1 Nguyễn Ngọc Tuyết (nó , tên do hắn đặt sau khi đem nó về sống với loài người , thường gọi là yun) : thông minh từ nhỏ, tính tình lạnh lùng khi ở 1 mình hay đùa với đồng loại thì vô cùng hồn nhiên có 1 nụ cười tỏa nắng , chạy rất nhanh ( như loài sói ) , thân thủ lại rất tốt , rất giỏi võ , sức rất mạnh có thể 1 mình đánh với 10 con sói.
2 Chương 1 Tuyết , gió cứ thế từng cơn từng cơn đập vào người phụ nữ khốn khổ kia ,trên người toàn vết thương, nhìn có vẻ bà ta rất yếu , gương mặt trắng xóa nay lại càng trắng hơn.
3 Chương 2 : gặp nạn !!! máy bay rơi!!! Ở nơi loài người sinh sống , trên 1 chiếc máy bay quân đội có 1 đoàn người đang chạy tới chạy lui có vẻ rất gấp rút.
4 Chương 3 : Bắt gặp thiên thần !!! Cả đoàn người chọn điểm dừng chân đó là dưới gốc cây cổ thụ nhìn thì có vẻ như là ngàn tuổi rồi. To lắm cả mưa cũng khó mà thấm qua cái lớp lá dày đặc ấy được.
5 Chương 4 : -nói thật cho chúng tôi biết thật ra cô là ai_nhất vượt suốt sắn hỏi hình như đã quá sức chịu đựng -thì là con gái của sói thôi_nó trả lời tỉnh bơ-nếu không muốn chết thì nói nhanh đi đừng để tôi mất kiên nhẫn_hắn đã nỗi giận rồi-thì VẪN LÀ CON GÁI CỦA SỎI_nó nhấn mạnh_lần này hắn không chịu nổi nữa rồi , bình thường sức chịu đựng rất giỏi cảm xúc cũng không dễ bộc lộ ra như vậy nhưng không hiểu sao hắn lại không thể kềm chế khi nhìn cái vẻ mặt nhởn nhơ chả biết sợ sệt gì của nó , hắn lao đến bóp lấy cổ nó :-tôi cho cô cơ hội cuối cùng !! Nói cô là ai ?_hắn đã giận thật sự rồi -tôi phải cho a cơ hội cuối mới đúng! hoặc là thả ra hoặc là hậu quả sẽ khó lường đấy_nó nhếch mép cười kinh bỉ -gì cơ _ lần này cả 4 người đồng thanh suy nghĩ của hắn: "gì cơ đến lúc này mà còn mạnh miệng lần đầu có người dám nói với mình như vậy lại là con gái ! hah để coi cô làm được gì tôi" "oái cô ta chết chắc rồi"_bộ 3 cùng suy nghĩ Nó nhếch mép làm vẻ mặt chả tí sợ sệt nào mà quay mặt đấu mắt với hắn:-là a không biết tận dụng cơ hôi !_nó nói xong thì ngay lập tức vùng ra khỏi hắn đưa tay và bóp ngược lại hắn wow tình huống gì đây Dạ Vũ bị con gái bóp cổ kìa.
6 Chương 5 : chỉ là chịu trách nhiệm về việc làm của mình thôi Bộ 3 và cả hắn đều trợn tròn mắt kinh ngạc , tình huống gì đây , ông trùm thế giới đêm , lão đại của 1 băng phái lớn nhất châu á mà lại bị 1 đứa con gái không rõ lai lịch bóp cổ ư ? :-tôi đã cảnh cáo a rồi !! đây là hậu quả dành cho việc dám cãi lời tôi!_nó lạnh lùng lên tiếng-này cô có biết mình đang làm gì không?_bộ 3 vừa hốt hoảng vừa nói-biết!_nó đáp tỉnh bơ -vậy còn không mau thả ra nếu như cô muốn sống_chứng kiến nãy giờ hắn mới lên tiếng-nếu như tôi nói không_nó nhếch mép trả lời Nghe đến đây cả bộ tam đều đơ người lần đầu tiên có người dám nói với lão đại như vậy.
7 Chương 6 : -----------Trưa----------- Trưa nắng cả đòan người vẫn loay hoay để bắt tín hiệu , Tuy vậy không ai dám rên rỉ 1 câu chỉ sợ cái tên Dạ Vũ lại ném cho sói ăn thịt.
8 Chương 7 : cô thấy thế nào khi theo đoàn chúng tôi ? Thoắt cái đã không tháy nó đâu nữa rồi. Cả đoàn người nãy giờ vẫn còn ngớ ngẩn chả biết cái mô tê chi hết.
