1 CHAP 1: KHỞI ĐẦU MỘT CÂU CHUYỆN Tình yêu ơi! Mi ở đâu trên Thế Giới bao la này? Hạnh phúc ơi! Đâu là bờ bến tình yêu? ------------- Mùa hè Nhật Bản, năm 2009.
2 CHAP 2: CÔ ẤY LÀ SATOMI Giữa biển người rộng lớn bao la. . . Tôi đã gặp lại em. . . Nó miễn cưỡng bước lên chiếc xe dành cho du học sinh, trong lòng đầy "oán hận" về hắn, khi nghe những tiếng xì xào của đám người trên xe về chuyện của nó ban nãy.
3 CHAP 3: BỖNG DƯNG MANG NỢ! Đến Đài Loan, vô duyên vô cớ kết oan gia Chưa đòan viên, bỗng dưng mang nợ! …………… Trở lại với Satomi, lúc này nó đang ngủ ngon lành trong kí túc xá, mang theo kỉ niệm vào giấc mơ xa xăm… ---Ngày xưa, đã lâu lắm rồi…tại một làng quê ở Nhật… -Tại sao mẹ lại bỏ rơi mình ? Tại sao vậy ?- Satomi mếu máu khóc.
4 CHAP 4: VÌ CÔ TA LÀ OSHIN CỦA TÔI! Mọi cách thể hiện tình yêu trên đời điều khác nhau…. Nhưng tình yêu chân thật thì chỉ có một… Bạn có tin điều đó không ????.
5 CHAP 6: CẢM GIÁC TÌNH YÊU Có những lúc tưởng chừng là ảo giác… Là những ảo mộng hư vô Như đôi khi đó lại chính là sự thật… …………………. . Sau vài giờ hôn mê, nó chợt tỉnh giấc thì thấy mình đã ở trong bệnh viện cùng với đôi chân đã được băng lại… -Em tỉnh rồi à ? Đã khỏe hơn chút nào chưa ?-Jiro ngồi kế bế giường, hỏi nó một cách dịu dàng.
6 CHAP PHỤ ĐỀ : BUGUI-ĐƠN GIẢN CHỈ LÀ HIỂU LẦM ? ------------------------------------------------------- Vào hai năm trước, khi Bu và Gui đang quen nhau… ………….
7 CHAP 5: LÀ ANH Ư, HIYO ? Cảm giác của một con người… Đôi khi mờ ảo hư vô… Nhưng đôi lúc đó lại chính là sự thật… …………. Những giọt mưa từ trên bầu trời bắt đầu giăng xuống mặt đường, một cơn mưa rào giữa mùa hè…Tại trạm xe buýt….
8 CHAP 7: ÂM MƯU CỦA "M" 4. bp. blogspot /_GhaQJE. . . . g “Có những lúc tưởng chừng là ảo giác… Là ảo mộng hư vô… Nhưng đôi khi lại là sự thật…” ………………….
9 CHAP 8 : BỮA TIỆC KHÔNG YÊN BÌNH Chỉ khi đối diện với cái chết. . . thì mới nhận ra rằng. . . trên thế gian này vẫn còn một người. . . mà ai kia không đành lòng bỏ lại.
10 CHAP 9: NÀNG CÔNG CHÚA TRỞ VỀ Hãy chôn vùi đi những quá khứ khổ đau… …. Nhưng xin hãy giữ yêu thương ở lại… Vài ngày sau… Bình minh khẽ soi rọi trên cửa kính, một ngày mới lại vụt đến trên ngôi biệt thự nhà họ Chen…tạo ọi người chút gì ấm áp, yên tĩnh…Thế nhưng nó lại bị phá vỡ bởi giọng nói của chủ nhân ngôi nhà… *Calvin-hét* Tôi đã nói rồi! Không-là-không! *Satomi-hét lại* Sao anh cứng đầu quá vậy hả ? Ở nhà một ngày không chết đâu! Tôi chỉ lo cho vết thương của anh thôi! *Calvin* Tôi khỏe hơn em tưởng đó! *Satomi* Hừ! vậy thì đánh tay đôi đi! Nếu thua phải nghe lời tôi! (xăn áo) *Calvin-rùng mình* Thôi…tôi không đánh con gái! *Satomi-cười* Không đánh hay là không dám ? *Bu* Hai người có thôi ngay không hả? Ngày nào không cãi nhau thì ăn không ngon à?-Thấy hai bên nhìn nhau với đôi mắt tràn đầy “yêu thương”, Bu ka tội nghiệp [đang buồn tình] đành lên tiếng.
