1 Cánh đồng bồ công anh với những cánh hoa trắng mút đu đưa trong gió. Gió nhẹ nhàng khẽ làm lung lay, nâng những cánh hoa bay lên cao, mang chúng theo bên mình.
2 Nhật Nam và Nhật An vừa ra ngoài chơi bóng rổ. Hoàng Phong thì đang nằm trên sofa xem TV, cậu không muốn ra ngoài vì trời hơi lạnh, việc vận động nhiều làm cậu thấy mệt mỏi.
3 Hiểu Minh vừa gọi điện báo cho Nhật Nam và Nhật An biết kết quả, 2 anh nghe tin vui lắm liền quay về nhà. Buổi cơm trưa diễn ra vui vẻ hơn bình thường vì hôm nay Hiểu Minh đã được sống lại sau thời gian dài sống cùng sách vở và sự lo sợ cho kì thi.
4 Hiểu Minh và Hoàng Phong bước vào quán nhậu ở góc đường, ai nấy đều ngước nhìn đôi nam thanh nữ tú này. Hai người đến chiếc bàn trống ở góc phải.
5 Bầu trời tối đen làm mặt trăng và các vì sao càng bừng sáng lên. Gió thu se se về đêm càng lạnh hơn. Hoàng Phong đang chạy, chạy thật nhanh qua các con đường, mắt đảo xung quanh tìm kiếm Hiểu Minh "Chị ấy có thể ở đâu được chứ".
6 * Một tuần sau. Một ngày nắng dịu, bầu trời xanh cao, những đám mây trắng bồng bềnh vui đùa cùng làn gió se nhẹ. Tiết trời thật đẹp, điều này báo hiệu hôm nay - ngày khai giảng năm học lớp 10 sẽ là một ngày may mắn?Hiểu Minh ngắm nhìn mình trong gương.
7 "Xoạt" cửa lớp mở toan, người phụ nữ bước đến bàn giáo viên, đặt tập tài liệu xuống bàn, đưa mắt lướt qua các gương mặt ngồi phía dưới.
8 Ánh nắng vàng của mặt trời trãi trên hành lang dài, một đôi chân nhỏ nhắn bước đi, cô nhóc nở nụ cười xinh như thiên thần hướng đôi mắt to tròn về phía ánh sáng vàng.
9 Dưới ánh ánh nắng vàng dịu, một vị hiệu trưởng uy nghiêm đang đọc những dòng văn bay bổng và cả nghìn học sinh phía dưới im lặng lắng nghe thì có một nhân vật đang tỉnh bơ ngã đầu lên vai Hoàng Phong ngủ ngon lành.
10 Bầu trời xanh cao với ánh nắng chiều nhẹ nhàng, gió cũng nhẹ nhàng thổi làm con người cảm thấy bình yên. Hiểu Minh vươn vai thở dài sau khi tiết 6 kết thúc, chỉ còn một tiết nữa thôi là cô sẽ được đi ăn kem mà không phải tốn tiền.
11 Trời sẫm chiều, ánh nắng vàng nhẹ nhàng bao lấy ngôi trường Hoàng Thiên rộng lớn. Tại dãy nhà B của khối 10, trong một lớp học trên tầng 4, bàn ghế lớp nằm ngọn hai bên góc, Hiểu Minh vẫn còn thơ thẫn ngồi trên bàn sau khi Hàn Thiên đã ra về được một lúc.
12 Một ngày mới lại đến và khởi đầu ột ngày nắng dịu se se lạnh là. . . . chạy. Hiểu Minh dùng hết tốc lực cố đuổi theo chiếc xe buýt xanh đang dần bỏ xa mình.
13 *** Nhà ăn của trường. Hiểu Minh nhìn ngắm mấy ổ bánh mì nhiều hình dạng qua lớp kính trong suốt. Xong cô chỉ vào một ổ bánh nhỏ nói:- Em lấy cái này! - Chỉ cái đó thôi sao? Nó còn nhỏ hơn cái vừa rồi nhóc ăn đấy - Minh Hạo hơi bất ngờ về sự lựa chọn của cô.
14 *** Quang Duy nhìn Trọng Quân và Khải Tuấn vẫn đang cười chọc ghẹo mình, cậu liếc xéo họ rồi lấy một cây kẹo ăn cho bỏ tức. - Này, cậu không được ném đi như thế đâu! - Hoàng Phong vội nhắc nhở Quang Duy khi thấy cậu ném vỏ kẹo xuống sàn nhà.
15 Tiết trời về đêm se lạnh khác hẳn với ban ngày ấm áp. Hiểu Minh lê bước chân mệt mỏi về nhà. Hôm nay cô về trễ còn hơn hôm qua. Lí do không phải là dọn lớp mà là vì bài kiểm khả năng ở phòng phát thanh.
16 Tiết trời ngày một lạnh hơn. Sương bao quanh không trung hòa mình cùng không khí lạnh. Gió cũng nhiều hơn và lạnh hơn, mang theo những cơn buốt giá phủ xuống thân người nhỏ nhắn.
17 Tiết học cuối cùng kết thúc, Hiểu Minh tạm biệt mọi người và ra khỏi lớp. Hôm nay đội bóng rổ có lịch tập. Còn cô có hẹn với La Anh ở phòng phát thanh nên tập xong Hoàng Phong sẽ sang đón cô rồi về chung với Nhật Nam và Nhật An.
18 “Rầm …rầm… rầm…”. Một tràng âm thanh khủng khiếp phát ra từ bên kia cánh cửa. Hiểu Minh giật mình nhìn về chiếc cửa gỗ. Có ai đang phá cửa sao…?“RẦM”.
19 Ánh chiều tà yếu ớt buông xuống ngôi trường rộng lớn. Gió se lạnh nhẹ thổi qua các nhánh cây xơ xác lá. Hiểu Minh nằm dài xuống bàn, giương ánh mắt chán nản ra ngoài cửa sổ.
20 Cái gọi là “sĩ diện” là một niềm kiêu hãnh, tự hào về bản thân. Những người có sĩ diện cao thường coi trọng hình tượng của mình trong mắt người khác rất nhiều.