9 Chương 8 : cô cõng tôi !!!! --------quay lại lúc nó hỏi được lợi gì nhé--------cô muốn gì cũng được!_hắn nhìn thẳng mắt nó trả lời-ok là a nói đấy nhé mà bây giờ tôi cũng chẳng biết mình muốn gì nên để sau đi há?_nó giọng tinh nghịch nói-ok_hắn đáp-được rồi a theo tôi!_chỉ hắn-còn những người này ở lại đi! nên nhớ heo rừng ở đây không phải loại tầm thường ! cẩn thận không là mất mạng như chơi đấy_nó nhếch mép cười đe dọa làm người trong đoàn toát mồ hôi Nói rồi nó lôi tay hắn đi , vụt ! mới đó đã không thấy bóng dáng hắn và nó nữa rồi.
10 Chương 9: cứu sinh vật lạ !!!! Toang nói gì hắn đã kéo tay nó , lôi xuống phía dưới :-này a làm cái quái gì thế có buông tay tôi ra không ??? _nó bực mình -cô xuống dưới đó với tôi!! chẳng nhẽ tôi đi 1 mình ???_hắn nhíu mày nhìn nó-tôi không muốn xuống dưới đó hòa mình vào cái làn sinh vật lạ đấy@!!_nó hét-không muốn cũng phải muốn!!_hắn nói xong liền bế nó lên rồi đi xuống dưới_nó chưa kịp ú ớ gì thì đã bị bế lên , nó vùng vẫy cố thoát nhưng.
11 Chương 10: con nên về với nơi của con !!! Tối-----ở hang của nó-------con đã giao lưu với con người hả Bạch lang ?_giọng tốc trưởng ân cần hỏi-dạ !! _nó thẳng thắng đáp-con thấy họ thế nào?_tộc trưởng-cũng khá tốt khá giống con , chỉ có điều họ không có nanh , tốc độ với sức mạnh không bằng con thôi_nó trả lời-haizz con là họ , mà bọn họ cũng là con thôi.
12 M. n cho e xl nha :( hôm nay ham chơi quá đánh bài ăn kẹo với vũ hàng xóm ấy. . . . . với lại hôm nay không có ý tưởng sáng cố vắt óc viết được 1 chương hoy à.
13 Chương 11 : tôi muốn theo anh về !! thế nào ?????------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------mặc dù là không có ý tưởng gì nhìu nên là cố vặn vắt óc ra suy nghĩ àm viết vậy chap này có khong hay m.
14 Chương 12 : con quái vật đó sẽ ăn thịt tôi mất !!!! --------------quay lại chỗ cây cổ thụ------------- Phạch phạch phạch ( giống vịt vỗ cánh nhợ hehe) tiếng trực thăng.
15 Chương 13 : đây là "hang" của anh sao ????? Nó trầm trồ khen ngợi cất tiếng :-cái gì thế này đây là "hang " của anh sao ? _nó vẫn ngó cái "hang" của hắn hỏi-haha cái "hang" gì chứ đây là nhà đấy_tam vương gnhe nói liền bật cười , nhất vương và nhị vương cũng bật cười theo-thôi vào nhà nào_hắn lên tiếng làm nó càng háo hức hơn chạy ù vào trong mà nó vẫn đang đi chân trần vẫn đeo cái lắc rễ cây ấy Ngôi nhà của hắn có tổng cộng 5 khu : sân trước rộng rất rộng đủ chỗ để 4 cái máy bay hạng nặng đáp.
16 hic hic xl xl xl m. n nhìu nhìu nhìu lắm nha :( trưa nay nó mất điện nên e đi chơi sớm , lúc 1h 1h30 thì nó có điện , mà lại đanh oánh bài nữa đang lên như diều gặp gió mà ai nỡ về :( kết quả là e ăn đc 1 túi kẹo , cơ mà lại lười về bay vào chơi típ (bán đồ hàng ý) hic hic e vẫn còn con nít nên ham chơi v á năm nay lớp 8 è.
17 Chương 14 : đại náo nhà ăn !!!! Đi 1 hồi cuối cùng cũng tới nơi , welcom nhà ăn , vừa mới bước vào đã có hàng dài người đứng đợi cúi chào , cả hàng người tủa ra 2 bên nhường đường cho hắn , bây giờ mắt nó mới lóa lên.
18 Chương 15 : Nó lủi thủi bước về phòng vừa vào đến phòng nó nằm ngay lên giường , vắt tay lên trán :-nhớ hắc lang với huyết lang quá đi mất, ai sẽ ngủ chung với mình đây , oái quên mất chuyện này _ nó lăn lộn tự độc thoại , nó có cái bệnh đó là phải có người ngủ chung nó mới ngủ được , không hiểu ra làm sao mà mỗi lần nó ngủ 1 mình thì thức luôn cả đem.
19 Chương 16 : con heo không dậy đừng hòng ăn cơm !!!------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------hura nạp năng lượng xong lòi :v bây giờ bắt tay vào việc típ tục mấy chương nữa nào.
20 chương 17: Hắn vòng eo nó đi xuống dưới với nhìu con mắt nghi hoặc và bất ngờ , nó theo hắn ra nhà ăn thì mới chịu buông nó ra. Cả đám người ngồi ăn mà chả dám hó hé tí nào.