11 CHAP 10 : BÍ MẬT TRONG CĂN PHÒNG SỐ 3. Hãy chôn vùi những quá khứ đau thương… Nhưng xin hãy để yêu thương ở lại…(t. t) Những đóa hoa bằng lăng nhẹ nhàng đặt trên bàn, tỏa một mùi hương dịu vợi, nhưng đau xót lòng người làm sao… -Cô ta là người giúp việc ở đây sao anh ?-Genie thỏ thẻ khi trông thấy nó, trong bộ đồng phục người hầu, từ từ bê tách trà đặt xuống bàn.
12 CHAP 11: DỐI LÒNG “Điều đau lòng nhất trên Thế Giới này, không phải là khi mất đi người mình thương yêu… Mà là khi ở bên cạnh anh , em không nhận ra rằng… Anh là người em yêu…” Những cơn gió khẽ lùa vào cửa sổ, mỗi lúc một mạnh hơn, dự đoán rằng một cơn bão sẽ vụt đến…mạnh hơn bao giờ hết… -Tại sao anh lại lừa dối tôi ? Tại sao vậy ?????-Nó hỏi trong làn nước mắt.
13 CHAP 11: DỐI LÒNG (CUỐI CHAP) ---------------------------------------- “Điều đau lòng nhất trên Thế Giới này, không phải là khi mất đi người mình thương yêu… Mà là khi ở bên cạnh anh , em không nhận ra rằng… Anh là người em yêu…” Trời một tối dần trên đại lộ Re-vơ, khu vực của Hắc Long Bang.
14 CHAP PHỤ ĐỀ : QUÁ KHỨ CỦA "HIYO" upanh /uploads/04-Aug-2009/8a4l19rv15birrh0nqx2. jpg [Trích theo lời kể của Calvin, nên chap nì nhân vật sẽ xưng là-tôi] ----- Gần tám năm về trước…tại một vùng quê Nhật Bản… -Này cháu bé ! Cháu có muốn trả thù cha mình không ? -Sao … -Chỉ cần nói có…hay là không ! Một người đàn ông đã nói với tôi như thế.
15 CHAP 12: ĐIÊN VÌ YÊU EM ! “Từ khi gặp anh, em đã biết được rằng… Không còn một chàng trai nào, có thể đi vào trái tim em được nữa… Dù là lúc hai ta phải xa nhau… Thì điều đó vẫn sẽ là vĩnh viễn…” Tia nắng yếu ớt của mùa đông khẽ soi rọi mọi ngõ ngách của học viện, tạo cho người ta một cảm giác lạnh buốt và có chút gì âm u.
16 CHAP 12: ĐIÊN VÌ YÊU EM ! (TIẾP THEO) “Từ khi gặp anh, em đã biết được rằng… Không còn một chàng trai nào, có thể đi vào trái tim em được nữa… Dù là lúc hai ta phải xa nhau… Thì điều đó vẫn sẽ là vĩnh viễn…” *Biệt thự nhà Gui.
17 CHAP 12 (CUỐI CHAP) -Cha ! Đừng vậy mà !-Genie hoảng hốt đứng dậy khuyên ngăn cha mình. Như quá hiểu tính cha, rất ngoan cố với ý định của mình, cô đành chuyển sang khuyên Cal-Cal ! em xin anh ! Nghe lời cha em đi ! –Cô níu lấy áo Cal, nhìn hắn một cách thành khẩn.
18 CHAP 13: ĐỊNH MỆNH “Nếu như chuyện hai ta là định mệnh Thì dù có một ngày phải xa nhau Em vẫn tin rằng, trái tim này sẽ mãi là của anh” Trời tối dần.
19 CHAP 15: WHEN DAWN AGAIN Khi bình minh trở lại~ PART 1 "Tình yêu anh dành cho em, có bao giờ đếm hết được ? Nếu có, phải chăng đó là những ngày tháng mà mình xa nhau…" _Dừng lại, nếu chúng mày chưa muốn chết ! Một giọng nói vang lên từ phía sau cánh gà, đó là Ahbu Yan.
20 Sau nhiều giờ chờ đợi, cánh cửa phòng bật tung và người bác sĩ đầu tiên bước ra. Ngay lập tức ông liền bị bao vây bởi một nhóm xã hội đen "thân thiện".