1 Giữa cái nắng gắt của tiết trời mùa hạ, nó cùng nhỏ đạp xe về nhà. Vừa đi vừa tíu tít trêu đùa nhau. Bỗng:
- Ù uôi! mày xem thằng kia xinh trai chưa kìa?
- Đâu? Đâu? - Vừa hỏi nó vừa nhìn theo hướng tay của nhỏ.
2 - Vâng. Anh lại cười.
"Ối anh ơi, anh muốn giết luôn trái tim em đấy à"- suốt cả buổi, ngồi ăn mà nó cứ cười mãi, cứ như là hít phải khí N2O ấy. Ba mẹ nó nhìn nó mà không khỏi phải lắc đầu.
3 Tối trong tâm trạng vui vẻ, nó lướt facebook. Đăng một cái stt hết sức nham nhở. "Thế là từ nay cuộc đời con nở hoa. . !!" Chưa đầy 1 phút sau, xuất hiện cmt:
Đùa thôi:"hay là bế tắc vậy con?"
Thật luôn:"Giả cái đầu mày, mau tìm cách ghi điểm cho tao đi"
Đùa thôi:"Tao được cái chi, khựa khựa, kệ cmm"
Thật luôn:"Gru, bạn với chả bè, biến"
Đùa thôi:" haha, con ngoan, khỏi cần tiễn".
4 Sáng sớm. giáng sinh, đúng hôm chủ nhật được nghỉ, sau ca học thêm từ 7h-9h. Nó rủ nhỏ ghé chợ mua vài thứ, cũng như chọn quà cho anh. Cả 2 cứ lăng xăng chạy tới chạy lui, haiz, rõ khổ.
5 1 tuần rồi kể từ ngày định mệnh ấy, nó vẫn hơi hơi bị ngại khi ngồi học cùng anh. Đôi lúc lén nhìn anh, nhưng mà anh vẫn luôn giữ cái khuôn mặt không chút tình cảm ấy.
6 Còn 2 tuần nữa là ngày lễ tình yêu, hôm nay là chủ nhật, tranh thủ lúc học thêm về nó rủ nhỏ đi chuẩn bị quà cho anh. (@@), Bị nó lôi đi lôi lại, kéo qua kéo về, nhỏ ảo não:
-Cái con điên này, mày hành tao gì lắm thế, 2 tuần nữa mà mày cứ nhặng xị cả lên.
7 Sáng hôm sau, thấy khuôn mặt nó ủ rũ, nhỏ cũng biết là chuyện gì nên chẳng hỏi nữa, đang đi, nhỏ lên tiếng:
-ehem, hôm nay bổn cô nương có hứng hát, nhà ngươi muốn nghe không?
-ờ, được đấy, hát đi.
8 Nhưng liệu, làm một người tổn thương, và còn là một đứa con gái trẻ con nửa người lớn thì xin lỗi có đơn giản không?
Nó, trong tâm trạng ủ rủ, mệt mỏi bước về nhà, dáng người nhỏ bé từng bước chậm rãi, thỉnh thoảng lại ngước mắt nhìn bầu trời, như cố nuốt cái chất lỏng có vị mặn đó vào trong.
9
Trở về nhà mà nó cứ lo lắng không yên, ừm, nó hiểu tính nhỏ mà. Nhỏ là người cầu toàn, không muốn bắt gặp những điều xấu xa và ghét bị người ta chỉ trỏ, thế mà hôm nay.
10 Tuần mới, cái tiết trời cuối đông lành lạnh, đứng chờ nó mà tay nhỏ cóng cả lên, vừa thấy bóng nó:
-Cái con kia, biết mấy giờ rồi không?
-AX, tao không rõ, hẹn giờ rồi cơ mà sao lại không nghe thấy, hic, đi nhanh thôi.
11 -TÔI CỨNG ĐẦU VẬY ĐẤY. AI KHIẾN ANH PHẢI THÍCH TÔI CHỨ.
Trong lúc dầu sôi lửa bổng. Huy nói thế chẳng khác nào thêm dầu vào lửa. Haiz.
-LINH.
-.
12 -À, không không, thôi xin lỗi. được chưa.
Quân, xua xua tay, cười cầu hòa, nhìn ngố cực, nó với nhỏ thì cứ lườm lườm, nó còn đưa tay đấm gió Quân cái.
13 Rời nhà Linh, nó bước về nhà trong tâm trạng ủ rủ. Chợt, thấy Duy đứng trước cổng làm gì đó, nó cảm thấy "đơ". Cố nín thở, rồi cúi đầu, thở hắt ra, lấy lại sự "tự tin" nó lướt nhanh qua anh, mắt nhìn thẳng không thèm liếc anh một cái.
14 Về nhà, nó không sao không thể ngăn mình thôi cười. Niềm hạnh phúc dâng trào cứ khiến nó có cảm giấc lâng lâng, bồi hồi rất khó thả. Lôi điện thoại nhắn tin cho nhỏ, nó phải chia sẽ với nhỏ ngay không, không thì nó sẽ vỡ tung vì niềm vui lớn lao này mất.
15 Nó thầm nghĩ, thật tội nghiệp cho bạn nữ nào "thầm thương trộm nhớ" cái tên Quân dở hơi đó. Tuy nhìn cái "vỏ" bề ngoài thì hắn cũng được xếp vào dạng đẹp trai, song tính tình lại nhố nhăng, chảnh chọe.
16 Chiều, vừa học thêm về là nhỏ chạy sang nhà nó ngay, đứng dưới nhà mà nhỏ không thôi "gào thét" tên nó:
- Nhi. . !! Nhi ơi.
Nó vừa mở cửa, mặt nhăn nhăn:
-Cái gì mà mày rống tên tao ghê thế hả.
17 Đứng nhìn bọn nó đã đi được một khoảng khá xá, Quân vừa quay đầu bước vào thì:
-A. . . a. . . nh. . !!
Cô bé tên Vy ấp úng gọi tên Quân, hắn ta quay sang gì, giọng thờ ơ:
-Chuyện gì nữa.
18
Đang trên đường đi học về, trời đã dần tối, điện thoại quên cầm, đường thì vắng, mà xe còn bị tuột xích. Nó mếu máo, ngồi xuống sửa lại xích, nhưng càng làm, xích càng bị chẹt cứng hơn, nó ức, nước mắt chỉ trực trào ra thôi ấy.
19
-Đến tìm tôi??? Không để Vy kịp trấn an nhịp tim khi thấy hắn bước về phía mình, Quân đã lên tiếng, càng làm cho cô lúng túng: -Dạ. . . . vâng. .
20
Hôm sau, tại lớp học thêm anh. Vy thấy Linh đã ngồi vào bàn cuối, vị trí bên cạnh vẫn còn trống, cô chần chừ, không biết có nên đến ngồi đó hay không? Câu nói của nó hôm qua cứ oang oang trong đầu cô:"Linh cũng mến bạn lắm ý".
Chương 19
Chương 20