn và sang trọng cập bến khu vực cảng do nhà họ Kim quản lí mà ko có sự báo trước. Chủ nhân của nó ko biết là ai nhg có vẻ là 1người rất có máu mặt,có địa vị.
32 Hôm sau,Mei vừa thức dậy vội giật bắn người thì thấy Shell cầm con dao xăm xoi ngay đầu giường của cô… -Thức rồi à?Tối qua cô và gã cậu Hai đi chơi vui ko?Tới khuya mới về ? -Ai cho cô tự ý vào phòng tôi? -Cửa ko khóa mà.
33 Phong nghe bên trong có tiếng động nên đoán là cô nhóc đã tỉnh lại,và chắc sẽ cần cái gì đó để ăn. Hắn đi tới căn-tin bệnh viện nhg nơi ấy lại đóng cửa.
34 Cả 2 người Nhất Phong và Tử Du cuối cùng cũng đón được xe về vào giữa trưa. Ở nhà,Nhất Lang đang rất lo lắng cho 2 người và cho anh em đổ xô đi tìm. Thấy họ về,anh vừa mừng vừa cáu,mắng mỏ luôn cả 2.
35 Trình lão gia mân mê tấm ảnh và sống trong ~ hồi ức. Người trong tấm ảnh là 1 cô gái đẹp,đẹp mê hồn, nét đẹp thuần khiết và trong sáng… Nụ cười của cô như 1 thiên sứ và cái nhìn như biết nói,hồn nhiên,tinh nghịch… -Thay vì ôm bức ảnh vô tri ấy sao cha ko trực tiếp tới gặp thẳng bà ấy đi? Ông quay lại.
36 Tối hôm ấy,sau khi rời khỏi KS của lão Trình,Tử Du ko muốn về nhà. Cô bé chui vào 1 quán Bar lớn, nhộn nhịp ngay trung tâm thành phố. Cô lã người theo ~ nhịp điệu cuồng nhiệt,ầm ĩ,~ bước nhảy điên loạn, ~ tiếng la hét man dại và ~ ly rượu mạnh dễ khiến con người ta đánh mất chính mình.
37 Phong và đàn em đứng trước cổng nhà của Ngũ Hổ Bang với rất đông đàn em của lão Hổ vây quanh “nghênh tiếp” Phong và thuộc hạ. Họ dường như đã đc báo trước về cuộc viếng thăm này nên chuẩn bị đón tiếp kỹ càng.
38 Sau khi đưa bà Wilson về khách sạn,hắn gọi cho Nhất Lang xem có biết Tử Du ở đâu hay ko. Nhất Lang chẳng ~ ko biết mà còn thêm lo lắng về Tử Du. Nhất Lang phải bỏ phắt cuộc họp trở về.
39 Nhất Phong lại mất thêm 1 ngày đi lang thang như thằng điên mà tìm kiếm. Đã 3 ngày rồi…Hắn trách bản thân. Phải chi lúc đó hắn chịu nghe cuộc gọi của cô… Khi đi ngang phòng cô nhóc,hắn trầm ngâm 1 hồi lâu.
40 Tại bệnh viện… -Bác sĩ,cô ấy… -May mà đưa tới sớm. Trễ chừng nửa giờ nữa thì thần y cũng bó tay. Cô ấy chỉ bị kiệt sức vì đói và mất máu do trúng mảnh vỡ ghim sâu vào người thôi.