1 Sau một dòng thả bộ quanh sân, Lưu Ly trở vào nhạ Đi dọc hết mấy gian phòng rộng chưng bày toàn đồ qúi già, cô xuống tới bếp Mỉm cười rất ư dễ thương, Lưu Ly cố bắt chuyện trước với người đàn bà có gương mặt khó đăm đăm:- Dì Tám ơi ! Ông nội cháu chưa dậy hả ? Vừa chế nước sôi vào bình thuỷ, Bà Tám vừa trả lời nhát gừng:- Ông dậy lâu rồi Ủa ? Sao cháu không thấy kìa ? Liếc Ly một cái nhẹ, bà tám nhếch môi:- Ổng đi lúc trời hừng sáng làm sao mấy người thấy được Phớt lờ thái độ lạnh tanh của bà già, Lưu Ly hỏi tới với giọng lo lắng:- Ông nội cháu đi đâu vậy ? Lên Sài Gòn phải không ? Trề cặp môi ăn trầu đỏ chót ra, bà Tám cao giọng:- Xì! Ổng mà thèm lên Sài Gòn Xụ mặt xuống vì quê độ, Lưu Ly cộc lốc:- Vậy nội đi đâu ? Bà Tám lừ mắt nhìn cô rồi nói như nạt:- Qua cộn Lưu Ly chắt lưỡi:- Trời ơi ! Phải biết cháu đi chơi theo rội Bà Tám lầu bầu một mình:- Hừ, chơi với bời, ở đây hỏng ai ở không chơi đâu Rồi quay sang nhìn cô bà cất giọng:- Chừng nào mấy người về ? Thừa biết bà già khó chịu này hỏi mình,nhưng Lưu Ly cố tình không hiểu cho bõ ghét.
2 Đào vừa giảm ga máy Kôle, vừa chỉ Lưu Ly thấy chỗ con sông tẻ làm hai nhánh:- Bắt đầu vào nhánh song chẻ này là đất của nhà bà Hà Lưu Ly hỏi ngay:- Vậy cay xoài va cái miếu nằm chỗ nào ? Khuất sau hàng bần, dưới ghe làm sao thấy đuoc Mình đi dọc song xem đất của họ dài tới đâu cho biết Đao cười:- Nếu tính luon miếng đất ben cồn, đất của họ cũng ngang ngữa với đất nhà mình.
3 Vừa đi được vài bước trong cái sân gạch tàu rộng thênh thang Lưu Ly đã bị gọi giật ngược lại vì một giọng đàn ong thô lỗ:- Ê. . . ê. . . ê. . . đây. .
4 Lưu Ly vươn vai dậy. Suốt mấy tiếgn đồng hồ vật lộn với sổ sách, với chi chít những con số chi thu viết nhu cua bò, con mệt dữ cả người, nhung được phụ giúp cho ong Noi, Ly thấy vui Càng nghì Lưu Ly càng thương Noi, Ông già rồi mà còn phải quáng xuyến bao nhiều việc.
5 Tường hít một hơi dài rồi nhảy ùm xuống sông. Hai tay rẻ nước, người cong lại như con ếch, anh chúi thân mình lặn tận đáy. Mãi đến khi chịu hết nổi Tường mới chồi lên.
6 Lưu Ly ngồi bó gối nhìn trân trân vào ti vi, nhưng hình như cô chả thấy, chả nghe gì cả. Tâm hồn cô đã bay bổng trốn nào rồi thì phải Bà Lan gọi đến lần thứ hai, Ly mới giật mình:- Dạ ! Mẹ nói gì á !Nhíu mày đầy khó chịu, bà gắt:- Vặn nhỏ lại.
7 Lưu Ly khổ sở ngồi ì trên chiếc Astrea đang chạy ngon lành tư. nhiên tắt máy. Nãy giờ cô vừa đạp vừa đề hơn mười phút rồi, nhưng xe vẫn không nhúc nhích.
8 Lưu Ly tò mò hỏi Đoàn:- Ba mẹ đang cãi chuyện gì nghe căng dữ vậy ?Ra vẻ quan trọng, Đoàn thì thầm:- Chuyện đất đai chớ chuyện gì. Toàn bộ đất ở dưới, ông nội đã sang tên cho ba hết rồi Thì hôm trước em cũng nghe mẹ nói với giọng hết sức phấn khởi.
9 Sáu Tiến lầm lì nhìn Tường. Thằng nhóc bị qủy ám ngày nào bây giờ đã trưởng thành, nó bỏ xứ đi biệt một thời gian nay quay về trong lốt vỏ một con báo im lìm, lặng lẽ nhưng cũng dừ dằn, quyết liệt.
10 Đào xăm xoi trái mãng cầu xim chín cây, rồi hí hững nói với bà Tám:- Có chú Sáu ơ? khúc vườn xoài vậy mà đỡ ghê hỡ dì Tám !Bỏm bẻm nhai trầu, bà Tám làu bàu:- Tao cha? thấy cái gì đỡ hết.
11 Tường đưa mắt nhìn những bè cá của mình trải dài ngoài sông với tất cả đam mê thích thú của người làm chủ Anh vừa cho đóng hai bè cá quy mô một trăm tấn và hy vọng với bè có lắp động cơ quạt nước, tạo tốc độ lưu chuyển, khúc sông này sẽ nuôi tốt cá của anh Ở đây Tường là người khởi xướng việc nuôi cá bà loại quy mô, nên đang bị các tay chủ bè nhỏ cười.
12 Bà Lan nghiêm khắc nhìn con gái:- Mẹ đã cạn lời rồi. Con nghĩ sao, thử nói xem ?Lưu Ly giận lẫy:- Mẹ đã nghĩ hết mọi điều, con còn gì nữa để nói:- Bà Lan thản nhiên:- Tốt ! Vậy sáng mai con về Sài Gòn sớm.
13 Bà Hà lắc đầu ngoầy ngoậy:- Rất tiếc tôi không còn tiền để đưa cho anh nữa. Mất tháng nay vườn tược không thu vô được đồng nào. Thằng Nhân lại vun vít ăn xài.
14 Đoàn hất mặt về phía Lưu Ly, giọng cau có:- Sao mẹ Ở dưới lâu vậy ? Em biết không ?Lưu Ly không trả lời mà hỏi vặn lại:- Anh nhớ mẹ hay hết tiền xài ?Dĩ nhiên là nhớ mẹ.
15 Sáu Tiến dằn tách trà xuống bàn, giọng căm tức:- Đợt này thằng khùng ấy làm tôi lỡ hết bao nhiêu, em biết mà cứ lải nhải hoài vậy ? Lúc này tôi đang cần tiền chứ đâu cần nghe em lên lớp Đứng bật dậy, đi tới đi lui trong phòng, ông hậm hực:- Không ngơ nó qua tận bển để mua cá giống về rồi ép giá, trang bán với tôi.
16 Bà Tư Lan yên lặng đứng một mình trong vườn tràn đầy khói. Nhìn khói hương nghi ngút toa? lên cây, bà thì thầm những lời từ bao nhiêu năm không hề nghĩ tới với giọng điệu hết sức thành khẩn:- Chị Ba Ánh ! Thế là cuối cùng tôi cũng bước chân và ngôi nhà to nhất nhì xứ này với danh ngôn mợ Hai Trịnh.
17 Lưu Ly nhón gót bướt thật nhẹ ra tận ban công, nơi Tường đang đứng nhìn xuống sông. Cố kiểng chân lên thật cao, cô vòng ta bịt mắt anh. Một giây, rồi một phút chậm chạp trôi qua.